Lý Gia Tuấn trước đây đã tới khu nhà cao cấp của Hà gia vài lần, bởi vậy khi xuống xe trên mặt của hắn cũng không có toát ra biểu tình kinh ngạc.
Hắn cùng Lý Cẩm Thành tốt nghiệp cùng một trường đại học, nhưng Lý Cẩm Thành học trung văn, hắn học là tài chính quản lý.
Lý Cẩm Thành là người ham mê đọc sách nên đối với hắn bất đồng, Lý Gia Tuấn nhân duyên rất tốt, ở trường học cũng được xưng là nhân vật phong vân, đại học năm thứ hai hắn tham gia sinh nhật của một học trưởng nên mới có cơ hội đi vào khu nhà cấp cao của Hà gia.
Đó là lần đầu tiên hắn biết đến cái gì gọi là kẻ có tiền chân chính, khiếp sợ quá mức khiến cho cảm xúc hâm mộ ghen tị trong đầu của hắn một lần biến mất.
Sau đó hắn mới biết được, học trưởng kia là em họ của Hà Chấn Hiên. Cá nhân Hà Tông Đồng sở hữu tài sản ở Hồng Kông đứng hàng đầu là phú hào danh tiếng nhất nên nơi cư ngụ cũng phải ở nơi cực kỳ cao cấp.
Đêm đó hắn chơi đùa tận tâm, ở bể bơi bơi lội cùng bạn học nói chuyện phiếm, bọn họ cùng nhau hưởng dụng mỹ thực bên cạnh bể bơi có cảm giác vô cùng mới mẻ. Tại đây dưới tình huống hưng phấn tột cùng, hắn đột nhiên gặp được Hà Chấn Hiên vừa từ nước ngoài trở về.
Nghĩ đến học trưởng từng nói qua đêm nay người của Hà gia sẽ không trở về, bởi vậy khi thấy Hà Chấn Hiên Lý Gia Tuấn sửng sờ ở tại chỗ.
Đêm đó hắn chỉ mặc một cái quần bơi màu tối, để lộ hai chân trần, Hà Chấn Hiên ăn mặc nghiêm chỉnh bị một đám người vây quanh ở giữa biểu tình ngốc lăng. Hà Chấn Hiên ngẩng đầu lễ phép nhìn hắn nở nụ cười thoáng qua.
Lý Gia Tuấn rất khó hình dung cái loại cảm thụ này. Khi Hà Chấn Hiên ngẩng đầu trong nháy mắt hắn cảm thấy trái tim mình bị cái gì mãnh liệt đánh trúng, chung quanh hết thảy đều biến mất ở trong một vùng ánh sáng trắng chói mắt, tựa hồ cũng chỉ có hắn cùng Hà Chấn Hiên.
Lúc trước vào năm cấp ba Lý Cẩm Thành cũng đã thản nhiên cùng gia đình xuất quỹ, mặc dù trong nội tâm khinh bỉ cậu, nhưng dù cậu làm gì cũng dễ dàng làm Lý Gia Tuấn chú ý.
Ngay từ đầu là tò mò, sau lại dần dần trầm mê trong đó.
Nguyên nhân lớn nhất là bởi vì hắn lại một lần nữa dùng thực tế hành động chứng minh là Lý Cẩm Thành ngu xuẩn.
Khi đó Lý Cẩm Thành còn không có bạn trai chính thức, hắn cũng đã cùng rất nhiều người đồng tính lên giường. Mỗi lần nhìn thấy cha mẹ mình dùng một loại ánh mắt ghét bỏ trầm mặc không nói nhìn về phía Lý Cẩm Thành, hắn có cảm giác trong lòng được một trận thỏa mãn.
Lý Gia Tuấn đối với Hà Chấn Hiên nhất kiến chung tình, một khắc kia nhìn thấy anh Lý Gia Tuấn mới biết được tình yêu không phân biệt nam nữ.
Ngay từ đầu hắn ái mộ Hà Chấn Hiên vì ngoại hình khí chất, sau lại biết quan hệ của Hà Chấn Hiên với Hà Tông Đồng, toàn bộ Hà gia đều sẽ thuộc về anh, hắn đối Hà Chấn Hiên mê luyến rồi thêm sùng kính.
Lúc đầu kế hoạch của hắn là cố gắng mở rộng công ty nhựa của nhà mình cho thật quy mô, đợi có một ngày Hà Chấn Hiên thấy hắn hai người sẽ từ bạn bè bắt đầu tiến tới.
Đây là nguyện vọng lớn nhất của hắn, đáng tiếc hiện tại hết thảy mọi chuyện cũng bị chặn ngang. Đã vậy còn bị Lý Cẩm Thành phá hư.
Nghĩ như vậy Lý Gia Tuấn không khỏi tức giận trừng mắt liếc Lý Cẩm Thành đang đi ở phía trước.
Lần này hắn tới đây mục đích là muốn xem thái độ của Hà Chấn Hiên đối đãi với Lý Cẩm Thành như thế nào
Thứ hai hắn cảm thấy mình so với Lý Cẩm Thành vĩ đại hơn nhiều lắm kể cả về diện mạo hay khí chất. Lúc trước là vì hắn cùng Hà Chấn Hiên thời gian tiếp xúc có hạn, hơn nữa chung quanh lại nhiều người… Hiện giờ chỉ có hắn cùng Lý Cẩm Thành, trải qua một phen đối diện so sánh, nói không chừng Hà Chấn Hiên sẽ thích hắn.
“Cẩm Thành.”
Hà Chấn Hiên lúc này đang cùng Hà Hạo Nhân xem phim hoạt hình, thấy Lý Cẩm Thành anh cười nhẹ kêu tên cậu. Bên cạnh anh Hà Hạo Nhân, một bên kêu anh Cẩm Thành một bên giống như một quả đạn pháo nhỏ nhào vào trong ngực của cậu.
Hà Chấn Hiên nét tươi cười không hiện rõ nhưng vẻ tươi cười này tuyệt đối phát ra từ nội tâm của anh. Thấy một màn như vậy, Lý Gia Tuấn cảm thấy trái tim đột nhiên đập rất nhanh.
“Anh Cẩm Thành, sao khi trở về anh không nhắn tin cho em?”
Từ khi lần trước trao đổi số điện thoại di động, Lý Cẩm Thành cùng Hà Hạo Nhân thường xuyên giữ liên lạc. Lý Cẩm Thành vốn là người có quan hệ rộng rãi và bình đẳng không lạnh nhạt, bởi vậy cho dù là trẻ em cậu cũng sẽ đối xử cùng cấp và tôn trọng.
Nghe Hà Hạo Nhân nói như vậy cậu lấy điện thoại di động của mình ra xem rồi nói: “Thật có lỗi, anh lái xe nên không có nghe điện thoại.”
“Ra thế.” Hà Hạo Nhân kéo dài âm thanh, còn nói: “Nếu vậy em đây sẽ vui vẻ tha thứ cho anh.”
“Cám ơn.”
Lý Cẩm Thành buồn cười, đang chuẩn bị mang nhóc con rời đi thì Hà Hạo Nhân đã leo lên đùi phải của cậu ngồi xuống,trộm đánh giá Lý Gia Tuấn nói: “Anh Cẩm Thành anh ấy là ai?”
Lý Cẩm Thành không muốn dùng từ em trai để hình dung Lý Gia Tuấn, cũng may Lý Gia Tuấn đã từng bước đi về phía trước vẻ mặt tươi cười nói: “Anh tên là Lý Gia Tuấn, là em của anh Cẩm Thành.”
“Các anh bộ dạng một chút cũng không giống.”
Đánh giá xong, Hà Hạo Nhân đem Lý Cẩm Thành kéo đến bên người Hà Chấn Hiên làm ra vẻ ngữ khí của người lớn nói: “Anh ngồi ở đây.”
Lý Cẩm Thành theo lời ngồi xuống bên cạnh Hà Chấn Hiên. Hà Chấn Hiên nhìn về phía cậu, thấp giọng hỏi cậu có mệt hay không.
“Em không mệt.”
Hà Chấn Hiên biết cậu gần đây bận rộn, mặc dù có chút đau lòng nhưng nghĩ tới đó là việc cậu hứng thú anh cũng không nói thêm gì.
Ánh mắt đảo qua một vòng dừng lại trên người Lý Gia Tuấn, Hà Chấn Hiên đứng dậy, nói: “Xin chào, tôi là Hà Chấn Hiên.”
Lý Gia Tuấn lúc này thực khẩn trương, thấy Hà Chấn Hiên khó có được vẻ mặt ôn hoà nhìn về phía mình những bất mãn vừa rồi với Lý Cẩm Thành cũng đều biến mất, hai tay vô ý thức ở ống quần ma xát hai cái, hắn mới nói: “Em là em trai của anh Lý Cẩm Thành tên Lý Gia Tuấn.” Nghĩ một lát, hắn còn nói: “Em cùng Lâm Hiếu Khôn là bạn tốt.”
Lâm Hiếu Khôn là em họ của Hà Kỳ Phong, Hà Chấn Hiên gật đầu, cũng không nói thêm gì.
Hà gia ở trong khu nhà cấp cao phòng khách thực lớn, nhưng bên trong gia cụ cũng rất ít. Ở giữa là một bàn đá thật lớn màu trắng, bốn phía xung quanh là để một bộ sofa màu xám, trên trần nhà treo một chùm đèn thủy tinh màu hoàng kim, chiếm cứ hai phần ba diện tích vách tường là hai phù điêu bằng bạch kim giao nhau.
Bên phải phòng khách là cửa sổ sát đất đối diện bể bơi xanh thẳm ở bên ngoài, bên trái là phòng ăn mở khá rộng cùng một cầu thang xoắn ốc dẫn lên lầu.
Lý Gia Tuấn ngồi đối diện Hà Chấn Hiên và Lý Cẩm Thành chỉ cảm thấy hai người không khí có vẻ hòa hợp, toát ra một loại cảm giác bình thản ấm áp.
Tuy rằng hắn vài lần chen vào nói, nhưng Hà Chấn Hiên hoặc là Lý Cẩm Thành hiển nhiên đều không có đem hắn để ở trong lòng. Lý Gia Tuấn chờ mong thất vọng, dần dần, hắn tức giận nôn nóng như đứng đống lửa như ngồi đống than.
Hà Chấn Hiên lúc này đã có thể tự đi được, nhưng anh đi phải cố sức, đồng thời bác sĩ dặn dò anh không cần phải nóng lòng…
“Bác sĩ là vì tốt cho anh nên mới khuyên vậy, anh nên nghe lời bác sĩ.”
Lý Cẩm Thành hiếm khi dùng thái độ nghiêm túc như vậy nói chuyện với mình, nhìn ra trong ánh mắt của cậu đầy vẻ quan tâm nên tâm trạng của Hà Chấn Hiên trở nên rất tốt.
Hai người đang nói chuyện thì Hà Tông Đồng trở về sau lưng ông còn có cô và dượng của Hà Chấn Hiên.
Thấy cô của Hà Chấn Hiên Lý Cẩm Thành lại thấy được trên người cô có một tầng khói đen bao phủ càng thêm rõ ràng, tuy rằng vẫn không biết nguyên nhân nhưng trực giác của cậu cho biết cô của Hà Chấn Hiên phải là rất chán ghét mình…
Giống như Lý Gia Tuấn đang ngồi đối diện cậu vậy, trên người hắn khói đen giống như một vũng bùn bao vây lấy toàn thân của hắn, mỗi lần Lý Cẩm Thành nhìn đến hắn cảm thấy có chút buồn nôn.
Hà Tông Đồng trước đây đã xem qua tư liệu của Lý Gia Tuấn chỉ là tài liệu của hắn không có nhiều như Lý Cẩm Thành.
Đối với hắn, Lý Cẩm Thành đại khái chỉ cũng coi là hắn là em khác mẹ, Hà Tông Đồng đối hắn không có gì đặc biệt ấn tượng. Ông chỉ biết đến là Lý Gia Tuấn năng lực kinh doanh thương nghiệp rất kém. Hắn tốt nghiệp đại học đã một năm, lúc trước kia còn cùng cha Lý Diệu Tổ làm ở công ty nhà, mà công ty nhựa này đang kéo dài hơi tàn, lúc này đã muốn kề bên bờ vực phá sản.
Cùng hắn tùy ý hàn huyên vài câu, sự chú ý Hà Tông Đồng dần đặt trên người Hà Chấn Hiên cùng Lý Cẩm Thành đang ngồi bên cạnh.
Mặc dù mới gặp qua vài lần, nhưng hai người đã muốn hình thành một loại ăn ý khó có được, mặc dù nói không nhiều lắm nhưng bọn họ cho người khác một cảm giác là họ đã bên nhau nhiều năm.
Thấy Hà Chấn Hiên không ngừng gắp thức ăn cho Lý Cẩm Thành, Hà Tông Đồng rốt cục nhịn không được trêu chọc, nói: “Chấn Hiên, con thành thật nói cho ông nội biết,con đối với Cẩm Thành là nhất kiến chung tình phải không?”
Hai người tính cách giống nhau, trầm ổn nội liễm đều không thích nói chuyện, nhận thấy được Lý Cẩm Thành ở nhà bọn họ có chút không tự nhiên anh cũng chỉ là ở một bên yên lặng chiếu cố. Lúc này nghe ông nội nói như vậy ý cười nơi khóe miệng anh trở nên càng sâu.
Thấy anh vẻ mặt cam chịu thái độ Hà Tông Đồng càng thêm vui vẻ, nói: “Không bằng các con sớm một chút kết hôn?”
“Con đồng ý!”
Hà Chấn Hiên thoạt nhìn nhã nhặn hòa ái, chỉ là lời nói của anh vừa dứt, bên cạnh liền truyền đến một trận tạp âm. Thấy Lý Gia Tuấn luống cuống tay chân nhặt lên chiếc đũa của mình, Lý Cẩm Thành bất động thanh sắc quay đầu lại.
Hà Tông Đồng lại hiểu lầm ý tứ của Lý Gia Tuấn, trầm mặc một lát, ông mới nói: “Là ông sốt ruột thôi? Nếu không các con trước đính hôn? Chờ các con…”
“Ông nội.” Dừng một chút, Hà Chấn Hiên còn nói: “Chuyện này hẳn là để con cùng Cẩm Thành nói.”
Thấy cháu trai rốt cục cũng lên tiếng, Hà Tông Đồng liên tục gật đầu, nói: “Như vậy là tốt nhất.”
Thẳng đến giờ phút nầy, Lý Cẩm Thành mới phát hiện Hà Chấn Hiên có lẽ thích mình thật lòng, nghĩ như vậy cậu có một cảm giác vô cùng khẩn trương.
“Ngày mai gọi điện thoại cho anh có được không?”
Mỗi lần đi về, Hà Chấn Hiên cũng sẽ đem cậu đưa tới cửa lần này cũng không ngoại lệ.
Nghĩ đến mục đích gặp gỡ ngày mai Lý Cẩm Thành trên mặt đỏ dần lên, một lát sau, cậu mới gật đầu nói: “Được.”
“Anh, anh thật sự thích Hà Chấn Hiên?”
Lý Gia Tuấn có vẻ lo lắng hỏi, Lý Cẩm Thành lái xe dần khôi phục vẻ mặt như bình thường nói: “Có lẽ”
“Anh và anh ấy mới gặp qua vài lần?! Anh không sợ bị anh ấy lừa sao?!”
“Anh cái gì cũng không có, anh ấy lừa gạt anh được cái gì?”
Đối lập lửa giận ngút trời của Lý Gia Tuấn, Lý Cẩm Thành có vẻ thập phần bình tĩnh. Thấy cậu nhìn về phía mình, Lý Gia Tuấn nắm chặt nắm tay, chỉ hận không thể tự tay mình có thể bóp chết cậu.
“Em thực chán ghét Hà Chấn Hiên?”
“Em…”
Lý Gia Tuấn bị cậu hỏi những lời này nên có chút chột dạ, đang chuẩn bị giải thích thì di động Lý Cẩm Thành liền vang lên.
Điện thoại là Trâu Tuấn Khải gọi cho cậu, anh uống nhiều rượu quá lại đánh mất chìa khoá của mình.
Tuy rằng bình thường thoạt nhìn vô tâm vô phế, nhưng Trâu Tuấn Khải là người có quan điểm rất coi trọng truyền thống, nguyện vọng lớn nhất của anh chính là sớm kết hôn làm cho ba mẹ mau có cháu ẵm bồng, bởi vậy mỗi lần từ Canada trở về anh ta đều thường xuyên tìm bạn gái thân cận.
Lý Cẩm Thành cùng anh ta là đồng nghiệp hơn ba năm, cũng nhìn quen anh ta như vậy. Cậu cúp điện thoại đem xe dừng ở một bên mới nói: “Anh có việc em ở đây đón xe về nhà trước đi.”
Cho đến giờ phút này Lý Gia Tuấn mới chính thức ý thức được Lý Cẩm Thành đối với mình thay đổi thái độ rất lãnh đạm, cường ngạnh. Lúc trước thái độ của cậu không cẩn thận chặt chẽ như vậy, thậm chí còn cố ý lấy lòng hắn.
Thật sự vì thấy mình sắp bay lên cành cây thành phượng hoàng chăng?
Lý Gia Tuấn cười lạnh, không nói được một lời xuống xe.
Lúc cậu về đến nhà Trâu Tuấn Khải đã ngồi xổm ở cạnh cửa ngủ, Lý Cẩm Thành đánh thức anh ta dậy, lại dìu anh ta vào phòng ngủ.
“Không tắm rửa sao?”
“Ngày mai tắm cũng được.”
Lý Cẩm Thành lên tiếng trả lời rồi thay anh ta tắt đèn đóng cửa.
Tắm xong xuôi lại mở máy tính, Lý Cẩm Thành thấy thám tử tư gửi tới cho cậu kết quả điều tra.
Nói tóm lại, Tống Uyển Như chỉ có thể dùng những từ lẳng lơ, vô liêm sỉ để hình dung.
Lúc học đại học cùng Lý Diệu Tổ kết giao, sau đó bà ta vì một thương nhân hơn bốn mươi tuổi họ Ngụy nên phụ bỏ Lý Diệu Tổ, sau lại bị vợ của lão thương nhân kia phát hiện, bà ta bị đuổi ra khỏi nhà.
Bà ta hẳn là rất yêu tiền, cùng Lý Diệu Tổ hợp lại là bởi vì Lý Diệu Tổ có trong tay công ty nhựa. Sau đó mẹ của Lý Cẩm Thành sinh bệnh nằm viện, Lý Diệu Tổ không người quản lý cùng bà ta lần thứ hai tái hợp ông cũng cho bà ta không ít ưu đãi hai người lén lút ở bên nhau.
Lý Cẩm Thành nhìn chằm chằm màn hình máy tính nghĩ không chừng Lý Gia Tuấn có thể là con ruột của lão thương nhân họ Ngụy kia.
Nhưng mà điều này không trọng yếu, quan trọng là cậu cùng Lý Diệu Tổ không có bất cứ quan hệ nào là tốt nhất.
Nhưng chuyện này cứ để tính sau, việc quan trọng trước mắt là Lý Cẩm Thành gửi một tin nhắn cho chị Phương hiện giờ đang ở Lý gia