Tán Gái Ở Nhà

Chương 13




Hôm nay chị đi làm buổi sáng rồi chiều có anh lái xe nhà chị đón chị luôn các thím ạ!

Lúc 4 giờ chiều chị có nhắn tin cho em!

C: L ơi, ngủ dậy chưa? Chiều có xuống HN sinh nhật chị không?

E: Ờ cái này tùy xem thành ý của chị ra sao đã! Mà chị đã mời em đâu nhi?

C: Lại còn thành ý nữa cơ à, nghe gớm chết! Ừ rồi giờ Quỳnh trân trọng mời L tối nay đến sự sinh nhật Quỳnh nhé, thời gian là 7 giờ tại abc, xyzz...

E: Rồi để em suy nghĩ đã

C: Ừ đi sớm sớm chút nhé! Xuống đến nơi gọi chị!

E: Vâng!

Tắm rửa, chải truốt tới 5 rưỡi, em đóng bộ văn phòng cho nó lịch sự các thím ạ! Hôm qua chị đặt sinh nhật ở khách sạn chắc phải ăn mặc lịch sự 1 tí! Chị vẫn vứt cái Mer của chị ở nhà em, hôm qua chị bảo chiều nay đi thì đi xe xuống rồi lúc sn xong về đưa chị về luôn! Trước khi đi em đi có ghé qua phòng lấy cái hộp quà mà hôm trước xuống HN có mua tặng chị! Các thím có muốn biết em tặng chị cái gì không? Em tặng chị 1 cái dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền là cây thánh giá nhỏ nhỏ xinh xinh! Cái dây chuyền này không đắt lắm mà cũng chẳng phải rẻ, điều kiện của em chỉ mua được vậy thôi!

Có thím nào thắc mắc là em làm gì ra tiền, hay nhà em có điều kiện không mà em mua được dây chuyền bạch kim thì em nói đó là nhà em không tính là giàu có nhưng cũng chẳng đến nỗi nào, còn em thì cũng có 1 khoản tiền tiết kiệm khá khá!

Mấy hôm trước em nằm nghĩ nên tặng chị cái gì cho hợp lý, tiền thì chẳng có nhiều nữa, cái gì phù hợp với chị! Sau đêm thằng Phúc nó ném cái sợi dây chuyền của chị thì em quyết định tặng chị sợi dây chuyền này! Vì chị theo đạo với lại chẳng nghĩ ra cái gì xứng đáng để chị đeo nên em chọn cái mặt hình cây thánh giá, mong chị sẽ luôn được chúa phù hộ! Chắc vậy!

Cầm cái hộp nhỏ nhỏ xinh xinh được chị nhân viên bán hàng gói cẩn thận, em xuống nhà, xin phép bộ mẹ em đi xuống HN sinh nhật chị Quỳnh, bố em thì ừ ngay còn mẹ em thì hơi ậm ừ 1 tí, chẳng hiểu sao hôm nay lại vậy, mọi lần em xin đi đâu có bao giờ mẹ em thắc mắc đâu! Bố mẹ em bảo em thay bố mẹ em chúc mừng sinh nhật chị, mẹ em còn có ý định gửi chị phòng bì cơ mà em bảo mẹ em em không mang đi đâu, nếu mẹ em thích thì mẹ em trực tiếp đưa cho chị!

Đi đôi giầy tây bóng loáng ra xe, nổ máy đi xuống HN, cái cảm giác đi cái Mer này của chị chắc em không phải tả lại cho các thím đâu nhỉ! Em bắt đầu đi lúc 5h45 cơ mà do đi đúng giờ tan tầm nay nên đường đông lắm các thím ạ, bình thường nếu đi ô tô xuống tới Cầu Giấy chỉ mất tầm 45 phút thôi nhưng hôm nay em đi mất tận 1 tiếng! 1 tiếng ngồi trên xe em cứ nghĩ xem làm cách nào để tặng chị món quà này! Không biết chị có đeo món quà mà em tặng chị như cái dây thằng Phúc nó đã tặng chỉ không nhỉ? Có lẽ không đâu...

Xuống đến Cầu Giấy, em gọi điện cho chị:

E: Em xuống đến Cầu Giấy rồi này chị! Vẫn cái chỗ hôm qua chị đặt à?

C: À quên không bảo L, hôm qua chị định đặt ở đó nhưng bố chị bảo hôm nay mời nhiều khách, bố chị đặt hộ chị ở Kim Mã rồi! L qua abcxyz ở Kim Mã đi, đến gọi điện chị qua đón!

Em cúp điện thoại rồi chạy ra Kim Mã, mất 15 phút ì ạch trên đường mới tới nơi! Đến của khách sạn, cất xe vào bãi đỗ xe, em đến cửa khách sạn gọi điện cho chị! Chị bảo chờ chị 5 phút rồi chị ra đón!

Chị nói 5 phút cơ mà 10 phút sau chị mới ra đón em các thím ợ đứng mỏi hết cả chân ngoài cửa khách san! Đứng ở cái chỗ sang trọng như thế này em cứ thấy bối rối, bất an không yên thế nào ấy!

Em đang nhìn phố xe chạy thì chị chạy ra vỗ vai em!

C:L chị xin lỗi, chị bận quá, lắm khách của bố chị quá, cả bạn chị nữa, mỏi chân không L?

E: Không có gì mà mỏi chị, thanh niên mà!

Nói sau câu đó em quay lại, nhìn thấy chị tối hôm nay............................

Em như bị choáng ngợp hoàn toàn trước chị!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chị mặc bộ váy dạ hội màu đen, bó sát người, từng mm đường cong hình S của chị hiện ra rõ mồn một, em thề với các thím đấy là hoa hậu thế giới chả là cái éo gì so với chị đêm nay cả! Cái áo để lộ ra 1 khoảng trước ngực trắng muốt của chị cũng như bộ ngực căng tròn đầy sức sống của chị! Chưa kể hôm nay chị trang điểm, trông chị thanh cao, quý phái, thoát tục đến nỗi em chẳng biết so sánh với cái gì để làm giảm đi vẻ đẹp của chị cả!

Tóm lại các thím cứ tưởng tượng chị hôm nay sở hữu một khuân mặt của thiên thần và một thân hình ác quỷ vạn người mê!

Thấy em nhìn chị chăm chú, chị xoay 1 vòng rồi cười với em,

C: xinh không hả L, chị mất cả tiếng đồng hồ ngồi cho người ta trang điểm đấy!

E: Vâng xinh hơn mọi hôm được xíu!

Mặc dù em sắp phọt hết máu mũi cơ mà vẫn chém với chị như vậy! Chị bĩu môi rồi kéo tay em vào!

C: Thôi vào đi, chị còn đi tiếp khách nữa, đông lắm!

Thấy chị nói vậy em nghĩ giờ nên đưa luôn quà của em cho chị, tại nhỡ tí nữa chị bận quá, chẳng có thời gian gặp riêng chị thì sao mà tí về có 2 người ngồi với nhau đưa thì ngại lắm, chẳng biết nói gì, giwof tranh thủ chị đang vội đưa cho đỡ ngại

Em tranh thủ rút cái hộp nhỏ trong túi áo ra, đưa cho chị! Chị nhìn em, có vẻ ngạc nhiên cơ mà sau đấy ngay lập tức chị cười và bảo với em:

C: Hì đến sinh nhật chị là vui rồi quà cáp làm gì?

E: Chị không lấy thì thôi trả em!

C: Thôi, đã đưa rồi sao chị nỡ phụ lòng L, chị đành nhận vậy!

Khuân mặt chị tếu tếu nói!

Em với chị đi vào phòng tổ chức sinh nhật cho chị, phòng này khá rộng các thím ạ, đủ chứa vài trăm người chứ chẳng ít! Phòng trang trí cũng đẹp nữa, trong phòng sắp xếp đủ mọi thứ của 1 buổi tiệc đứng! Em cũng thạm dự vài lần tiệc đứng rồi nên cũng không bỡ ngỡ lắm!

Trong phòng, cũng khá đông người rồi, có già, có trẻ, tóm lại đủ mọi thành phần tham dự! Chị đưa em đến chỗ để thức ăn rồi bảo e:

C: L ăn tạm cái gì đi, chị phải đi tiếp khách đây không bố chị mắng chết, tý nữa chị qua với L!

Chị nói rồi đi vào đám đông đang nói chuyện! Em đứng đó, lấy 1 ly sâm banh của người phục vụ mang qua, vừa uống vừa ăn mấy thứ linh tinh! Cũng chẳng có tâm trang ăn uống nên đồ ăn cũng khá nhiều và ngon cơ mà em chỉ ăn vài miếng cho có thôi!

Đang nhâm nhi ly rượu tự nhiên thấy có người vỗ vai mình! Em quay lại, ơ nhìn con bé này xinh thế cơ mà quen quen, hình như em gặp ở đâu rồi thì phải!

"Ê không nhận ra em à anh?"

E: Anh xin lỗi, trông em quen quen cơ mà anh quên mất rồi!

Con bé nó nói giọng miền nam các thím ợ!

" Hờ người gì hay quên, em T đây mà, năm ngoái em ra HN chơi bác có đưa em vào nhà anh chơi 1 lần mà"

E: Lần nào nhỉ?

Thực sự là em éo thể nào nhớ được nữa!

T: Anh này, em là cháu bác P, bác ấy là bạn mẹ anh mà! Hè năm ngoái bác đưa em đi chơi có dẫn em qua nhà anh chơi 1 lúc, lúc em vào thấy anh đang xem TV còn gì nữa!

À các thím ạ, hóa ra con bé này là cháu bác P, cùng học đại học với mẹ em! Con bé này nó là cháu họ bác ấy, năm ngoái nó có đi với bác P qua nhà em chơi 1 lần rồi! Hồi đó thấy nó xinh xinh định tán cơ mà thấy bác P bảo nó người miền nam ra chơi nên thôi! Con bé nó sinh năm 94! gần năm rồi chả để ý nên quên nó!

E: Ừ anh nhớ rồi, năm ngoái anh xin sđt em không cho phải không?

T: À anh nhớ rồi hả? MÀ anh quen chị Quỳnh à?

E: Ừ anh là bạn chị Quỳnh! Sao hả em? MÀ em cũng quen chị Quỳnh à?

T: Vâng, em là em họ chị Quỳnh mà!

Ơ tự nhiên em thấy có cái mối liên hệ gì đấy giữa chị và bác P!

E: Bác P mà mẹ chị Q à T?

T: Vâng, anh không biết à?

E: Anh không, giờ em nói anh mới biết đấy!

Haiz hóa ra đệch phải trùng hợp cái éo gì cả, cũng chả phải duyên số gì cả, mà chị là con bác P bạn mẹ em! Hình như em nhớ không nhầm thì tầm em lớp 8 lớp 9 gì đấy bác P có dẫn chị qua nhà em chơi 1 lần rồi, chỉ là lúc gặp chị em chẳng nhớ thôi!

Cũng may có con bé T ngồi chém gió giết thời gian, e chả quen biết ai cả ngồi 1 mình thì buồn chết!

Tới 8 giờ thì có 1 người trung niên 1 tay cầm mic, 1 tay cầm ly sâm banh lên sàn giới thiệu!

"Chào tất cả mọi người, rất vui và cảm ơn mọi người vì hôm nay mọi người đã đến tham dự sinh nhật bước 25 tuổi của cháu Quỳnh nhà tôi, cháu Quỳnh giờ sẽ lên nói mấy câu với mọi người"

Em với con bé T kia ngừng nói chuyện, cả 2 ngước lên sàn chỗ người đàn ông kia đang nói chuyện! Chắc người đàn ông đấy là bố chị Quỳnh các thím ợ, cơ mà em éo thể hiểu nổi tại sao chị Quỳnh xinh như thiên thần vậy mà lại có ông bố trông abc, xyz thế nhỉ?( các thím tự hiểu)

Người đàn ông nói xong, thì vài s sau chị Quỳnh bước lên, nhưng tất cả mọi chuyện như đen tối lại khi em thấy cái bản mặt đó, cái bản mặt của thằng mất dạy bước lên cùng chị, tay trong tay, rất thân thiết, rất tình cảm, điều này có thể nhận ra từ từng cái nhìn, từng hành động của 2 người, nếu nói cái nhìn hành động của chị đối với thằng chó kia là giả thì em nghĩ có lẽ chị là diễn viên giỏi nhất thế giới! Em chẳng thể nào quan tâm tới những gì sau đó nữa, chẳng nghe thấy chị nói gì sau đó nữa, em chỉ nhìn thấy duy nhất đấy là hình ảnh chị và thằng đó tay trong tay với nhau, trao từng ánh mắt yêu thương cho nhau! Lúc đó em chỉ hi vọng là em chưa từng tham gia cái bữa tiệc sinh nhật này!

Sự việc 1 hồi sau đó em cũng chẳng rõ thế nào nữa! Tới khi bé T vỗ vai em thì em mới giạt mình, như tỉnh lại trong cơn mê!

T: Anh làm gì mà nhìn chằm chằm lên đấy thế? Có gì đâu?

Em định thần lại thì, trên chỗ chị đứng lúc nãy chẳng còn ai nữa rồi, quay ngang, ngó dọc nhìn xem thì thấy chị đang khoác tay thằng Phúc đi với bố chị mời rượu khách! 2 người cười nói trông như là 1 đôi yêu nhau thực sự thắm thiết! Hay là như vậy nhỉ? Em cũng không biết nữa các thím ạ!

Lúc chị đi gần đến chỗ em, em nói với T rằng em vào nhà vệ sinh chút rồi chạy thẳng ra ngoài khách sạn, rút bao thuốc ra rít 1 hơi dài, nóng rát, em mới bình tĩnh lại được! Mới 8 rưỡi mà! Em lấy điện thoại nhắn tin cho chị!

E: Chị sinh nhật vui vẻ nhé, em tự nhiên đau đầu quá, em về trước đây, chị ngủ tam ở nhà 1 hôm vậy, mai bảo anh lái xe đưa đi làm nhé, chìa khóa xe em vứt ở chỗ bảo vệ này"

Gửi xong tin nhắn, tới giờ là 1h00 vẫn chẳng thấy tin nhắn chị gửi lại các thím ạ!

Em đưa chìa khóa cho anh bảo vệ nhờ đưa cho chị Quỳnh xong ra đường gọi cái taxi về nhà! Mất 4 lít, hơi nhiều cơ mà giờ cũng chẳng có tâm trang đâu mà xót ruột cả!

Hiện tại em có 1 câu hỏi đó là: Chị là người ntn? Càng ngày em càng chẳng hiểu gì về chị cả, như sa mạc bao la, càng đi càng không tháy bến!

PS: Còn cái tin chị sắp cưới là T nói cho em, sáng nay bố chị Quỳnh nói là cuối năm nay chị và thằng kia cưới nhau!

1strong0 sáng 14/5

RV 1strong0 sáng 14/5

Chị gọi điện cho em!

C: Ra mở cửa cho chị với!

E: Vâng!

Chị đi taxi về! Vẫn bộ váy dạ hội ban tối, chị vẫn đẹp chỉ là khuôn mặt có nét mệt mỏi!

Cừ như vậy chị lên tầng 2 không qua phòng chị mà mở của phòng em! Mở tiếp cửa ra ngoài sân thượng đứng! chị đứng đó, 1 hình ảnh cực kì cô đơn!

Em ra đứng cạnh chị! Lúc này có lẽ em đã hối hận thực sự vì hành động bỏ về đó, lúc đấy em chưa đọc được comment của các thím cơ mà chính em còn thấy mình quá kém!

Chị đứng 1 lúc rồi nói với em:

C: L đỡ mệt chưa?

E: Em xin lỗi chị!

C: Ừ!

......... 5 phút!

C: L tin chị không?

E: Em xin lỗi!

C: L tin chị hả?

E: Em xin lỗi!

C: Ừ L tin chị là được rồi! hì hì đẹp lắm!

E: Em xin lỗi chị, em sẽ cố gắng không như thế nữa! Mà cái gì đẹp hả chị?

C: Quà của L!

E: vâng!

C: Chị đeo thử nhé!

E: Vâng, chị đeo cái đó được không?

C: Được mà!

............................ 10 phút!

C: L ơi chị mệt quá!

E: Em biết mà!

C: Ờ, tin là được!

Chị cười

C: Chị đi tắm rồi đi ngủ đây, mai phải đi làm nữa, mà bao giờ L đi làm nhỉ?

E: Chắc tháng 8 chị ạ!

C: Ừa, ở nhà mấy tháng nữa ăn cho béo như heo

E: ..........

Chị chẳng trách gì em cả, nhưng chỉ thế thôi cũng đủ để biết em đã làm 1 việc rất ngu xuẩn! Haiz cảm ơn chị! Em sẽ không bao giờ làm vậy nữa - "buông chị ra" như đêm nay!