Tàn Độc Lương Duyên

Chương 889




Nhưng cho dù anh dùng hết mọi thứ của mình hay là mạng của anh thì cũng phải trả thù người này vì Hướng Thu Vân!
Con gái cả nhà họ Hạ nghe vậy thì sắc mặt trầm xuống: “Nếu vậy thì tôi không thể nói manh mối cho cậu.”
Bà ta không phản đối ra tay với người kia, nhưng điều kiện đầu tiên là dùng một đòn giết chết, không cho đối phương có cơ hội phản công.
“Bà không nói với tôi là cảm thấy chỉ cần tôi không hành động, ông ta sẽ bỏ qua cho nhà họ Hạ sao?” Người sống trong thương trường nhiều năm mà còn ngây thơ như thế, Hạ Vũ Hào châm chọc nhếch môi.
Con gái cả nhà họ Hạ không chút do dự nói: “Đúng.”
“Vậy bà hãy xem thứ này đi.” Hạ Vũ Hào lấy điện thoại ra mở hình ảnh ném cho bà ta.
Con gái cả nhà họ Hạ khó hiểu cầm điện thoại lên rồi phóng to hình ảnh, sắc mặt của bà ta lập tức nghiêm trọng, lại nhìn thêm mấy hình ảnh khác, sắc mặt ngày càng khó coi.
“Chuyện này. . . Chuyện này là sao?” Tay bà ta cầm điện thoại tay đang run lên.
“Có ý gì? Trên điện thoại có cái gì?” Ông ba Hạ đi tới cầm điện thoại xem.
Hạ Vũ Hào nói ra: “Tôi vẫn chưa biết người kia muốn làm cái gì, nhưng có thể chắc chắn một điều: Ông ta gài bẫy nhà họ Hạ là vì muốn dùng nhà họ Hạ làm trung gian để thực hiện việc gì đó.”
“Nhưng không biết vì sao ông ta cảm thấy tập đoàn Hạ Thị không vững chắc nên muốn giúp nhà họ Giang. Hiện tại không rõ ràng, chẳng qua không khó đoán được: Đến khi ông ta chuyển tất cả mọi thứ qua tập đoàn Giang Thị thì tập đoàn Hạ Thị là con rơi.”
“Tôi không biết ông ta nghĩ gì, nhưng nếu tôi là ông ta, lúc tôi hại chết Hướng Thu Vân, để tránh tai họa sau này và bị trả thù, tôi sẽ nhổ cỏ tận gốc. Mà thí nghiệm trên người là con dao có thể nhổ cỏ tận gốc.”
Sau khi Hướng Thu Vân xảy ra chuyện thì đây là lần đầu tiên anh nói nhiều với bọn họ.
Anh không muốn giải thích nhiều, nhưng anh muốn biết manh mối trong tay cô cả nên chỉ có thể phân tích rõ lợi và hại cho bọn họ.
Khoảng thời gian này Tào Duyên đã điều tra ra được những hình ảnh đó, chứng cứ người bí ẩn kia đã giúp tập đoàn Giang Thị và hợp tác với tập đoàn Giang Thị.
Ông ba Hạ không thông minh, nhưng có chứng cứ ở đây và lời giải thích của Hạ Vũ Hào, ông ta không hiểu cũng khó.
“Vậy làm sao bây giờ? Một thời gian nữa tập đoàn Giang Thị sẽ khôi phục lại, Vũ Hào, chúng ta nhất định phải mau chóng quyết định!Nếu chuyện thí nghiệm trên người truyền ra ngoài thì chúng ta sẽ xong đời!” Ông ba Hạ sợ hãi.
Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Nhuận Trạch cứng đờ.
“Hiện tại cô cả có thể nói được chưa?” Hạ Vũ Hào lấy điện thoại lại nói.
Con gái cả nhà họ Hạ cầm tách trà uống, sau đó cau mày nói ra: “Ừm. Cô hai của cậu sắp đến rồi, con bé biết nhiều hơn tôi một chút , chờ một chút đi.”
Bọn họ cũng không đợi bao lâu, con gái thứ nhà họ Cả đến, trong tay còn cầm một túi công văn.
Sau khi bà ta đi vào thì không hề nói gì mà nhìn về phía chị cả.
“Em đưa cho Vũ Hào đi, cũng nói những chuyện liên quan đến người kia cho Vũ Hào biết.” Cọng rơm may mắn cuối cùng cũng biến mất, con gái cả nhà họ Hạ uể oải không ít.