*Chương có nội dung hình ảnh
Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Ba Giang đã làm xét nghiệm ADN hai đứa bé, nhưng nếu ông ta thừa nhận chuyện này thì càng mất mặt!
Hạ Vũ Hào cũng không chờ ông ta trả lời mà nói tiếp: “Coi như trong bụng Dì Lâm là con của ba tôi thì tôi cũng không thể cho nó bất cứ thứ gì, ba tôi gieo rắc nòi giống bên ngoài nhiều như vậy, không lẽ tôi phải cho mỗi người sao?”
Ba Hạ nói mẹ Giang là chân ái, nhưng lại cưới Triệu Phương Loan, mà ăn chơi trác táng bên ngoài, không biết có bao nhiêu tình nhân nhỏ, mọi người đều biết chuyện đó.
“Dì à, cháu cảm thấy chỗ này có chút lạnh, hay là dì và cháu vào phòng bệnh ngồi một lát nhé?” Hướng Thu Vân lo lắng tình cảnh này làm cho Triệu Phương Loan khó chịu.
Triệu Phương Loan cười vỗ vào tay của cô: “Dì không sao.”
Bà đã sớm quen với tình cảnh này. Trước kia còn có không ít kẻ thứ ba ỷ vào có chồng bà làm chỗ dựa mà đến cửa ép bà ra đi, chuyện đó còn tốt hơn tình huống này biết nhiêu.
Mẹ Giang không phải là người có kiên nhẫn, trực tiếp hỏi: “Vũ Hào, cậu cho dì một câu trả lời khẳng định, cho hay là không cho?”
“Không cho.” Hạ Vũ Hào trả lời ngắn gọn.
Mẹ Giang không nghĩ tới anh không nể mặt như thế, thẹn quá hoá giận: “Hôm nay tôi mời một số người tới, nếu cậu không sợ nhà họ Hạ mất mặt thì tôi sẽ đưa tin ra ngoài!”
Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì có ảnh hưởng không tốt với Tập đoàn Hạ Thị, bà ta không tin anh không đồng ý!
“Bà đưa tin đi.” Hạ Vũ Hào không thèm để ý đến bà ta, bà ta dây dưa làm anh thấy phiền, ra lệnh cho vệ sĩ: “Ông nội muốn yên tĩnh một chút, đuổi bọn họ ra ngoài.”
Anh nói xong thì cũng không quan tâm mẹ Giang nói thêm gì nữa, anh ôm eo Hướng Thu Vân đi về phía thang máy.
Ba Hạ muốn ngăn cản bọn họ lại thì Triệu Phương Loan nói: “Ba không còn, sau này Vũ Hào sẽ quản lý cả nhà này, ông suy nghĩ cho kỹ xem có nên ra mặt vì người phụ nữ mình yêu mến hay không.
Ba Hạ nghe vậy thì sự phẫn nộ trên mặt cũng hiện lên vẻ do dự, ông ta đi về phía trước hai bước, cuối cùng vẫn dừng lại.
Triệu Phương Loan cười mỉa, đồ vô dụng!
Ông cụ Hạ mất làm cho chấn động toàn thành phố B, đầu đề các bài báo và truyền thông đều là tin tức về việc ông cụ qua đời.
Tại đây có hình
Hướng Thu Vân và Hướng Quân đại diện cho nhà họ Hướng, bởi vì Lâm Quỳnh Chi thiếu một cánh tay nên hiếm khi ra ngoài.
Hướng Quân vốn ghét nhất những trường hợp này, nhưng lần này anh ta đến đây cũng trò chuyện với người khác giống như Hướng Bách Tùng trước kia.
Hướng Thu Vân nghe anh ta nói về chủ đề mình ghét nhất lúc trước thì có chút không quen lắm, cô tìm cớ rời đi.
Cô vừa ra ngoài thì có người gọi.
“Hướng Thu Vân.”
Giang Minh Thắng do dự một chút rồi đi về phía cô.
Hướng Thu Vân nhìn thấy anh ta thì quay đầu bước đi. Cô và người nhà họ Giang không có gì để nói, cũng không muốn gặp bọn họ.
“Hướng Thu Vân!” Giang Minh Thắng đi nhanh mấy bước kéo tay cô lại, đáy mắt hiện lên sự u ám.