Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hạ Vũ Hào nhíu mày đi tới bịt miệng cô lại.
Cho dù cô giả vờ thì anh cũng không muốn bất cứ người đàn ông nào khác nghe thấy tiếng rên của cô!
Hướng Thu Vân bị che miệng lại nên chỉ có thể phát ra thanh âm ưm ưm, cô lo lắng vệ sĩ sẽ nghi ngờ, đập lên người Hạ Vũ Hào mấy lần, bắt chước âm thanh của hoạt động nào đó.
Hạ Vũ Hào: “. . .”
Cô học những trò này ở đâu?
Cốc cốc cốc!
Vệ sĩ gõ cửa mấy tiếng, ho khan hai tiếng mới nói: “Cô Hướng, cậu hai Chung và cậu Bùi đến, nói muốn tìm cô.”
Hướng Thu Vân còn chưa nói chuyện thì Hạ Vũ Hào lạnh nhạt nói: “Đuổi bọn họ đi!”
“Cậu Bùi và cậu hai Chung mang theo mấy chục người tới, trong tay đều cầm vũ khí, nói hôm nay nhất định phải nhìn thấy cô Hướng.” Vệ sĩ nói.
Hướng Thu Vân gỡ tay Hạ Vũ Hào ra, cầm khăn tắm bắt đầu lau người: “Những người khác cũng nhận được tin tức anh bị bắt, lần này cậu Bùi đến, có lẽ muốn tính sổ.”
Còn Chung Thiệu Ninh, chắc là bởi vì mẹ anh ta.
“Em không cần đi, anh sẽ xuống gặp bọn họ.” Hạ Vũ Hào cầm khăn tắm lau người, mặc áo choàng tắm rồi đi ra ngoài.
Hướng Thu Vân cũng không đuổi theo, cô chậm rãi lau khô người, mặc lại bộ quần áo trước đó.
Cô và Hạ Vũ Hào ở chung lâu như vậy, vệ sĩ chắc chắn rất sốt ruột.
Quả nhiên cô đẩy cửa phòng tắm đi ra thì vệ sĩ đang đứng ở cửa, sắc mặt không được tốt.
“Sao anh ở đây lại không nói một tiếng, nếu tôi không mặc quần áo thì sao?” Hướng Thu Vân liếc nhìn anh ta, cô đi qua anh ta rồi ngồi xuống giường.
Vệ sĩ đi theo, anh ta nhìn cửa, xác định không ai thì mới thấp giọng nói: “Cô Hướng không nói những lời không nên nói chứ?”
“Nếu như tôi nói là không thì anh có tin không?” Hướng Thu Vân ngửa đầu hỏi.
Vệ sĩ không có trả lời.