Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện cực hay được cập nhật nhanh nhất trên nhay.ho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hướng Quân lại gọi điện thoại tới thì Hướng Thu Vân định nghe máy, nhưng một vệ sĩ ngăn cản hành động của cô: “Mở loa ngoài.”
Anh ta nói xong thì mới buông tay cô ra.
Hướng Thu Vân hít thở sâu một hơi, cố điều chỉnh tốt cảm xúc mới nghe máy và mở loa ngoài.
“Thu Vân, sao em không ở nhà? Em đi đâu? Hai người trông coi chị em Đào Đào đâu? Em cho bọn họ đi sao?”
Hướng Thu Vân đặt điện thoại trên đầu gối, xoa bàn tay lạnh: “Anh hỏi nhiều vấn đề cùng lúc như vậy, em biết trả lời câu nào?”
“Vậy em nói xem em đi đâu? Không lẽ em đi gặp bà già Diêu Thục Phân kia chứ?” Hướng Quân đầy lo lắng.
Hướng Thu Vân nhìn vệ sĩ, mặt bọn họ không có phản ứng gì, xem ra có lẽ bọn họ không phải là người của Diêu Thục Phân, mà là do nhân vật lớn kia phái tới.
“. . . Em không ngốc, sao lại đi gặp Diêu Thục Phân vào tối muộn được? Không phải là dê vào miệng cọp sao?” Hướng Thu Vân nói.
“Vậy em đi đâu?”
“Diêu Thục Phân có lợi hại thế nào cũng không thể bằng nhà họ Triệu và nhà họ Hạ, em đi tìm bác gái một chuyến, để dì ấy ép Diêu Thục Phân gọi hai người kia về. Được rồi, em sắp về nhà rồi, cứ như vậy đi.”
Hướng Thu Vân lo lắng nói nhiều càng sai nhiều khiến anh ta nghi ngờ nên cúp điện thoại.
Một lát sau, xe dừng lại trước cửa nhà họ Hướng.
Hướng Thu Vân xuống xe, bọn vệ sĩ đi theo bên cạnh.
Trước kia cô cảm thấy có bọn họ cũng có chút cảm giác an toàn. Nhưng hiện tại cô chỉ cảm thấy giống như mình lột sạch quần áo đứng trước mặt bọn họ, không có chút riêng tư nào.
“Cuối cùng em cũng trở về, làm anh lo lắng muốn chết!” Hướng Quân đi tới kiểm tra cô từ trên xuống dưới từ trái sang phải một lần, xác định cô không sao thì mới yên tâm.
Hướng Thu Vân nhìn thoáng qua không thấy Lâm Quỳnh Chi, chần chừ một lúc rồi hỏi: “Chị dâu đâu?”
“Ở trên phòng. Cô nói em thấy cô ấy sẽ áy náy, cô ấy thấy em cũng áy náy, không bằng không gặp, tạm thời một thời gian như vậy, miễn đến lúc đó thấy xấu hổ.”
Hướng Quân nói đến đây thì mặt đen đi. Anh ta lấy một điếu thuốc và bật lửa, nhưng liếc mắt nhìn Hướng Thu Vân lại cất đi.
Hướng Thu Vân nhìn hộp thuốc lá còn một nửa: “Anh bắt đầu hút thuốc từ lúc nào?”