Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện cực hay được cập nhật nhanh nhất trên nhay.ho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Bây giờ người trẻ tuổi cũng không biết cảm ơn, nhất là loại người mới hơn hai mươi tuổi như cô ấy. Anh cũng không cần nói nhiều như vậy, sau này cô ấy nhất định sẽ cảm ơn em.” Diêu Thục Phân nói mấy lời thấm thía, thật giống như Hướng Thu Vân là đứa trẻ không hiểu chuyện.
Hướng Thu Vân kìm nén cơn tức giận đang trào dâng trong lồng ngực, lạnh lùng nói: “Cho dù bà diễn xuất trước mặt tôi tốt như thế nào, cũng không ai trao giải cho bà đâu. Những thứ trong USB có ý gì, bà nói cho rõ đi.”
Cô sợ rằng nếu cô ở lại đây thêm một lúc nữa, cô sẽ không nhịn được mà muốn liều mạng với bọn họ!
Diêu Thục Phân lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý: “Người trẻ tuổi đúng là không kiên nhẫn, cô mới tới chỗ này của tôi chưa được nửa giờ, vậy mà đã thúc giục tôi ba bốn lần.”
Thôi Quân: “Vũ Hào và cô nhóc Giang gia kia cũng là người trẻ tuổi, tính tình cũng không nóng nảy như vậy. Được rồi, cô ấy đã nóng lòng muốn biết, em cứ trực tiếp nói cho cô ấy đi.”
Hướng Thu Vân cảm thấy Giang Hân Yên vốn đã đủ khả năng diễn xuất đổi trắng thay đen, nhưng không ngờ hai người này còn cao hơn một bậc.
Nếu như cô không phải là người trong cuộc, chỉ sợ cũng phải thấy người trẻ tuổi trong lời bọn họ nói thật sự không thể tha thứ!
“Hai dự án đều liên quan đến đồ điện. Tập đoàn Hướng thị của anh trai cô cũng có thể dùng, cô lấy về cho anh trai cô, để hắn tiến hành hai dự án này.”
“Về phần những “chứng cứ” Vũ Hào gián tiếp hại chết mẹ cô, tất nhiên là cái cớ để cô rời khỏi Vũ Hào, cách dùng cụ thể thế nào chắc không cần tôi giảng cho đúng không?” Diêu Thục Phân cười nói.
Đầu tiên Hướng Thu Vân hơi sững sờ, sau đó mới phản ứng lại.
Diêu Thục Phân đã sớm viết sẵn cho cô kịch bản: Hạ Vũ Hào ‘hại chết’ mẹ cô, để trả thù, cô đã lấy trộm hai dự án của tập đoàn Hạ thị cho tập đoàn Hướng thị.
Đây chính là đồng thời vu hại cho Hạ Vũ Hào cùng vu hại cô, nếu cô làm điều này, cô cùng anh thực sự sẽ kết thúc!
Hơn nữa tập đoàn Hướng thị cũng gặp nạn theo!
“Tôi không đồng ý!” Hướng Thu Vân đẩy chiếc USB đến trước mặt Diêu Thục Phân: “Nếu chuyện tập đoàn Hướng thị “trộm” dự án của tập đoàn Hạ thị, vậy sau đó tập đoàn Hướng thị làm sao bây giờ? Tôi không thể mạo hiểm như vậy!”
Diêu Thục Phân dù bận vẫn ung dung nhìn cô: “Cho nên?”
“Tôi chỉ đồng ý rời khỏi Hạ Vũ Hào, cũng không đồng ý làm những chuyện khác! Các người nói những cái này, tôi không đồng ý!” Hướng Thu Vân cắn răng nói.
Diêu Thục Phân cười: “Vậy tôi sẽ nói lại lần nữa: Hướng Thu Vân, tôi không trưng cầu ý kiến của cô.”
Hướng Thu Vân đứng dậy, nhìn bà ta chằm chằm, vẻ mặt âm trầm.
“Chỉ cần làm cho công ty, cần trong sạch cái gì? Tôi có thể khiến Vũ Hào vào tù, tất nhiên cũng có thể khiến người của Hướng gia vào tù mà không tốn bao nhiêu công sức, cô cảm thấy thế nào?” Diêu Thục Phân chậm rãi nói.
Mỗi lời bà ta nói đều đè nặng lên Hướng Thu Vân, cô gần như thở không nổi.
Trước mặt Diêu Thục Phân, cô không có tư cách gì để thương lượng điều kiện!
“Nhưng nếu như cô ngoan ngoãn làm theo, để ban thưởng, tôi có thể đảm bảo việc tập đoàn Hướng thị trộm dự án của tập đoàn Hạ thị sẽ không bị truyền đi, còn có thể vận hành giống như bây giờ.”
Diêu Thục Phân cũng đứng dậy, không giống với sự tức giận của Hướng Thu Vân, trên mặt bà ta chỉ có vẻ bình tĩnh và ý cười.
Hướng Thu Vân muốn cười, phần thưởng của cô vậy mà là việc tập đoàn Hướng thị có thể vận hành bình thường?
Nhưng hết điều kiện buồn cười lần này tới lần khác, cô lại không thể không đồng ý!
Cô cúi xuống nhặt USB, bước ra ngoài mà không ngoái lại.
“Chờ đã, tôi gọi nhóm vệ sĩ của cô tới, nhớ rằng cô làm cái gì, bọn họ đều trông thấy, tôi khuyên cô không nên giở trò láu cá.” Diêu Thục Phân ở phía sau cô nói.
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn bà ta một cái, không nói gì, nhanh chân rời đi.
Trên đường, Hướng Quân gọi điện tới.
Hướng Thu Vân chán ghét cảm giác lúc nào cũng bị theo dõi, cô cúp điện thoại, muốn nói ngắn gọn tình hình cho Hướng Quân trên Wechat.
Theo dõi hành động của cô, vệ sĩ bên cạnh nói: “Cô sử dụng Wechat hay Chat Messenger cũng vô dụng. Chúng tôi sẽ kiểm tra lịch sử trò chuyện của cô để xem cô có nói điều gì không nên nói hay không.”
“Tôi khuyên cô vẫn nên gọi điện thoại, nếu không chẳng may Hướng thiếu phát hiện ra điều gì lại không cẩn thận bị cuốn vào chuyện này, đối với hắn là trăm hại mà không lợi.”
Đèn đỏ.
Chiếc xe dừng lại.
Hướng Thu Vân xóa hết chữ trong khung chat, sắc mặt không đổi nhìn người vệ sĩ đang nói chuyện.
“Dù Diêu nữ sĩ có lợi hại hơn nữa cũng không có bản lĩnh lớn như vậy, các người thực sự là người bà ta phái tới? Hay vẫn là một vị nào khác phái tới?”
Đáy mắt bốn tên vệ sĩ thoáng hiện lên một tia ngạc nhiên, nhưng không nói gì.
“Các người vất vả như vậy để tách tôi ra khỏi Hạ Vũ Hào? Các người muốn làm gì? Tiền? Tập đoàn Hạ thị? Hay thứ khác?” Giọng của Hướng Thu Vân cao hơn một chút.
Đèn xanh.
Xe khởi động lại.
Người trả lời Hướng Thu Vân là vệ sĩ ở ghế phụ: “Cô hỏi càng nhiều thì càng chết nhanh. Muốn sống tốt thì cứ làm theo lời cô Diêu nói, hiểu không?”
Hướng Thu Vân mím chặt môi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vệ sĩ ngồi ở ghế phụ quay đầu lại hỏi: “Tôi hỏi, cô rõ chưa?”
“… Được.”
Lúc này người vệ sĩ mới nhìn về phía trước.