Tàn Độc Lương Duyên

Chương 719




Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!





Trước kia ông ngoại nói chỉ cần cố gắng tranh giành thì nhất định sẽ thành công. . . Tất cả chỉ là lừa người khác!


Lừa người khác! ! ! !





Chiều hôm đó tập đoàn Hướng Thị đưa ra một bài tuyên bố, bên trong có chứng cứ tập đoàn Giang Thị nói xấu nhà họ Hướng. Đồng thời cho thấy sẽ kiện nhà họ Giang tội vu khống.


Tường đổ thì mọi người đẩy.


Các tin tức xấu về nhà họ Giang và tập đoàn Giang Thị xuất hiện liên tục, tất cả đều mắng chửi bọn họ, mắng Giang Hân Yên còn nhiều hơn nữa.


Ngày thứ hai bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng Thị tăng liên tục, mà tập đoàn Giang Thị thì ngược lại, giảm xuống không ngừng.


Ngân hàng không thể kiềm chế được nữa, cảnh cáo nhà họ Giang nếu không thể trả nợ đúng thời hạn thì sẽ đấu giá những tài sản mà bọn họ đã thế chấp để vay vốn.


Hướng Thu Vân muốn đến công ty đi làm, nhưng Hạ Vũ Hào vẫn chưa giải quyết chuyện Diêu Thục Phân, lo lắng sự an toàn của cô, không cho cô đi.


Cô đang ngồi trong nhà đọc sách dưỡng thai thì Hướng Quân gọi điện thoại tới.


Dựa theo tính cách của anh ta, nếu gặp chuyện vui thì chắc chắn sẽ gọi điện thoại chia sẻ với Hướng Thu Vân, cô đã quen rồi.


“Giá cổ phiếu tăng mạnh thật sao? Em đã biết. . .”


Hướng Thu Vân còn chưa nói xong thì Hướng Quân đã gào lên cắt ngang: “Chị dâu em nói với anh chuyện mẹ chết có liên quan đến Hạ Vũ Hào, mà em cũng biết chuyện này đúng hay không?”


Nụ cười Hướng Thu Vân biến mất, quả nhiên chị dâu vẫn nói với anh trai: “Anh. . .”


“Em đừng giải thích với anh! Thu Vân, hiện tại em lập tức quay về nhà bên này! Cứ như vậy đi!” Hướng Quân cúp điện thoại.


Cổ họng Hướng Thu Vân khô căng, cô uống ly nước rồi hít sâu điều chỉnh cảm xúc, sau đó gọi cho Hạ Vũ Hào.


“Chị dâu đã nói chuyện anh ‘Hại chết’ mẹ em với anh trai em rồi, anh ấy nói em qua đó, anh cũng đi đi. Khi nào anh đến đó thì cứ chờ ở bên ngoài trước, em gọi anh thì anh sẽ vào sau.”


Cô không thể che giấu chuyện chị dâu có liên quan đến cái chết của mẹ được, phải nói với anh trai.


Vậy thì. . . Hôm nay đi.


Hướng Thu Vân đứng dậy thu xếp, để vệ sĩ lái xe đưa cô đi.


Nhà họ Hướng.


Phòng khách.


Người nhà họ Hướng đều ở đây, người giúp việc đã bị đuổi ra ngoài.


“Thu Vân, em biết chuyện Hạ Vũ Hào có liên quan đến cái chết của mẹ, vì sao em không rời khỏi Hạ Vũ Hào?” Hai mắt Hướng Quân đỏ ngầu: “Em lại yêu cậu ta nên không rời bỏ được? Đúng hay không?”


Anh ta sải bước đi đến trước mặt Hướng Thu Vân, hai tay nắm chặt vai của cô.


Hướng Bách Tùng ngồi trên ghế sô pha không nói một lời, cũng không biết có phải đang ngẩn người hay không. Từ khi Vu Tuệ Doanh qua đời thì ông ta thường xuyên như thế.


Hai vai Hướng Thu Vân đau nhức nhưng không giãy giụa.


Cô cũng không trả lời câu hỏi Hướng Quân mà là quay đầu khẽ hỏi Lâm Quỳnh Chi: “Chị dâu, chị chắc chắn cái chết của mẹ có liên quan đến Hạ Vũ Hào sao?”


“Thu Vân, đến bây giờ em vẫn không tin chị dâu của em sao? Cô ấy đã đưa chứng cứ cho anh xem, người trên mạng kia đã thừa nhận Hạ Vũ Hào sai khiến nói chuyện phiếm với mẹ! Mà sau đó người kia xóa bỏ lịch sử trò chuyện cũng có liên quan đến cậu ta!”


“Em thừa nhận đi! Hạ Vũ Hào tìm người hại chết mẹ!”


Gân xanh trên trán Hướng Quân hiện rõ, đáy mắt đầy tơ máu.


Vừa rồi anh ta nhớ lại trước kia mình đã gọi tên khốn đã hại chết mẹ mình là em trai, anh ta hận không thể đánh bản thân mình!


Hướng Thu Vân vẫn không để ý tới anh ta mà hỏi lại: “Chị dâu, chị chắc chắn cái chết của mẹ có liên quan đến Hạ Vũ Hào sao?”


Chỉ cần chị dâu nói không phải, cô sẽ không nói chuyện chị dâu đã làm với anh trai!


Nhưng mà —


“Thu Vân, chị cũng biết trong lòng em không dễ chịu. Nhưng chuyện này là sự thật, em muốn phủ nhận thì nó cũng là sự thật.” Lâm Quỳnh Chi nói.


Hướng Thu Vân nắm chặt góc áo, lồng ngực khó chịu.


Cô đã cho chị dâu nhiều cơ hội, nhưng chị dâu vẫn làm cho cô thất vọng. . .


“Mẹ qua đời, trong lòng ai cũng khó chịu, chị cũng biết trong lòng em khó chịu. Nhưng Hạ tổng không phải là người có thể chọc vào, Thu Vân, em nghe lời chị dâu rời đi đi, chị và anh trai em sẽ nghĩ cách đưa em ra nước ngoài.” Lâm Quỳnh Chi khuyên.


“Chị dâu em nói đúng!” Sắc mặt Hướng Quân u ám: “Chuyện báo thù cho mẹ giao cho anh, không cần em quan tâm. Anh sẽ chuẩn bị cho em ra nước ngoài!”


Anh ta nói xong thì định rời đi.


Mẹ đã không còn, anh ta không thể để Thu Vân xảy ra chuyện!


Hướng Thu Vân giữ chặt anh ta lại mệt mỏi nói: “Anh trai đừng gấp gáp như vậy.”


“Sao có thể không gấp chứ? ! Hạ Vũ Hào là kẻ thù của chúng ta, chẳng lẽ anh còn phải để em ở lại bên cạnh cậu ta, để em sinh con cho kẻ thù giết mẹ sao? Hả?” Mạch máu trên cổ Hướng Quân muốn vỡ tung, vô cùng dữ tợn.


“Anh cho em mười phút đồng hồ, nếu như sau mười phút anh vẫn kiên trì đưa em ra nước ngoài thì em sẽ đồng ý. Được không?”


Hướng Quân do dự một chút, sầm mặt đồng ý.


Hướng Thu Vân lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Vũ Hào: “Anh vào đi.”


“Anh vào đi?” Lâm Quỳnh Chi cẩn thận hỏi: “Thu Vân, em gọi ai đến đây? Em đi cùng những người khác sao?”


Trái tim Hướng Thu Vân như có một bàn tay vô hình siết chặt: “Sao chị dâu lo lắng vậy? Sợ tôi đưa người nào đến sao?”