Tàn Độc Lương Duyên

Chương 687




Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


“Một bộ phận lớn khách hàng của tập đoàn Hướng thị cũng là số khách hàng mà chúng ta nhắm đến, hơn nữa có rất nhiều dự án, cho tới nay hai nhà chúng ta vẫn luôn cạnh tranh lẫn nhau.”


“Nếu chúng ta thừa cơ mua lại hai mươi lăm phần trăm cổ phần trong tay Lưu tổng, lại liên thủ với những cổ đông khác, tiếng nói cũng sẽ lớn hơn chú Hướng.”


“Đến lúc đó chúng ta khiến tập đoàn Hướng thị phải chủ động nhường những dự án tốt lại, đối với chúng ta không phải là chuyện tốt sao?” Giang Hân Yên nói.


Giang lão gia tử uống một ngụm canh, “Cháu tưởng tượng thật hay, cổ tức của những cổ đông khác có quan hệ mật thiết tới lợi nhuận của tập đoàn Hướng thị . . . Nhường lại những dự án tốt cho tập đoàn Giang thị à? Cháu nghĩ bọn họ ngu chắc?”


“Công ty không phải của bọn họ, chỉ cần cho bọn họ đủ lợi ích, tập đoàn Hướng thị có ra sao, đối với bọn họ cũng không còn quan trọng nữa.” Giang Hân Yên nói: “Nếu so sánh, chúng ta lấy được mười phần lợi nhuận từ dự án, chỉ cần cho đi hai phần là đã có thể thỏa mãn bọn họ, chúng ta vẫn kiếm được tiền, đôi bên cùng có lợi, thua thiệt cũng chỉ có nhà họ Hướng.”


Giang lão gia tử trầm ngâm trong chốc lát, hơi động lòng, dù sao những dự án của nhà họ Hướng, ông đã thèm khát từ lâu.


Nhưng, “Giá cổ phiếu của nhà họ Hướng xuống dốc không phanh, giảm xuống chỉ còn nửa giá, nếu lúc này chúng ta lúc này mua lại cổ phần trong tay Lưu tổng, cháu có biết khi bán sẽ mất giá bao nhiêu không? Nói không chừng lợi nhuận có được từ những dự án kia, cũng chỉ như muối bỏ biển!”


“Cháu cũng đã cân nhắc về việc này.” Giang Hân Yên tự tin nói: “Một số công ty dược phẩm sinh học thuộc tập đoàn Hướng thị hoạt động rất tốt, gần đây bọn họ đã phát triển ra hai loại thuốc mới, một loại trị bệnh bạch cầu, loại còn lại dành cho bệnh ung thư vú…”


“Chỉ cần chúng ta truyền tin này ra ngoài, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người muốn thu mua cổ phần trong tay chúng ta.”


“Hơn nữa tập đoàn Hướng thị liên tục thay đổi cổ đông, sẽ khiến nội bộ hoang mang, sau đó lại để giới truyền thông vào cuộc, tập đoàn Hướng thị suy yếu sẽ chỉ còn nửa mạng. Đến lúc đó, họ còn sức đâu mà tranh giành thị trường với chúng ta?”


Nghe vậy, Giang lão gia tử cực kỳ vui mừng, nhưng không lập tức trả lời, mà nhìn về phía ông Giang.


Ông Giang trầm giọng nói: “Con cũng đã nghe được tin tức, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhà họ Hướng sẽ nhanh chóng công bố tin này để cứu vãn cục diện hiện tại của tập đoàn Hướng thị.”
Giang Hân Yên nghe xong, chậm rãi nói, “Chỉ là bây giờ chúng ta mua lại số cổ phần trong tay Lưu tổng, trước cứ áp tin này xuống đợi thương lượng với những cổ đông khác xong đã.”


“Chờ tới lúc chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, lại truyền tin này ra, đến lúc đó chúng ta bán cổ phiếu trong tay với giá cao, sẽ kiếm được một khoản tiền lớn.”


Những lợi ích này cộng lại, ngay cả Giang lão gia tử đã sống hơn nửa đời người, cũng thấy rất động lòng.


Nhưng vẫn phải cẩn thận, ông hỏi: “Mấy đứa đều biết tin này, Lưu tổng không thể nào không biết, vậy vì sao ông ta lại vội vã ra tay như vậy?”


So với lúc đầu, giọng nói của ông đã bình tĩnh đi nhiều.


Trong lòng Giang Hân Yên cười nhạt, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ kính trọng, “Điều này cháu cũng đã tìm hiểu, tiền vốn của công ty riêng của Lưu tổng xảy ra vấn đề, ông ta đang cần tiền gấp.”


“Nhưng sợ người khác biết tình hình công ty của ông ta, sẽ bất lợi đối với công ty ông ta, mới mượn việc cục diện nhà họ Hướng không tốt, bán đi cổ phần trong tay.”


Giống như một số người, tuy anh nghèo, nhưng anh không chịu thừa nhận, thế nên lúc có người mời anh ăn tiệc, anh lại nói mình muốn giảm béo, không đi được.


Trong mắt Giang lão gia tử hiện lên tia sáng màu đỏ, ngay cả ngón tay cũng bắt đầu kích động đến mức run rẩy.


Nhưng ông luôn làm việc cẩn thận, vẫn hỏi một câu, “Mấy đứa có chắc chắn tập đoàn Hướng thị đã nghiên cứu ra hai loại thuốc mới kia? Không phải là hỏa mù nhà họ Hướng tung ra đấy chứ?”


“Hướng Quân không thông minh như vậy đâu.” Ông Giang nói.


Giang lão gia tử không để ý đến ông, mà nhìn thẳng về phía Giang Hân Yên.


“Cháu chắc chắn.” Giang Hân Yên nhếch môi cười nói: “Đây là tin tức đã được xác thực, không thể giả được.”


Giang lão gia tử rất bất mãn đối với chuyện trước đây của đứa cháu gái này, nhưng vẫn tin tưởng vào năng lực của cô ta, nếu không lúc trước đã không để cô ta làm giám đốc tài chính.


Nghe vậy, ông vỗ bàn một cái, kích động nói: “Được, cháu có thể đi gặp Lưu tổng! Về phần chuyện tiền bạc, ông sẽ xử lý!”


Trúc Hiền Trang.


Phòng ngủ.


Hướng Thu Vân đã tắm rửa xong, nằm trên giường.


Điện thoại của Hạ Vũ Hào đột nhiên vang lên, cô vọng vào phòng tắm “Điện thoại của anh này.”


“Em nghe đi.” Trong phòng tắm vẳng ra tiếng của anh.


Nghe vậy, Hướng Thu Vân hơi kinh ngạc, anh rất coi trọng chuyện riêng tư, từ trước tới không bao giờ cho phép người khác tìm hiểu sâu về mình. Bây giờ, anh vậy mà không hỏi ai gọi đến, để cô nhấc máy?