Tàn Độc Lương Duyên

Chương 616




Tàn độc lương duyên – Nhảy hố truyện


Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 616: Chẳng lẽ coi người khác là kẻ ngu sao


“Sao bà lại nói như vậy với thầy của tôi?” Nhậm Gia Hân giống như người mẹ bảo vệ con nhỏ, che trở trước mặt Chung Khánh Hiên, tức giận nói: “Cho dù bà từ kẻ thứ ba trở thành vợ chính thức, cũng không thể quá đáng như vậy.”


Chung Khánh Hiên kéo cô lại, gương mặt luôn tươi cười có chút cô đơn, “Đừng nói nữa.”


“Không được, em phải nói.” Nhậm Gia Hân tức giận hét lớn: “Bà để Chung Thiệu Ninh kế thừa công ty, đuổi thầy tôi đi, thầy ấy cũng không nói gì! Bây giờ lợi lộc đều để mấy người chiếm hết, thầy tôi không còn gì để đe dọa tới mấy người, bà dựa vào đâu mà nhắm vào thầy tôi, không có lương tâm à?”


Bà Chung tức giận đến mức mặt mày xanh xám, không hé ra được nửa lời.


Hai người họ ầm ĩ, Hướng Thu Vân không biết nên giúp ai, mà đây vốn là chuyện nhà của người ta, cô đứng bên cạnh Triệu Phương Loan không lên tiếng.


Nhưng bà Chung lại muốn cô phân xử, “Cháu đừng nghe cô ta nói Chung Khánh Hiên đáng thương đến mức nào, hiện giờ hắn đang mở một văn phòng luật ở sở Sự vụ, cháu có biết không?”


Không đợi Hướng Thu Vân trả lời, bà ta cất giọng the thé: “Văn phòng ở sở Sự vụ tại sao lại có thể mở được, chẳng phải là vì chồng của dì lén lút lấy tiền cho nó, lại nhờ đến quan hệ với người ta, giúp nó mở sao?”


“Đừng ồn ào nữa, tôi không cho…” Ông Chung nhỏ giọng nói một câu, còn chưa nói xong đã bị bà Chung trừng mắt nhìn, sau đó không dám nói nữa.


Nhậm Gia Hân cũng đi tới trước mặt Hướng Thu Vân, kéo lấy một cánh tay khác của cô, thở hổn hển nói: “Thu Vân, cô đừng nghe bà ta nói linh tinh!”


“Văn phòng luật ở sở Sự vụ kia là do Đại Băng Sơn đầu tư một phần, nhà họ Chung không cho lấy một đồng, thầy tôi còn bị bà mẹ kế sai người đánh đập! Bây giờ bà ta còn có mặt mũi đổi trắng thay đen, chẳng lẽ coi người khác là kẻ ngu sao?!”


Vốn là chuyện của nhà họ Chung, nhưng Hướng Thu Vân không hiểu tại sao lại trở thành tâm điểm bị chú ý.


Một bên là bạn tốt mấy chục năm của mẹ cô, một bên là Nhậm Gia Hân từng giúp đỡ lúc cô sinh con, sau lần đó hai người rất thân thiết.


Cô nên giúp ai?


Huống chi đây là chuyện nhà của họ Chung, có câu thanh quan khó quản việc nhà, cô không tiện góp lời.


Triệu Phương Loan đứng ở bên cạnh nhìn, dở khóc dở cười.