Tàn độc lương duyên – Nhảy hố truyện
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương 613: Ba con không đi cùng mẹ sao?
“Bí thư Nhậm cần không giải thích thay cho Giang Thiếu, tôi cũng không phải loại người tính toán nhỏ nhen.” Hạ Vũ Hào nói.
Bí thư Nhậm cười giả lả, “Nếu Hạ tổng không tính toán, cũng đâu thể có được vị trí như hiện tại. Chỉ là chuyện như này, nói ra vẫn sẽ tốt hơn.”
“Điều ông nói không sai. Chẳng qua tin đồn là thứ truyền đi rất nhanh, Giang Thiếu vẫn nên kiểm soát lời nói và hành động cho tốt, để tránh bị mọi người hiểu lầm.” Hạ Vũ Hào nói.
Giang Minh Thắng gọi người phục vụ lại, lấy một ly rượu đỏ, “Đương nhiên rồi, cảm ơn Hạ tổng đã nhắc nhở, ly này tôi mời anh.”
Nói xong, anh ta nâng ly về phía Hạ Vũ Hào, uống cạn, sau đó đặt ly không lên bàn.
“Tôi cũng không trách gì Giang Thiếu, anh không cần làm như vậy.” Hạ Vũ Hào cầm lên một ly nước trái cây từ trong khay của nhân viên phục vụ, đưa cho Hướng Thu Vân, “Ăn nhiều như vậy có khát không? Uống chút nước hoa quả đi.”
Hướng Thu Vân quả thực thấy hơi khát, nhận lấy ly nước trái cây uống một ngụm.
“Có lạnh không?” Hạ Vũ Hào thản nhiên cầm lấy ly, kề môi lên miệng ly đã từng bị cô chạm vào, “Hơi lạnh, không tốt chơ cơ thể, để anh gọi cho em một ly ấm hơn, đừng uống ly này.”
Anh nói cô đừng uống, nhưng lại bưng ly uống hai ngụm.
Đáy mắt Giang Minh Thắng ẩn hiện sự nhẫn nhịn chịu đựng, hầu kết chuyển động, tìm lấy một cái cớ, cùng Tống Như rời đi với sắc mặt khó coi.
Hai người đi không được bao lâu, Tống Như hất anh ta ra, “Giang Minh Thắng, là anh cầu hôn tôi, đừng suốt ngày trưng ra vẻ mặt bị tôi bức cưới.”
“Hôm nay tôi quá xúc động, về sau chuyện như vậy sẽ không xảy ra.” Giang Minh Thắng day nhẹ ấn đường.
“Xúc động?” Tống Như châm trọc, “Mặc kệ xúc động hay không, ánh mắt anh khi nhìn Hướng Thu Vân chưa từng thay đổi! Anh có biết, tôi đứng bên cạnh xấu hổ như thế nào không?”
Giang Minh Thắng cười gượng một tiếng, “Em chưa từng thích ai, tất nhiên không hiểu được… Tôi đã cố nhẫn nhịn… Được rồi, em chỉ cần biết tôi sẽ không làm ra chuyện gì khiến hai nhà Giang, Tống mất mặt là được.”
“…Tốt nhất là như vậy!” Tống Như tuy rằng rất khó chịu, nhưng vẫn kéo lấy cánh tay anh ta, “Còn phải gặp người lớn nữa, đi thôi.”
Tại đây có hình