Tàn Độc Lương Duyên

Chương 608




Tàn độc lương duyên – Nhảy hố truyện


Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 608: Thật trùng hợp


Phong Mục giữ lại tất cả những điều này trong mắt, khịt mũi, “Tôi còn tưởng rằng anh khác so với những người đàn ông khác.”


Hóa ra là cũng bị mê hoặc bởi một người phụ nữ.


“Tôi chỉ là một người bình thường, Phong Đổng xem trọng tôi rồi.” Hạ Vũ Hào không quan tâm.


Phong Mục không rườm rà, nói thẳng, “Ung thư phổi có bước đột phá mới, tôi đã an bài người ngăn cản. Thử nghiệm lâm sàng sẽ hoãn lại một năm. Hạ lão gia tử đã ở giai đoạn nặng rồi, kéo dài không được bao lâu.”


“Chuyện này, tôi nợ anh một ân tình.” Hạ Vũ Hào nói.


Đây là điều duy nhất Hướng Thu Vân hiểu được.


Đây là giết người gián tiếp!


Phong Mục để trong mắt sợ hãi của cô, tràn đầy khinh thường cùng khinh bỉ.


Hạ Vũ Hào hơi nhíu mày, cười tủm tỉm nói: “Mộng Hàm cũng tới rồi. Người đàn ông bên cạnh cô ấy trông cũng khá đấy.”


Nghe được hai chữ Mộng Hàm, Phong Mục liền nhìn theo, khi nhìn thấy Mộng Hàm đứng bên cạnh một người đàn ông đang cười vui vẻ, mà ngực lại áp vào người đàn ông kia, sắc mặt lập tức đen lại.


“Tạm biệt!” Phong Mục vội vàng nói, mang theo ly sâm panh hung hăng hướng Mộng Hàm đi tới.


Có rất nhiều phụ nữ xinh đẹp xuất hiện, nhưng người phụ nữ hấp dẫn nhất vẫn là Mộng Hàm, hầu như ai cũng sẽ bị thu hút khi nhìn thấy cô ấy, dù là đàn ông hay phụ nữ.


Hướng Thu Vân, “Phong Đổng, chị Hàm…”


“Mối quan hệ giữa tình nhân và kim chủ.” Hạ Vũ Hào cầm ly sâm panh lên uống một hớp.


Phong Mục ở đằng kia đi tới, cũng không biết cùng người đàn ông kia nói câu gì, liền kéo Mộng Hàm đi không cho anh ta chút mặt mũi.


Mộng Hàm giãy dụa một chút, dường như khơi dậy sự bất mãn của hắn, hắn trực tiếp bế cô rời đi.


“Anh Vũ Hào, Hướng Thu Vân, thật là trùng hợp.” Giang Hân Yên cười đi tới, nhưng bước đi hơi khập khiễng, làm mất đi vẻ đẹp mà một mỹ nhân nên có.


Hướng Thu Vân nắm lấy cánh tay Hạ Vũ Hào, dựa vào trên người anh, “Thật trùng hợp. Tôi nhớ hôm qua nhìn thấy Giang tiểu thư, cô còn ngồi trên xe lăn, hôm nay sao lại xuống đất rồi?”


“Bác sĩ nói rằng tôi gần như bình phục, và đề nghị tôi bắt đầu cố gắng đi lại.” Giang Hân Yên trang điểm tinh tế, nhưng dù vậy cô cũng không giấu được vẻ phờ phạc và mệt mỏi.