Tàn Độc Lương Duyên

Chương 603




Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 604: Họ đã đoán được hết hành động của cô


Hướng Thu Vân chăm chú nhìn anh một lúc.


Hạ Vũ Hào ngoảnh mặt đi, lấy khăn giấy lau khóe miệng, “Anh chỉ tò mò hơn về tâm tư của một cô gái nhỏ như em. Trước giờ anh chưa hiểu rõ. Yêu nhau thì chỉ cần hiểu nhau hơn để giảm thiểu mâu thuẫn với nhau ”


“Ồ, tôi có thể khác với những cô gái khác, từ nhỏ tôi chỉ muốn gả cho tổng giám đốc độc đoán.” Hướng Thu Vân nói.


Hạ Vũ Hào ngẩng đầu nhìn cô.


Hướng Thu Vân cầm đũa rơi vào lát thịt heo luộc, dừng lại, đút cho anh một miếng thịt. “Tổng giám đốc độc đoán tên là Hạ Vũ Hào.”


“Nhưng trước kia anh không phải tổng giám đốc.” Hạ Vũ Hào dùng đũa lật miếng thịt, nhưng không ăn.


Hướng Thu Vân ném vào miệng hắn một miếng thịt, “Nhưng là ngươi mệnh.”


Cô liếc nhìn miếng thịt thái mỏng mà anh lật qua lật lại, hỏi: “Tại sao không ăn? Tôi nhớ anh thích món này, bây giờ không thích sao?”


“Lần đầu tiên em gắp cho anh ăn, anh không nỡ ăn.” Giọng nói của Hạ Vũ Hào như thường, nhưng giống như có chút bất bình.


Hướng Thu Vân Min mím môi, không có phát ra âm thanh, chỉ là lại gắp thêm cho anh mấy đũa thức ăn.


Hạ Vũ Hào lúc này mới không giày vò miếng thịt kia nữa, ưu nhã gắp lên, “Chuyện gì gì Tào Duyên giúp? Có quan hệ với Hân Yên sao?”


“Ừm.” Hướng Thu Vân gật đầu, không cần giải thích quá nhiều.


Hạ Vũ Hào lại hỏi: “Để anh đoán xem. Có liên quan gì đến người giúp việc mà em đuổi đi? Cô ta tên là Lý Yến, phải không?”


Hướng Thu Vân ngừng ăn, vẻ mặt phức tạp nhìn anh, nhưng lần này không trả lời.


“Nếu như là trước kia, em xúc động đuổi Lý Yến đi là chuyện bình thường. Nhưng bây giờ em sẽ không làm như vậy. Nếu em nhẫn tâm đuổi cô ấy đi như thế này, cô ấy hận em nhất định sẽ tìm cách gây bất lợi cho em.”


Hạ Vũ Hào dừng lại, sau đó chậm rãi nói: “Sự tình xảy ra khác với bình thường chắc chắn có vấn đề.”


“… Tôi chơi không lại được với anh cùng Giang Hân Yên, không cần phải nghĩ khó như vậy.” Tâm tư của bọn họ nhiều lắm, có lẽ cô vừa mới mở đầu, bọn họ đã đoán được hết hành động của cô.