Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương 599: Không có lợi cho tương lai hôn nhân của cháu
Bà Giang tức giận, than lên một tiếng, “Đứa nhỏ này không biết bị Hướng Thu Vân tiêm thuốc gì. Lúc đầu là bởi vì hồ ly tinh kia hủy hôn ước với Tống gia mà bỏ nhà chạy đi!”
“Bây giờ ổn rồi, không biết Hướng Thu Vân đã nói gì với nó. Nó liền trở về tranh giành tài sản gia tộc với Hân Yên, còn nói không nhận đứa em gái Hân Yên! Ba, ba nói có phải nó giành lấy Giang thị đứa đến tay Hướng Thu Vân không?”
Nghe đến đây, Lâm Tuyết Nghi cong miệng vuốt bụng nói: “Giang Minh Thắng đúng là đồ ngốc. Không phải bị cái người què đùa bỡn xoay quanh, chính là bị cái đồ tiện nhân mê hoặc không phân rõ phương hướng, nhìn xem cái dạng gì dạy dỗ ra con trai thế này.”
“Câm miệng, ta hỏi ngươi sao?!” bà Giang đối với con trai bất mãn, nhưng không cho phép người khác nói hắn không đúng, đặc biệt người này vẫn là dạng điếm mà bà khinh thường nhất!
Lâm Điềm Điềm bị quát mắng đến sắc mặt khó coi, hai tay ôm cổ Lâm lão gia tử làm nũng, “Anh ơi, nhìn cô ta, cô dám ở trước mặt anh bắt nạt em!”
Người Lâm gia và Giang Hân Yên đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẫn cảm thấy không thể chấp nhận được.
Họ là một gia đình học giả, nhưng bây giờ đã bị hủy hoại bởi một cô gái đanh đá thanh danh vô cùng xấu, đi tới chỗ nào cũng bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ!
Lâm lão gia tử nhẹ giọng an ủi Lâm Tuyết Nghi vài câu, ông mắng: “Nói như thế được sao? Cô ấy là mẹ của ngươi! Xin lỗi đi!”
Bà Giang từng được sủng ái nhất ở nhà, gả cho Giang gia cũng chưa từng có ủy khuất gì, lúc này nước mắt tức giận trào ra.
“Ông ngoại, Lâm tiểu thư bằng tuổi con. Có thể là con gái của mẹ. Nếu để mẹ gọi cô ấy là mẹ, có chút … Làm khó.”
“Hơn nữa, mẹ cháu vừa rồi chỉ thuận miệng phàn nàn anh trai vài câu. Lâm tiểu thư vội buộc tội anh trai như vậy. Hơi vô lý đúng không?”
Giang Hân Yên biết hiện tại không nên nói chuyện, nhưng cô liên tiếp bị Hạ lão gia tử cùng Hướng Thu Vân làm cho bực bội, cô chịu không nổi nữa.
Lâm Tuyết Nghi đứng dậy chỉ tay chửi bới: “Cô quản tôi bao nhiêu tuổi? Tôi lấy ông ngoại cô, theo bối phận tôi chính là bà ngoại cô. Con tôi sinh ra cô cũng phải gọi là cậu. Không phục sao? Vậy thì cô liền kìm chế đi! ”
Lâm gia ngày thường chú trọng nhất lễ nghĩa và ngôn ngữ, bây giờ nghe cô mắng vốn từ thô tục như vậy, sắc mặt của mọi người đều không tốt lắm.
“Em so đo cùng bọn trẻ làm gì?” Lâm lão gia tử nắm lấy tay của cô, đem cô ngồi ở trên đùi, ôn nhu dỗ một hồi, mới nói: “Hân Yên, bà ngoại cháu đang mang thai, phụ nữ mang thai rất là xúc động, nhạy cảm, vì vậy cháu nên thông cảm. Ông nhớ rằng bình thường cháu là đứa hiểu chuyện nhất.”
Giang Hân Yên nhịn trong cổ họng, không khỏi ho khan, nuốt không trôi, khó chịu hơn cả xương cá mắc kẹt trong cổ họng, cô hít sâu một hơi, cuối cùng cũng thuận được lửa giận trong lòng.
“Hôm nay gọi cháu tới đây là ý tứ của ông bà nội cháu.” Lâm lão gia tử vuốt ve mái tóc dài của Lâm Tuyết Nghi.
Giang Hân Yên sắc mặt hơi thay đổi, đại khái đoán được là cái gì, nhưng là không có trả lời đối thoại.
“Cháu là giám đốc tài chính của tập đoàn Giang thị, hẳn là rõ ràng tình hình gần đây của nó.” Lâm lão gia tử nói: “Tập đoàn Giang thị vì cháu thiết kế hãm hại Hướng Thu Vân mà giá cổ phiếu đã giảm mấy lần rồi. giá trị thị trường của nó đã giảm đi 18%. Con số này lớn đến mức nào, cháu có biết không? ”
Giang Hân Yên rất bất mãn với một người ngoài nghề lại trách cứ cô, nhưng cô vẫn cố nén khóe miệng, “Cháu làm kinh doanh, so với ông ngoại cũng hiểu rõ hơn phương diện này hơn một chút. Tập đoàn lớn như chúng ta nên nhìn. phát triển lâu dài. Không phải là mất mát nhất thời. ”
Nói bóng gió chính là Lâm lão gia tử tầm nhìn hạn hẹp.
***