Tàn Độc Lương Duyên

Chương 595




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.


Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 595: Cùng nhau ăn cơm có tiện không?


Hướng Thu Vân hôn một cái liền đẩy anh ra, nhưng Hạ Vũ Hào lại giữ chặt eo cô, kéo cô lại để nụ hôn sâu hơn.


Anh hôn quá sâu, cơ hồ đến cổ họng cô, không khí trong phổi bị ép ra ngoài, cô khó chịu đẩy anh ra.


Hạ Vũ Hào không có hôn lại cô, nhưng cũng không buông ra, anh ôm chặt cô, như muốn dụi vào người cô, “Anh rất muốn em.”


Đôi mắt anh thâm trầm, giọng nói khàn khàn không thể chịu đựng nổi, khi nói ra lời này, anh giống như một con dã thú sắp săn mồi.


“Đứa nhỏ chưa đến ba tháng, rất dễ động thai khí.”


Anh bị siết quá chặt, cả người ướt đẫm mồ hôi, hô hấp gấp gáp hơn bình thường, Hướng Thu Vân thực sự sợ anh phát điên nên dùng tay đẩy anh ra.


Hạ Vũ Hào ôm chặt cô không buông, lồng ngực phập phồng lên xuống.


Hướng Thu Vân cảm nhận được sự kích động của anh, vẻ mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Vậy thì tôi…… Tôi giúp anh một tay.”


Trái phải hai người cũng đã làm những điều thân mật hơn, dùng tay giúp anh cũng không phải không thể chịu đựng được.


Hạ Vũ Hào nói: “Đừng nhúc nhích, lát nữa anh sẽ buông ra.” Anh nuốt nước bọt, hơi buông lỏng cô ra, “Dùng tay… và miệng.”


Hướng Thu Vân cau mày không trả lời.


“Dùng tay …” cũng được.


Hạ Vũ Hào chưa kịp nói xong đã bị Hướng Thu Vân cắt ngang, “Được.”





Tại đây có hình ảnh


- NhayHo.Com




Hướng Thu Vân vứt khăn giấy bẩn đi, rót một cốc nước để súc miệng.


“Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng.” Hạ Vũ Hào đi sau lưng cô, một tay ôm eo cô, một tay xoa vết cắn mà anh để lại trên cổ cô.


Hướng Thu Vân đẩy anh ra, “Không có lần sau.”


Cứ tưởng cùng anh lên giường làm việc đã đủ mệt rồi, không ngờ tay chân còn mệt hơn, hơn nữa anh to quá làm miệng cô đau, tay cũng có chút không đủ cầm.


Hạ lão gia tử làm việc tàn nhẫn hơn Hướng Thu Vân tưởng tượng rất nhiều, chỉ trong một ngày, Giang Minh Thắng nhận chức chủ tịch tập đoàn Giang thị với sự giúp đỡ của ông, đồng thời cũng giành được 25% cổ phần của tập đoàn Giang thị, ngang hàng Giang Hân Yên.


Ngoài ra, sau khi nghe ý kiến của Hạ Vũ Hào, Hạ lão gia tử đã triệu tập hội nghị để phân tích lợi ích của việc hợp tác với Tập đoàn Hướng thị trên thị trường thiết bị điện, đồng thời bàn giao tất cả các dự án trước đây đã hợp tác với Giang thị sang Hướng thị.


Hạ thị ra mặt trấn áp, các công ty khác cũng không dám hợp tác với Giang thị trên thị trường thiết bị điện, đồ điện do tập đoàn Giang thị sản xuất đều đã đến tay bọn họ đều nát.


Nhưng chỉ qua một đêm, lợi nhuận mà hai năm qua tập đoàn Giang thị kiếm được trên thị trường thiết bị điện, vì chuyện này mà mất sạch, còn đắc tội đến Hạ lão gia tử, được không bù mất.


Lúc Hướng Thu Vân đến công ty, nhìn thấy tin tức cũng không có cao hứng lắm, Giang thị thua trong chốc lát, nhưng vẫn mạnh hơn rất nhiều so với Hướng thị. Mà với tính cách của Giang Hân Yên, cô ấy sẽ không bao giờ bỏ cuộc.


Chỉ là cô không ngờ rằng buổi trưa hôm đó Giang Hân Yên lại đến tìm cô.


“Cùng nhau ăn cơm có tiện không?”