Tàn Độc Lương Duyên

Chương 590




Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.


Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 590: có tiền, có thể làm xong chuyện


“Trong kinh doanh, điều quan trọng nhất là hai khía cạnh: một là chiến lược; hai là thông tin. Tôi không dám bỏ qua bất kỳ khía cạnh nào”, Hướng Bách Tùng nói.


Hạ Vũ Hào dựa vào trên ghế sô pha, hai chân thẳng tắp xếp vào nhau, nghe vậy khẽ nhướng mày, “Tôi nghĩ, quan trọng nhất là tiền.”


Hướng Bách Tùng cười đắc ý một tiếng, “Đúng vậy, có tiền, có thể làm xong chuyện!”


Ông lại đem đề tài quay lại đúng chỗ, “Hạ thị cùng Giang thị nhóm cũng có chút hợp tác đồ điện, lần này Hạ lão gia tử đánh vào Giang thị, cũng khiến đối phương bị thương một ngàn mình tổn thất tám trăm, thật không đáng.”


Hạ Vũ Hào khẽ cười, đã đoán được chủ ý của ông.


Nhưng không có trả lời. truy cập n hayho. com để ủng hộ nhóm dịch và hạn chế việc lấy cắp bản dịch. Hướng Bách Tùng phải nói tiếp, “Tập đoàn Hướng thị của chúng ta kém hơn tập đoàn Giang thị một chút, nhưng chúng ta đã gia nhập thị trường đồ điện từ hơn 20 năm trước, về mặt này chúng ta cũng có lợi thế nhất định.”


“Là chủ tịch kiêm hội trưởng tập đoàn Hướng thị, tôi vẫn rất vui lòng ra sức vì Hạ lão gia tử.”


Câu cuối cùng là điểm.


Hạ Vũ Hào khẽ thở dài, “Tôi hiểu được ý của Hướng tổng, nhưng ông cũng nên biết: Ông nội tôi chưa từng thích tôi, đối với Hướng gia và ông cũng không hài lòng lắm.”


“Vũ Hào quá khiêm tốn rồi.” Hướng Bách Tùng cười: “Tôi tin tưởng chỉ cần cậu nói chuyện này với Hạ lão gia tử, ông ấy nhất định sẽ đồng ý.”


Hạ Vũ Hào nhìn ông, nhưng không nói gì.


Hướng Bách Tùng biết anh chờ thêm một cái thương lượng từ mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu như cậu hợp tác chuyện này, tôi có thể cho Hạ thị mười phần trăm lợi nhuận trong ba năm liền.”


Sau khi cho Hạ thị mười phần trăm lợi nhuận, tuy rằng kiếm được ít hơn, nhưng có còn hơn không.


“Hiện tại tôi không có cổ phần ở Hạ Thị, Hướng tổng có biết không?” Hạ Vũ Hào chậm rãi hỏi.