Chương 451
Người đàn ông kinh ngạc cùng sợ hãi nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, sau một lúc lâu cũng không nhúc nhích, lắp bắp cả nửa ngày mà không nói nên lời.
Nghe thấy động tĩnh ở đây, người phục vụ nhanh chóng đi tới, khiêm tốn hỏi: “Hai vị có chuyện gì cần giúp không?”
“Tôi không có” Hướng Thu Vân đem cái ly đặt mạnh trên bàn, lạnh nhạt nhìn người phụ nữ đang ngồi trên sàn nhà: “Còn cô thì sao?”
Người phụ nữ ngượng ngùng mà lắc lắc đầu.
Hướng Thu Vân cười nhạt một tiếng quay trở lại chỗ ngồi của mình. Hạ Vũ Hào đi toilet lúc này mới vừa trở lại: “Có chuyện gì xảy ra à?”
“Không có” Hướng Thu Vân trả lời.
Sau đó hai người bắt đầu gọi một ít đồ ăn, cũng không nhiều lắm nên chẳng mấy chốc đã được mang lên, chỉ có tôm hùm phải làm hơi lâu một chút nên họ phải đợi thêm một lát.
“Tiểu Hồng, em nghe anh nói đã, anh thực sự vẫn còn rất yêu em, hãy về lại
bên anh đi!” Bỗng nhiên một giọng nam quen thuộc truyền đến: “Anh không quan tâm chuyện em đã từng ở bên cạnh người đàn ông khác, chỉ cần em chịu quay lại với anh là được!”
Hướng Thu Vân theo tiếng nói nhìn sang, sau đó trông thấy Trình Thành đang khóc lóc quỳ trên mặt đất, gắt gao ôm lấy chân của một người nhân viên phục vụ. Mà người nhân viên phục vụ ấy lại là Chu Hồng.
Như nhận ra được ánh mắt của cô, Chu Hồng nhìn sang cũng vô cùng kinh ngạc, lại có chút chật vật cùng xấu hổ.
Hướng Thu Vân chỉ liếc nhìn cô ấy một cái, sau đó thu hồi ảnh mắt, lẳng lặng ăn trưa.
“Chuyện giả mang thai em tính giải quyết như thế nào ?” Hạ Vũ Hào đem đĩa thức ăn mà cô hay gắp đẩy đến trước mặt cô.
Động tác ăn cơm của Hương Thu Vân dừng lại một chút, hiện tại biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề chính là thật sự mang thai một đứa con khác, chỉ là… Cô không muốn như vậy.
Một khi có đứa con, việc rời xa Hạ Vũ Hào sẽ trở nên rắc rối hơn rất nhiều!
“Anh sẽ không ép buộc em. Nếu như em không thể chấp nhận quan hệ với anh vậy thì chúng ta có thể làm thụ tinh ống nghiệm” Hạ Vũ Hào thản nhiên nói, nhưng bàn tay cầm đũa vì dùng sức quá nhiều lại trở nên trắng bệch.
Chờ sinh con xong, cô ấy sẽ không cả ngày nghĩ tới chuyện rời bỏ anh mà đi nữa!
“…Để nói sau đi.” Hướng Thu Vân gắp hai miếng thức ăn nhét vào trong miệng.
Một tia ảm đạm rất nhanh lướt qua trong mắt Hạ Vũ Hào, anh lấy ra một tờ giấy ăn và đặt trước mặt cô: “Anh có thể cho em thời gian để suy xét, nhưng mà ông nội thì không?
Hướng Thu Vân lại im lặng không nói gì, tiếp tục nhai nuốt thức ăn trong miệng của mình.
Mà lúc này ở bên kia Trình Thành cùng Chu Hồng vẫn đang tiếp tục dây dưa với nhau chưa dứt. Những người chung quanh hầu như đều đang chỉ chỏ chỉ trích Chu Hồng.
“Cô ấy đội mũ xanh cho bạn trai nhiều như vậy, bạn trai cũng đã chịu nhượng
bộ tha thứ cho cô ấy, vậy mà cô ấy còn dám buông lời mắng chửi bạn trai mình!”