Chương 434
Hướng Quân kêu liền mấy tiếng đau, xoa xoa lỗ tai không nói nữa.
“Bác gái, Hạ Vũ Hào, cháu đi ra ngoài ăn một bữa cơm với anh trai và chị dâu cháu, xin lỗi vì giờ không tiếp được mọi người.” Hướng Thu Vân đi tới trước mặt Triệu Phương Loan và Hạ Vũ Hào nói.
Hàng lông mày của Hạ Vũ Hào nhíu lại: “Tôi và em cùng…”
“Đi đi.” Triệu Phương Loan nói: “Trên đường chú ý an toàn, giao thông ở Trúc Hiền Trang không được thuận tiện đâu, lúc nào cháu trở lại thì gọi điện cho Vũ Hào, bảo nó đi đón cháu”
“Cảm ơn bác gái” Hướng Thu Vân nhẹ nhàng cười cười, sau đó nói với Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi: “Chúng ta đi thôi.”
Hạ Vũ Hào nhấc chân muốn đuổi theo thì Triệu Phương Loan đã níu anh lại, khẽ thở dài: “Vũ Hào, nếu con nắm vốc cát càng chặt thì cát lại chảy càng nhanh hơn”
Hạ Vũ Hào nhấc chân lên lại thu về, mãi đến khi bóng lưng Hướng Thu Vân biến mất trong tầm mắt anh mới thu hồi ánh mắt.
Thấy vậy Triệu Phương Loan khẽ lắc đầu.
“Vũ Hào, nếu Hướng Thu Vân mang thai, vậy hôn sự giữa cháu và nhà họ Giang định giải quyết như thế nào?”
Chú ba đi tới, nói: “Chú thấy tốt nhất cháu khiến Hướng Thu Vân phá bỏ cái thai này đi, nếu không sẽ chọc giận đến ông nội của cháu rồi cuối cùng cháu chẳng đoạt được cái gì.”
Hạ Vũ Hào khẽ cười một tiếng, lạnh nhạt nhìn ông ta: “Từ khi nào mà chú lại quan tâm chuyện giữa tôi và Hướng Thu Vân vậy? Chẳng lẽ chú sợ ông nội coi trọng cháu đích tôn thì để lại nhiều tài sản cho nó hơn chú sao?”
“Nhìn xem cháu nói gì này?” Chú ba ngượng ngùng nói: “Chú cũng chỉ dùng tư cách trưởng bối quan tâm cháu mà thôi. Cháu suy nghĩ kỹ một chút, con bé Giang Hân Yên kia có điểm nào không thể so với Hướng Thu Vân chứ?”
Hạ Vũ Hào nói: “Trong mắt tôi, điểm nào Giang Hân Yên cũng thua kém Hướng Thu Vân”
“Chú cũng từng trải qua tuổi trẻ rồi, đương nhiên hiểu rõ tư tưởng của người trẻ tuổi các cháu. Chú nói cho cháu hay, bây giờ cháu nghĩ như vậy thôi, sau này chắc chắn không nghĩ thế nữa đâu!” Chú ba nhà họ Hạ cật lực khuyên bảo: “Cháu hãy khiến cho Hướng Thu Vân phải đi phá thai rồi kết hôn với Giang Hân Yên đi, nếu không thì cháu sẽ chẳng chiếm được cái gì, về sau nhất định cháu sẽ phải hối hận!”
Triệu Phương Loan thấy thủ đoạn vụng về của chú ba thì cười khẽ một tiếng rồi nói chuyện với những người khác trong nhà họ Hạ.
“Tại sao chú lại nói tôi sẽ chẳng chiếm được cái gì?” Hạ Vũ Hào cười cười, nói: “Lúc trước tuy tôi là tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị nhưng tôi luôn bận rộn tối mặt mà chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, trong tay cũng chỉ có 3% cổ phần công ty, còn lại đều phải cung cấp cho một đám sâu mọt…”
“Cũng không thể nói mấy lời như vậy. Nghe thấy hai chữ “sâu mọt” ông ta liền cảm thấy không thoải mái, chú ba nói: “Trước kia không phải cháu nói với chú là cháu sẽ không buông tha cho vị trí tổng giám đốc kia sao?”
Hạ Vũ Hào đưa tay khoác lên trên bả vai ông ta, nhẹ nhàng vỗ một cái: “Đó là chuyện lúc trước, bây giờ tôi nghĩ thông suốt rồi. Tôi sẽ lấy cô gái tôi thích, đợi cô ấy sinh con cho tôi, tôi có thể nhận được nhiều cổ phần công ty hơn nữa. Vả lại vị trí tổng giám đốc cũng cho người khác ngồi rồi, tôi chẳng cần làm cái gì chỉ việc ngồi lấy tiền, thật sự quá tốt”.
Sắc mặt chú ba thay đổi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, sau đó ông ta vội vàng nói câu còn có việc bận rồi lập tức rời đi.