Chương 416
Hướng Thu Vân vốn còn đang lo người đàn ông kia sẽ hỏi cô chuyện bị đánh, trái tim vọt lên cổ họng, cô đang suy nghĩ xem nên lấy cớ gì thì lại thấy Bùi Tân đã cắt ngang lời anh ta nói, trái tim nãy nhảy vọt lên cũng dần bình tĩnh lại.
Lúc này Bùi Tân mới nhìn về phía Hướng Thu Vân thêm lần nữa, do dự nói: “Mấy lời cô nói đều là sự thật sao?”
Không đợi Hướng Thu Vân trả lời anh ta đã híp đôi mắt hồ ly lại, trên mặt lộ ra vẻ ngoan lệ: “Nếu để cho tôi phát hiện ra cô lừa tôi…”
“Tôi nào dám lừa gạt anh Bùi Tân?” Hướng Thu Vân khẽ nắm chặt vạt váy, toàn thân căng cứng, nói: “Tôi có mang thai hay không cứ mua một que thử thai để kiểm tra là được rồi. Nếu nói dối bị anh Bùi Tân phát hiện chẳng phải là tôi sẽ càng thảm hại hơn sao?”
Bùi Tân hừ một tiếng: “Coi như cô biết điều”
Tấm lưng hơi căng lên của Hướng Thu Vân hơi thả lỏng đi một chút.
“Nếu như một que thử thai có thể chứng minh chuyện này..” Khóe miệng Bùi Tân cong lên lộ ra một nụ cười nguy hiểm: “Này Cương Tử, mày đi mua một hộp que thử thai về cho cô Hướng kiểm tra, nếu không thì trong lòng tạo cảm thấy bất an lắm.
Hướng Thu Vân vừa thả lỏng cơ thể lại căng thẳng, phía sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Nếu Bùi Tân phát hiện chuyện cô không mang thai, mấy lời ban nãy cô vừa mới nói đều là lời nói dối… Cô nuốt ngụm nước bọt, nắm chặt tay lại, buông ra, sau đó lại nắm lại.
Không thể sợ!
Nếu bây giờ cô cuống lên thì chưa cần dùng que thử thai Bùi Tân đã phát hiện cô đang nói dối rồi!
Hướng Thu Vân nhếch môi, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Bùi Tân, không lộ ra nửa phần lo sợ.
“Được, tôi lập tức đi ngay” Cương Tử đáp lại bằng chất giọng thô kệch rồi đi ra cửa.
Hướng Thu Vân chỉ liếc qua bóng lưng của anh ta rồi lại ép bản thân thu hồi ánh mắt, giữ sắc mặt bình tĩnh mà nhìn Bùi Tân đứng đối diện. Bùi Tân nhìn cô chăm chú, không buông tha cho bất cứ cử chỉ mờ ám nào của cô: “Cô Hướng cảm thấy nên trừng phạt một người nói dối như thế nào nhỉ?”
“Tôi không nói dối thì tại sao phải cân nhắc đến chuyện lời nói dối bị vạch trần?” Trái tim của Hướng Thu Vân đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực nhưng lúc nói chuyện lại phải tỏ vẻ mình rất tự tin.
Cương Tử đã chạy ra cửa, tay đặt vào tay nắm cửa. Ngón tay Hướng Thu Vân khế run rẩy nhưng động tác của cô rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện ra.
Cô không rõ hiệu thuốc có cách xa chỗ này lắm không nhưng Cương Tử đã chạy đi mua que thử thai, cô cũng chỉ có thể cố gắng chống đỡ được nửa buổi. Đến lúc đó Bùi Tân sẽ phát hiện cô đang nói dối tất cả mọi chuyện…
Cô khẽ mở miệng hít thở sâu mấy hơi.