VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương 277: Lúc nào tôi cũng rảnh
“Xương chân của cô hơi dài và cong queo, cần phải phẫu thuật chỉnh lại hướng, lát nữa sẽ dùng châm cứu và xoa bóp. Có vấn đề gì không?” Thấy cô trầm mặc, Lục Ngôn Sầm ngừng nói chuyện phiếm và đi thẳng vào chủ đề.
“Không sao.” Hướng Thu Vân đáp, đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Khả năng xảy ra rủi ro trong quá trình phẫu thuật là bao nhiêu?”
VietWriter
Lục Ngôn Sâm nghĩ cô sợ hãi, cười an ủi cô: "Đừng sợ, điều kiện và kỹ thuật phẫu thuật ở khu vực này đã thuần thục rồi. Trừ trường hợp rất ít sẽ không xảy ra rủi ro."
Hướng Thu Vân ừm một tiếng, ánh mắt so với lúc trước tối hơn một chút.
Cô muốn khả năng cao xảy ra tai nạn trong quá trình phẫu thuật, có thể giả vờ tai nạn, sau đó cấp giấy chứng tử hoàn toàn rời khỏi gông cùm của Hạ Vũ Hào.
Nhưng bây giờ có vẻ như ... là cô mơ tưởng hão huyền.
Lục Ngôn Sâm không biết tại sao đột nhiên trầm xuống, để cô nằm xuống giường, sau khi châm kim cho cô, nói: "Hướng tiểu thư khi nào thì rảnh rỗi?"
“… Lúc nào tôi cũng rảnh.” Hướng Thu Vân dừng lại trước khi trả lời.
"Chuyện là thế này", Lục Ngôn Sâm nói: "Dì tôi nhờ tôi nhắn cô khi nào rảnh thì đến nhà dì ăn cơm. Dì ấy gần đây đã nghiên cứu nhiều món ăn mới."
Toot ——
Điện thoại rung đột ngột.
Lục Ngôn Sâm cầm điện thoại liếc mắt một cái, thở dài gần như không nghe được, nói thêm: "Hướng tiểu thư, tối nay cô có rảnh không? Dì tôi muốn cô tối nay đi qua."
Hướng Thu Vân vừa muốn đồng ý, liền có người gõ cửa, liền đẩy cửa bước vào không đợi cô trả lời.
Người đi vào là Vu Tuệ Doanh, nhưng mới vài ngày không gặp, nếp nhăn quanh mắt dường như cũng nhiều hơn vài phần, có vẻ già đi năm sáu tuổi.
Tưởng chừng hôm nay bà không thể vào cửa như mọi khi, nhưng vừa đẩy ra cửa liền mở, trong mắt bà chợt hiện lên một tia ngạc nhiên.
"Hướng Thu Vân," Vu Tuệ Doanh bước đến bên giường, nắm lấy tay Hướng Thu Vân, nói: "Mẹ đã nói hết mọi chuyện với ba con rồi, con về nhà đi."
“Về nhà?” Sau khi Hướng Thu Vân nhìn thấy mẹ cô, sắc mặt trở nên xấu đi, “Nhà của tôi ở đâu? Hướng gia sao?”
Cô giễu cợt nói từng chữ: "Đó là nhà của các người, không phải nhà của tôi."
Vu Tuệ Doanh sững người một lúc, mắt đỏ hoe nói: "Thu Vân, con còn đang trách mẹ sao? Nhưng dù sao năm đó con đã gây ra vụ tai nạn xe cộ, ba con sợ người khác nói nhà chúng ta bao che cho kẻ giết người, vì vậy ba con đã lựa chọn hi sinh người thân của mình.! Đều là bất đắc dĩ! "
Hướng Thu Vân mím chặt môi, lạnh lùng nhìn bà không phát ra tiếng động, chỉ là tim cô vừa đập vừa đau.
Tình thế bất đắc dĩ?
Thật là buồn cười!
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!