VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
***
Chương 236: Rất khó?
Nghe đến đây, yết hầu của Hạ Vũ Hào lăn xuống, ngón tay phải hơi cong lên, gõ nhẹ vào bên cạnh chân anh, quai hàm và lưng không tự nhiên mà siết chặt.
VietWriter
Hướng Thu Vân liếc nhìn về phía Hạ Vũ Hào, trong giọng nói có chút châm chọc, "Có phải không, Hạ tổng so với tôi biết rất rõ ràng."
Hạ Vũ Hào cau mày gần như vô hình, hai mắt tối sầm không rõ, nhưng lại không nói gì.
"Khi Hướng tiểu thư ra tù, xương chân bên phải của cô ấy đã hơi dài và cong queo. Lần này cô ấy đã dầm mưa lâu như vậy và lạnh lâu như vậy rồi, bác sĩ Phương sau khi kiểm tra nói rằng một số tế bào ở chân phải của cô ấy đã bị hoại tử."
“Nói tóm lại, rất khó chữa khỏi chân của Hướng tiểu thư.” Lục Ngôn Sâm nói.
Hướng Thu Vân cụp mắt xuống, lông mi khẽ run, nắm đấm buông thõng hai bên không khỏi siết chặt.
Rất khó?
"Kinh phí không thành vấn đề", hơi thở của Hạ Vũ Hào có vẻ nhanh hơn bình thường một chút, "Chỉ cần anh có thể chữa lành chân cho cô ấy, ngoài thanh toán phí điều trị, tôi có thể đáp ứng một yêu cầu của anh."
Nghe đến đây, Lục Ngôn Sâm khẽ cười, có chút giễu cợt nơi lúm đồng tiền ở khóe miệng, "Nhưng đối với một bác sĩ như tôi, kinh phí không thành vấn đề, nhận được những gì anh đã hứa cũng không phải là điều đáng mừng. .. "
Anh nhìn về phía Hướng Thu Vân rồi chỉ tay vào chân phải của cô. "So với những thứ này, thời gian điều trị tối ưu của bệnh nhân đối với tôi hấp dẫn hơn, nhưng..."
Anh lại nhìn Hạ Vũ Hào, chậm rãi nói: "Hạ tổng đã trì hoãn thời gian điều trị tối ưu rồi."
Hướng Thu Vân mím chặt môi, huyết sắc trên mặt từng chút một biến mất, ngay từ đầu cô cũng không có hi vọng chữa khỏi đôi chân của mình nhiều lắm, nhưng lúc này, khi Lục Ngôn Sâm nói ra lời này, cô vẫn còn có chút hụt hẫng và cay đắng.
"Thời gian trị liệu tối ưu đối với Hạ tổng có là gì," thím Lưu châm chọc: "Chân của Thu Vân đều là bị hắn đánh gãy!"
Hạ Vũ Hào cau mày, lần này cũng không có nhanh giãn ra, "Đừng nói nhiều như vậy, anh chỉ cần nói cho tôi biết là có thể chữa khỏi hay không."
“Phần xương dài ra thì còn dễ, nhưng một số tế bào đã bị hoại tử mới là vấn đề lớn.” Lục Ngôn Sâm nhìn Hạ Vũ Hào, “Nhờ anh mà có thể chữa khỏi hay không còn khó nói.”
Hầu kết của Hạ Vũ Hào nhấp nhô, ánh mắt tối sầm lại, hai tay buông thõng hai bên thân thể hơi nắm chặt, buông lỏng rồi lại nắm chặt.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!