Tàn Bào

Chương 233: Giả Truyền Đạo Thuật




- Đa tạ chân nhân từ bi.

Tả Đăng Phong khom người nói cảm ơn.

- Pháp môn của Xiển giáo đi vào thập nhị kinh lạc, Pháp môn Đạo gia lại đi vào Đai Tiểu chu thiên, đều là muốn luyện khí Kết Đan cầu Trường Sinh, pháp môn Tiệt giáo mở lối đi khác, đi Kỳ kinh bát mạch. Khí chỉ tồn tại ở Khí Hải mà không ngưng đan ở Đan Đền.

Đạo sĩ không có nói lời dư thừa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Tả Đăng Phong nghe vậy liên tục gật đầu. Khí Hải của hắn bị thương, không thể nén Linh khí thành thể lỏng hay rắn, chỉ có thể vị vây ở trạng thaits khí, ngoài ra Đan ĐIền, Quan Nguyên huyệt cùng Thiên Xu nguyệt đã bị hao tổn. Linh khí cũng không thể rút ra từ Khí Hải, giờ phút nà hắn chỉ cần để Linh khí vận chuyển từ Khí Hải đến toàn thân là được. Trước đó hắn đã đoán được sẽ đi Kỳ kinh bát mạch nhưng mà hắn không biết đi đến đâu, về đến đâu cả.

- Phát Trùng, Hành Nhâm, Nhiễu Đới, Kinh Duy, Hoàn Khiêu, Phản Độc.

Đạo sĩ nói liền 12 chữ.

Bởi vì cái gọi là chân truyền một câu bằng đọc một vạn quyển sách. Tuy đạo sĩ chỉ nói có vài chục từ nhưng lại bao hàm trật tự của Kỳ kinh bát mạch và phương pháp hành khí.

Tả Đăng Phong nghe vậy như nhặt được chí bảo, lập tức dựa theo lời của đạo sĩ mà vận khí. Quả nhiên là có thể điều động được Linh khí từ Khí Hải nhưng mà trước kia Kỳ kinh bát mạch của hắn chưa được rèn luyện cho nên Linh khí vận hành khá thong thả, nhưng mà không hề nghi ngờ gì nữa đạo sĩ này đã truyền cho hắn pháp môn hành khí.

- Cách tu tập của Tử Dương quan chính là Quan khí chi pháp ( Phương pháp xem khí) cùng Ngự Khí thuật. Tụ khí, Tá khí, Ẩn khí, Ngưng thần, Sưu hồn là pháp môn Quan khí. Phong hành, Trừ ma, Di sơn, Thanh hồn, Phong hồn, Khiển hồn, Câu hồn, Huyễn hình, Tử bình, Duyên lôi, Ngỗ địa nghịch thiên là pháp môn Ngự khí.

Đạo sĩ lại lên tiếng.

Tả Đăng Phong gật đầu cũng không có nói xen vào. Lão đạo sĩ bắt đầu nói cho Tả Đăng Phong biết pháp môn của Tử Dương quan, bắt đầu từ chạng vạng tối, mãi cho đến canh 3 mới truyền thụ xong phương pháp Tương Chỉ quyết.

- Chân nhân có gì cần sai khiến, vãn bối có thể làm thay.

Đợi lão đạo sĩ nói xong, Tả Đăng Phong cúi người hành lễ.

- Rời khỏi đây, không nên đến nữa.

Lão đạo sĩ lạnh lùng mở miệng.

- Tuy rằng chân nhân muốn làm tổn thương tính mạng của ta nhưng mà vãn bối vẫn cảm kích chân nhân. Ngoại trận của chân nhân đã bị tổn hại, vãn bối sẽ tìm Độc Xà hoặc vật hệ Hỏa để sửa lại trận pháp.

Tả Đăng Phong chắp tay mở miệng rồi xoay người di ra ngoài. Tuy rằng lão đạo sĩ này truyền thụ pháp môn của Tử Dương quan cho Tả Đăng Phong nhưng mà đa số đều bị thay đổi, nếu Tả Đăng Phong tu luyện theo cách đó, hậu quả chính là tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Lão đạo sĩ nghe vậy cũng không có mở miệng. Sự thất đúng như lời Tả Đăng Phong nói, thật sự là hắn muốn hại tính mạng của Tả Đăng Phong nhưng mà hắn đánh giá thấp ngộ tính của Tả Đăng Phong rồi.

Tả Đăng Phong xoay người ra mà, sau khi đóng cửa mật thất lại hắn liền đi xuống núi. Vừa đi vừa nghĩ lại những lời nói của lão đạo sĩ kia, lão đại sĩ kia rất hiểu nhân tính của con người, biết cảnh giới gạt người cao nhất chính là nửa thật nửa giả cho nên hắn cũng không nói dối toàn bộ. Hắn chỉ truyền cho Tả Đăng Phong 2 loại khẩu quyết chân thật, một là Tụ khí chỉ quyết Tả Đăng Phong đã biết, còn loại còn lại chính là một loại Đạo thuật phi thân, Phong Hành quyết. Còn những pháp quyết cao thâm khác đã bị hắn bóp méo, sửa lại cả rồi.

Sở dĩ Tả Đăng Phong nhớ kỹ những cái này là bởi vì Tả Đăng Phong muốn sửa lại nhưng mà Tả Đăng Phong cũng không muốn lưu lại để mình dùng. Những Đạo thuật này của Tử Dương quan vô cùng tinh diệu, cho dù muốn sửa lại cũng mất từ 3 đến 5 năm mà thời gian của Tả Đăng Phong cũng không còn đủ. Hắn muốn sửa lại những cái này chính là để trả thù tên đạo sĩ trẻ tuổi trên mật thất của Tử Dương quan. Lúc trước Tả Đăng Phong đã cầu tên đạo sĩ kia để hắn truyền cho Tả Đăng Phong pháp môn hành khí nhưng mà tên đại sĩ kia lại không muốn truyền Đạo thuật của Tử Dương qua ra ngoài, điều này làm lòng tự tôn của Tả Đăng Phong bị tổn thương. Tả Đăng Phong muốn sửa lại, sau đó truyền lại những thứ này cho người hữu duyên.

Ngay cả Âm Dương Sinh Tử quyết của Thanh Lương động phủ, Tả Đăng Phong cũng sẽ truyền lại, chẳng những truyền lại, hơn nữa hắn sẽ sửa lại để để nam giớ có thể i tu hành pháp môn này. Ngọc Hành tử phế đi tu vi của Tả Đăng Phong là muốn ngăn không cho Tả Đăng Phong truyền Âm Dương Sinh Tử quyết ra bên ngoài, để trả thù Tả Đăng Phong nhất định phải tiết lộ những bí pháp của Thanh Lương động phủ ra ngoài.

- Ta ăn nói khép nép cầu các ngươi , các ngươi vẫn cự tuyệt ta, ta sẽ cho các ngươi trả giá thật lớn.

Tả Đăng Phong âm thầm cười lạnh.

Âm Dương Sinh Tử quyết của Xiển giáo đã không thể sử dụng, Phương pháp Ngự khí của Tiệt giáo cũng không thể tu luyện, Tả Đăng Phong cũng không thấy buồn rầu. Ngược lại hắn tỏa ra thỏa mãn bởi vì hắn có được Phong Hành quyết, hắn từng nghe Ngọc Phật kể qua một số chuyện của các môn pháp. Biết được Phong Hành quyết của Tử Dương quan, Hồng Hộc Dược Ảnh của Vô Cực quan cùng Tử Vân Truy Nguyệt Tịnh của Lạc Vân sơn được xưng là tam đại bí pháp kinh thân, chỉ cần có thể tu luyện Phong Hành quyết, thêm sự hỗ trợ của Huyền Âm chân khí, hắn có thể hoành hành không sợ.

Nhưng mà trước mắ hắn còn đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng. Chính là kinh mạch của Kỳ kinh bát mạch cần được mở mộng nên Linh khí cần phải tụ tập lại, quá trình này cần ít nhất nửa tháng, Tả Đăng Phong lo lắng không biết có thể sống an toàn qua nửa tháng này không khi hắn bị nhiều kẻ tu hành truy bắt.

- A di đà Phật.

Đột nhiên vào lúc này phía dưới Tả Đăng Phong vang lên một tiếng Phật hiệu. Tả Đăng Phong nghe vậy khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn xuống thì nhất thời lông tóc dựng lên, chỉ thấy một lão tăng mặc áo cà sa màu đỏ thâm đứng ở bên dưới nhìn hắn, Tả Đăng Phong sợ hãi, không kịp suy nghĩ nhiều vội vàng chui vào rừng cây phía sườn Đông.

- A di đà Phật , Tả thí chủ , xin dừng bước.

Tả Đăng Phong lướt tới người Tả Đăng Phong rồi nắm lấy cánh tay trái của hắn.

- Ông là ai, muốn làm gì?

Lực tay của lão tăng rất lớn làm cho Tả Đăng Phong nhíu amfy.

- A di đà Phật , lão nạp gọi là Thiên Thần, người của Ngũ Đài sơn, Tả thi chủ đã làm sư huynh của lão nạp bị thương, hơn nữa còn lấy đi tính mạng sư điệt của lão nạp. Ngũ Đài sơn cần một công đạo.

Giọng nói của lão tăng tuy rằng bình thản nhưng mà trên tay lại dùng lực.

- Thiên Hồng thiền sư không phải ta giết.

Tả Đăng Phong cố gắng tránh khỏi tay lão tăng này nhưng mà ngón tay của lão tăng này nắm chặt vào xương tỳ bà của Tả Đăng Phong, vừa mới động thì mồ hôi lạnh liền chảy xuống.

- Theo lão nạp trở lại Ngũ Đài sơn.

Giọng nói của Thiên Thần trở nên nghiêm nghị.

- Ta đã không còn tu vi, ông mau buông tay.

Mồ hôi trên trán Tả Đăng Phong chảy xuống.

Nhưng mà lão tăng cũng không có để ý đến hắn, kéo hắn đi về phía Đông.

Một câu “ A di đà Phật” của lão tăng lúc này là dùng Linh khí phát ra, chốc lát sau có một đạo nhân ảnh lăng không đến.

Người đến chính là tăng nhân hôm kia đã phát hiện ra Tả Đăng Phong, lúc này áo cà sa trên người hắn bị rách nát, mặt mũi bị bầm dập. Không hỏi cũng biết là do Thiết Hài gây ra.

Nhìn thấy người này Tả Đăng Phong thầm kêu không xong , quả nhiên sau khi đối phương rơi xuống đất liền vọt tới vung quyền đánh vào mặt Tả Đăng Phong:

- Ta đánh chết tên gian tặc nhà ngươi.

Thiên Thần lão tăng thấy thế cũng không ngăn cản. Ăn một quyền của tên tăng nhân kia, lập tức trước mắt Tả Đăng Phong liền biến thành màu đen, máu mũi chảy ra, lúc này Thiên Thần cũng không buông hắn ra, tay trái Tả Đăng Phong không thể động đậy chỉ có thể nâng tay phải lên lau máu mũi nhưng mà chưa kịp nâng tay phải lên thì tên tăng nhân kia lại đám tiếp, Thiên Thần lo lắng Tả Đăng Phong bị hắn đánh chết cho nên ra tay ngăn lại.

- Người này chẳng những là cừu địch của Ngũ Đài sơn, hơn nữa còn cấu kết giặc Oa đào trộm Chu lăng, hãy để cho thiên hạ phán xử, sư điệt không cần răn dạy quá mức như thế.

Thiên Thần hòa thượng lấy "Răn dạy" thay cho “ Ẩu đả”.

- Thả ta ra.

Tả Đăng Phong hô, máu mũi tràn vào cổ họng làm Tả Đăng Phong khó chịu. Thiên Thần thấy Tả Đăng Phong không ngừng chảy máu, cũng biết hắn vô lực nên thả lỏng tay ra.

Tả Đăng Phong được tự do liền ho khan, hộc ra máu, sa đó nâng tay lau mãu mũi, mượn thời cơ này nhìn về phía Nam. Nơi này không thấy được vị trí ẩn thân của Thập Tam, cũng không biết Thập Tam đã bị bắt hay chưa.

Sở dĩ Tả Đăng Phong nhìn về phía Nam cũng không phải muốn để Thập Tam đến cứu hắn. Hắn chỉ muốn xác định Thập Tam có an toàn hay không, trước đó hắn đã 2 lần dặn Thập Tam không nên rời khỏi chỗ ẩn thân.

Bị đánh làm cho đầu Tả Đăng Phong ông ông nhưng mà hắn cũng không mất lý trí, vội vàng ném thanh chủy thủ trong áo bào xuống.

- Ta không có chạy trốn.

Tả Đăng Phong bị mũi đứng lên, hắn biết biết mình trốn không thoát , điều có thể làm trước mắt chính là kéo dài thời gian để tu vi có thể khôi phục lại.