Sáng hôm sau...
Tại lớp 12A – Trường Royal 1....
Bàn Vũ – Mai:
Cô đang ngồi nghe nhạc còn anh thì đang chăm chú nhìn vào đôi bàn tay trắng nõn của cô. Cất tiếng hỏi:
- Tay của em sao vậy?
- .....
Cô tuy nghe thấy rõ mồn một nhưng không thèm trả lời...
Anh nhẹ nhàng bỏ tai nghe của cô xuống, khẽ hỏi:
- Tay của em sao vậy?
- Không liên quan đến anh!
- Em nói đi! Có phải em đang sợ tôi lo lắng?
- Không! Chỉ là tôi...tôi nấu ăn nên bị thương thôi....
- Thật chứ?
- Thật....
Anh khẽ mỉm cười trên gương mặt lạnh lùng có pha chút bối rối của cô. "Em thú vị thật đấy!"
Bàn Nam – Trang:
Cô đang ngồi nghe nhạc, còn anh thì ngồi quan sát cánh tay của cô. Nhận thấy ánh mắt của anh liên tục hướng về mình. Cô khó chịu lên tiếng:
- Bộ mặt tôi có gì sao hả mà cứ nhìn chằm chằm thế? Biến thái! Tôi móc mắt anh ra bây giờ!!!
- Sao em cáu dữ vậy? Mà tay em bị làm sao thế?
- Không sao!
- Đây này! 1 vết thương to thế này mà không sao! Em đang sợ tôi lo lắng cho em quá?
- Không...Hôm qua tôi lái xe gây tai nạn nên....
- Vậy sao? Em phải cẩn thận hơn đó!!!
- .....
"Em nói dối giỏi thật!"
Bàn Minh – Chi:
Vẫn là những con người năm ấy: thanh niên hám nghe chửi và con người ngủ miệng vẫn hoạt động lên hồi.
Lần này anh không nghịch tóc cô nữa mà chuyển sang véo má luôn. Cái má phúng phính trắng nõn mà mịn màng của cô ai mà không thích nựng chứ!
Chẳng mấy chốc, đôi má cô đỏ ửng, cô tức giận chồm dậy, véo má anh thật mạnh, miệng gằn lên giận dữ:
- Anh...này thì cái tội dám đụng tới 2 má của tôi nè!!!
Càng lúc cô càng véo thật mạnh...
- Aaaaa....tha cho tôi đi...tí tôi bao em đi ăn!
- Thật không?
- Thật chứ.
Thế rồi cô mới bỏ ra, anh xoa má, miệng vẫn kêu đau thảm thiết. Anh bỗng nhìn thấy vết thương ở tay cô, hỏi:
- Tay em bị làm sao vậy?
- Không sao! Chỉ là tai nạn ngoài ý muốn!
- Thật chứ!
- Không liên quan đến anh!
- Ừm...lần sau em nhớ cẩn thận hơn đó!
"Hừm...Vết thương do tôi gây ra mà em còn bao biện...!!"
Các anh nhìn nhau, khẽ gật đầu rồi mỉm cười: "Tam tỷ máu lạnh? Em sẽ là của tam ác ma này!!?