Ò...ò-cô giáo đỏ mặt không biết nói gì rồi nhìn rực lửa chồng mình-đều tại anh hết đó...ngày mai em làm sao nhìn học sinh của mình
Cứ nhìn thẳng...sao phải sợ-chồng cô tỏ ra bình thản
Em nghiêm túc-cô vừa tức vừa xấu hổ đển ửng mặt rươm rướm nước mắt làm chồng cô phải mèm bủn ra....anh ta bật dậy vội giải thích-Anh không cố ý mà với lại ai bảo em cho anh cấm ba tháng nên anh hơi quá đà tí...anh cũng chỉ đòi chút quyền lợi thôi...huống hồ là khoảnh thời gian ngọt ngào của chúng ta ai bảo bọn họ phá chi.......
Vậy lỗi tại em sao- cô cười trong lòng...hết giận chồng rồi nhưng vẫn muốn chọc anh một tí ai bảo anh làm cô đau quá chi
Đâu có...đâu có...lỗi tại anh...xin lỗi vợ yêu...từ này tên bại hoại này không chọc em nữa...em đừng có khóc mà...anh hứa anh sẽ....- so với tâm trạng vui tươi của cô thì chồng có vẻ lo lắng hơn là nụ cười dấu trong lòng lộ ra...cô ôm lấy cô chồng hôn..chồng biết cô hết giận cũng cười rạng rỡ
Chẩn bị chở em đến bệnh viện- nói xong cô bỏ đi
Tuân lệnh, bà xã- anh làm dấu hiệu chào trong quân đội với bóng lưng của vợ