[Tam Tiếu] Đá Mọc Mầm

Chương 22: 22: Lưỡi Câu






Lúc còn nhỏ Tôn Nhuế hay cho rằng mẹ Trác Kỳ mắc nợ Tôn Kỳ Long, thậm chí còn nghĩ kiếp trước họ có khi còn là mẹ con.

Nếu không phải, không có lý do nào mẹ đối với anh ta đặc biệt chiếu cố như thế.
Nhưng sau đó Tôn Nhuế liền nghĩ lại, chung quy cũng do những hành động trong quá khứ của mình mà ra.

Chính vì có những suy nghĩ lệch lạc, lại cùng bạn bè xấu giao du qua lại.

Tôn Nhuế trong rất nhiều năm đều khiến ba mẹ phiền não, ngược lại Tôn Kỳ Long thành tích học tập lại rất cao, còn thường xuyên an ủi mẹ Trác Kỳ những lúc mẹ gặp vấn đề khó khăn trong việc dạy con.

Chính vì lẽ đó, Lục Trác Kỳ đối với Tôn Kỳ Long không tệ.

Anh ta ngoại trừ rất giỏi về học thức, còn dễ dàng nói ra được mấy câu người lớn thích nghe.

Nhưng Tôn Nhuế đối với anh họ này không hẳn là ganh tị tình thương của mẹ, chẳng qua nhìn thấy anh ta không tốt như những gì phơi bày ở bên ngoài thôi.

Nhà họ Tôn bọn họ có phần nổi tiếng trong giới thượng lưu, tuy rằng ba mẹ ruột của Tôn Kỳ Long không được tính là quá nổi bật, nhưng lại có gia đình của Tôn Nhuế làm hậu thuẫn rất tốt.

Anh ta sau khi tốt nghiệp đại học ở nước ngoài, trở về Bắc Kinh liền đi theo ba của Tôn Nhuế phát triển sự nghiệp.

Người này tuy rằng có điều kiện bên ngoài rất tốt, nhưng nhiều năm qua đều không có nữ nhân nào có thể vừa mắt anh ta.

Những chuyện ăn bánh trả tiền, vui chơi qua đường có hay không cũng không ai biết.

Nhưng chính thức nữ nhân được gọi là đưa về ra mắt, hầu như chưa từng có tiền lệ.

Sau một giấc ngủ trưa có phần miễn cưỡng, Khổng Tiếu Ngâm thức dậy trong một trạng thái cả người đều ê ẩm.

Tiểu học muội càng lúc càng không khống chế được mình, cũng do nàng ngày tháng trước đó chiều quá liền sinh hư.

Mặc dù Tôn Nhuế có đề nghị ngủ lại một đêm ở nhà của họ, nhưng sáng ngày mai Khổng Tiếu Ngâm có một buổi thực tập nên đã sớm từ chối.

Bất quá ở lại ăn một bữa cơm chiều theo ý của đứa nhỏ, nàng lại không có nửa lý do để từ chối.Nghĩ đến phải dùng cơm một cách nghi thức đó, Khổng Tiếu Ngâm chỉ có thể lén lút thở dài.

" Mẹ, ba về rồi sao? " Nhìn một lượt quanh mâm cơm được chuẩn bị dụng cụ dùng bữa cho bốn người, khiến Tôn Nhuế chỉ có thể nghĩ đến trường hợp này.

" Anh họ của con nó nói lâu rồi không gặp con, biết con về nên qua hỏi thăm tình hình dạo này ra sao? " Mặc dù Tôn Nhuế không thích Tôn Kỳ Long, nhưng Lục Trác Kỳ cho rằng lớn hơn một tuổi có khi suy nghĩ sẽ bớt trẻ con hơn.

Nghe đến tên của hắn liền có thể khiến Tôn Nhuế sinh khí, còn muốn đưa Khổng Tiếu Ngâm rời khỏi nhà ngay lập tức.

Nhưng đồng thời Khổng Tiếu Ngâm lại cố gắng xoa nhẹ vào cổ tay của Tôn Nhuế, ý bảo rằng không nên có thái độ như vậy đối với mẹ.

Dù sao cũng không thể rời khỏi nữa, xe của anh ta vốn đã có mặt ngoài cửa ra vào.


" Tiểu Nhuế, lâu quá không gặp em, đây là? " Tôn Kỳ Long lúc lái xe đến đây vẫn không hình dung được người mà thím giới thiệu cho mình, nhưng khi nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm đúng là có một loại mị lực dễ dàng thu hút ánh nhìn của người khác.

" Anh chẳng phải nói tới đây thăm tôi sao? Anh hỏi tôi là được rồi, hỏi đến chị ấy làm gì? " Còn làm ra vẻ mặt như tiện đường đến đây, trong xe của anh tôi nhìn thấy một bó hoa cũng to lắm.

Một lần nữa Khổng Tiếu Ngâm cố gắng bình ổn tâm trạng hiện tại của tiểu học muội, đối với anh chàng có vẻ tiêu sái trước mặt chỉ gật đầu chào cho có lệ.

Ngoài ra chỉ tự giới thiệu bản thân của mình là học tỷ của Tôn Nhuế, ngay cả tên cũng không tự mình nói cho anh ta biết.

" Hôm nay Tiểu Nhuế về thăm nhà, đưa theo Tiểu Khổng xinh đẹp về chơi.

Thím cũng vừa cho người chuẩn bị bữa cơm, xem ra con hôm nay có lộc ăn rồi đấy " Lục Trác Kỳ nhìn vào bộ dạng bị mê hoặc đó của Tôn Kỳ Long, biết chắc thằng nhóc đối với Tiểu Khổng chính là xác thực đã mất hồn rồi.

Đừng nói đến mấy món ăn này bình thường ở nhà Tôn Nhuế cũng ăn đến phát chán, thậm chí bây giờ có là nem công chả phượng cũng nuốt không trôi.

Bản mặt của anh ta sao mà khó coi thế nhỉ? Anh ta đâu có phải muốn ăn thức ăn do đầu bếp trong nhà này nấu đâu, anh ta là muốn ăn luôn mị hoặc nữ nhân ngồi đối diện với mình.

" Tiểu Khổng ăn thử món này của anh đi "
Trong suốt bữa cơm không thấy Khổng Tiếu Ngâm mở miệng nói câu nào, chỉ ngoan ngoãn ngồi đó ăn phần thức ăn được Tôn Nhuế gắp vào.

Tôn Kỳ Long cũng tương tự gắp vào một miếng pate, loại được mua ở tiệm trứ danh của hắn vừa rồi đem đến.

Nhưng xem ra Khổng Tiếu Ngâm chỉ cảm ơn một tiếng, lúc nhìn thấy miếng pate đó có vẻ như khá chần chừ.

" Học tỷ chỉ thích ăn đạm bạc thôi, tốt nhất là rau xanh rau sạch.

Cái loại bề ngoài có bọc một lớp da dày này, bên trong thì hỗn tạp chị ấy không hợp khẩu vị " Anh chọn thức ăn cũng giống bản mặt của mình lắm, miếng da bên ngoài pate so với miếng da đắp lên mặt của anh, không nói được cái nào dày hơn cái nào.
Tuy rằng nói trước đây học lực của em họ rất tệ, nhưng từ trước đến nay thái độ quăng câu vào miệng này cũng rất có bản lĩnh.

Tôn Kỳ Long nghe rõ ý tứ của Tôn Nhuế, nhưng không nghĩ em họ lại thẳng thừng đem miếng pate vừa rồi của mình ném vào một đĩa khác, cũng không để cho Khổng Tiếu Ngâm thử qua.

Nếu như bữa cơm buổi trưa chỉ đơn giản bị nghi thức làm choáng ngợp, bữa cơm chiều này lại khiến Khổng Tiếu Ngâm luôn ở trong trạng thái căng thẳng.

Ba người bọn họ ai nấy ăn cơm nhưng trong lòng đều có ý tứ riêng, Lục Trác Kỳ luôn giúp Tôn Kỳ Long khai thác sở thích của nàng, ngược lại tiểu học muội luôn cùng họ đối chọi lẫn nhau.

Khiến cho Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy hôm nay đồng ý đến đây với Tôn Nhuế, chính là một biện pháp rất tệ.

" Nghe thím nói thành tích của Tiểu Nhuế dạo này rất tốt, xem ra đã lớn rồi biết suy nghĩ hơn rồi " Đứa trẻ này từ nhỏ luôn đối đầu với mình, Tôn Kỳ Long nhiều lần muốn ra mặt dạy dỗ, nhưng nể tình Lục Trác Kỳ nên lời nói vẫn có phần nhường nhịn.

" Anh biết tôi lớn là tốt rồi, chính là muốn nói tôi không có dễ dàng mắt nhắm mắt mở như trước đây nữa đâu " Lúc còn nhỏ bất quá không thèm để tâm đến anh ta, nhưng bây giờ nếu như sự đòi hỏi của anh chạm đến những người vốn thuộc về mình, sẽ không để anh ta tự tung tự tác.

Nhận thấy hai đứa nhỏ lại sắp xảy ra mâu thuẫn, Lục Trác Kỳ đành tìm cách để cho Tôn Nhuế rời khỏi một chút.


Nói rằng lâu lắm con gái mới quay trở về nhà thăm mẹ, trước khi đi vẫn là nên tâm sự với mẹ nhiều hơn.

Vốn biết mẹ muốn tạo cơ hội cho Tôn Kỳ Long cùng học tỷ có không gian riêng, Tôn Nhuế liền tìm cách đem nàng vào phòng của mình giúp mình thu dọn một ít quần áo đem thêm về ký túc xá.

Phòng của Tôn Nhuế chính là ba mẹ còn không thể vào, nói chi nam nhân như Tôn Kỳ Long.

Lúc nào Khổng Tiếu Ngâm còn chưa ra khỏi phòng của Tôn Nhuế, đương nhiên Tôn Kỳ Long nằm mơ mới có thể cùng chị ấy tồn tại ở một diện tích hai người đi.

Bao nhiêu kế hoạch có thể xem như đều bị con gái cưng phá hoại, Lục Trác Kỳ đành phải lựa lời khuyên con gái nên bớt thành kiến với anh họ.

Tuy rằng hiện tại ba mẹ của Kỳ Long không bằng nhà họ, nhưng trước đây Tôn Duệ Minh từng có nhận qua ân huệ của anh trai.

Dù sao cũng nên đối với con họ tốt một chút, coi như trả lại món nợ ân tình đó đi.

" Người nợ ân tình của bọn họ là ba, cũng không phải con.

Con không vì bất cứ thứ gì mà nhượng bộ anh ta, đặc biệt là học tỷ " Có những chuyện cảm thấy mẹ rất vô lý, trước đây cũng thôi đi, nhưng hiện tại chính là phải làm rõ rất nhiều thứ.

" Chuyện của học tỷ con cũng đâu thể do con quyết định, biết đâu Tiểu Khổng lại thích Kỳ Long thì sao? " Dù sao Khổng Tiếu Ngâm cũng có lựa chọn riêng của mình, thân thiết với Tôn Nhuế cách mấy cũng phải có chủ kiến chứ.

" Tuyệt đối không có chuyện đó, nói tóm lại học tỷ là của con.

Anh ta nhìn lâu một chút con sẽ móc mắt anh ta, cái tay nào chạm vào chị ấy con sẽ đánh hắn phế luôn "
Trước khi ra khỏi phòng, con gái cưng chính là để lại cho mẹ Trác Kỳ những câu nói thập phần tức giận.

Cảm thấy con gái thật sự vô lý bá đạo quá rồi, đâu thể xem như học tỷ là của nó được chứ? Nhưng cũng là nên để thời gian thong thả đã, nếu còn khiến Tôn Nhuế tức giận, nó nhất định ba tháng sau cũng không về thăm nhà nữa.

" Học tỷ, chúng ta về lại ký túc xá " Cảm thấy ở đây thêm một chút nữa cũng không được, lâu lâu mới có cơ hội đưa nàng về ra mắt, lại gặp phải dạng khó ưa nam nhân đó.

" Xe của anh cũng còn trống nhiều chỗ, anh đưa bọn em về trường " Khi trước chỉ nghe tin Tôn Nhuế đậu vào trường y, Tôn Kỳ Long cũng không thèm tìm hiểu nhiều về nơi ở của cô.

Ngược lại còn có ý xấu cho rằng là chú thiếm lo lót cho nó vào, nếu không với thành tích tệ hại như vậy muốn vào trường y đúng là viễn vong.

" Cám ơn, nhưng mắt của tôi chật chội vô cùng, chứa không được bản mặt của anh " Không biết bản thân mình rất khó ưa sao? Tôi cả đời không say xe, nhưng lên xe của anh ngồi đến ký túc xá, sẽ khiến bản thân mình bị ép đến nôn.

.

Xin hãy đọc truyện tại == TRЦмtrцу en.


мE ==
Đứa nhỏ này từ nhỏ đã được chú thím nuông chiều, có thể nói ý của nó muốn là trời muốn.

Tôn Kỳ Long chính là không ưa được tính cách hỗn xược đó của Tôn Nhuế, nhưng chỉ dám giận không dám nói.

Tuy rằng thím có vẻ như rất thương anh ta, chú cũng xem trọng anh ta trong công việc.

Nhưng con so với cháu đúng là có khác biệt, nếu động đến Tôn Nhuế, xem ra chú thím cũng sẽ khiến anh ta biết rõ thân phận của mình.
Không lâu sau đó taxi cũng đến trước cổng đưa họ trở về trường, Tôn Kỳ Long không vội đuổi theo vì chỉ cần ở nơi thím liền biết được chỗ của họ.

Đối với Khổng Tiếu Ngâm mà nói, không hẳn là một nữ thần gì đó quá mức với không tới.

Chính là nàng cũng chỉ là nữ tử có phần xinh đẹp, nghe nói cũng rất có bản lĩnh trong thành tích ở trường.

So với những tiểu thư đài cát danh môn thế gia khác, đúng là kém một chút thần thái cao sang, nhưng ngược lại loại tư vị nhẹ nhàng thanh thuần như ngọc, lại có sức hút hơn đám nữ nhân bên ngoài.

" Có phải đứa trẻ này rất đáng giá làm con dâu của họ Tôn không? " Đã nhiều lần đưa Kỳ Long đi xem mắt một số nữ nhân, nhưng cậu trai trẻ này đa phần đều bỏ về giữa chừng, không vừa mắt liền không day dưa.

" Con nghĩ con muốn tiếp cận với Tiểu Khổng, xem ra cũng không dễ dàng với con gái cưng của thím " Có điều cho dù Tôn Nhuế có giữ học tỷ của mình kỹ như thế nào đi nữa, cũng không thể đi theo nàng 24/24.
" Tiểu Nhuế được chú thím nuông chiều từ nhỏ, con cũng đừng để bụng em nó.

Chẳng qua hiện tại Tiểu Nhuế đối với con có thành kiến, sau này có lẽ sẽ tốt hơn" Có đôi khi cảm thấy con gái rất ngỗ ngược, dù sao cũng là anh họ của nó, nhưng nó cứ mở miệng không mắng thì đòi đánh người ta.

" Nó ghét con đâu phải một ngày một bữa, con cũng không để tâm nhiều.

Chẳng qua Tiểu Khổng có ghét con hay không? Mới là đều cần để ý đến..."
Trong khoảng hai tiếng cùng Khổng Tiếu Ngâm có mặt ở Tôn Gia, Tôn Kỳ Long khẳng định Khổng Tiếu Ngâm đối với mình không thể nói là quá nghênh đón, nhưng không hề tỏ rõ sự chán ghét giống như em họ.

Phải chẳng nàng chính là bị Tôn Nhuế làm cho mất tự nhiên thôi, có vài lần còn thấy nàng có vẻ như không hài lòng với cách Tôn Nhuế đối với mình ngôn từ bất hảo.

- -----------
Đoạn đường từ nhà đến trường so với lúc sáng tâm trạng trái ngược nhau, hiện tại người có nhiều tâm sự nhất lại chính là Tôn Nhuế.

Quả nhiên tên Tôn Kỳ Long đó kiếp trước mắc nợ hắn, vừa nhìn đến hắn cả một bầu trời tươi đẹp trong xanh nhất đều bị chuyển màu.

Dù thế nào đi nữa tên này nhất định sẽ từ chỗ mẹ biết được khu ký túc xá, mặc dù ký túc xá không thể cho ngoại nhân vào.

Nhưng tên này lắm mưu nhiều trò, thật không yên tâm một chút nào cả.

" Học tỷ, phải chi chị cũng giống như Pokemon liền tốt rồi, một quả cầu thôi liền có thể giấu chị đi mất " Mặc dù biết mấy loại khoa học viễn tưởng này chỉ xuất hiện trong truyện tranh, phim hoạt hình thiếu nhi.

Nhưng người ta không biết làm sao có thể giữ chị nữa, bên ngoài đều là kẻ xấu.

" Em là muốn giam cầm chị sao? " Xem ra tiểu học muội quả nhiên không bỏ quên được chuyện hôm nay, đã vào giường nằm lâu đến như vậy vẫn chưa chịu ngủ qua.

Tránh để cho học tỷ có suy nghĩ lệch lạc mình muốn giam cầm chị ấy, Tôn Nhuế liền rất nghiêm túc giải thích qua.

Có điều Khổng Tiếu Ngâm chỉ là tiện thể nói một câu, nhưng phát hiện dạo gần đây có những lúc Tôn Nhuế rất nghiêm túc với nàng, bộ dạng đó thật sự muốn khi dễ một phen.


" Chị đã nói không nên đưa chị về nhà em, để xem sau này em còn cãi lời chị nữa không? " Nếu như không về thì tốt rồi, bây giờ cũng không có nhiều phiền não.

" Cũng không hẳn là không có thu hoạch, ít nhất ra để cho em biết mẹ rất thích chị " Cũng giống như Tôn Kỳ Long nói, mẹ là một người có mắt nhìn rất cao.

Không đơn giản lọt vào được mắt nếu như không có điểm đặc biệt, xem ra con dâu tương lại này cũng chiếm được vô số ưu thế.

Đúng là Lục Trác Kỳ đối với nàng yêu thích hiện ra mặt, nhưng cũng chỉ bởi vì chưa biết những chuyện phía sau thôi.

Nếu như để bà ấy biết nàng không chỉ đơn giản là học tỷ của Tôn Nhuế, ở sau lưng còn rất nhiều chuyện nói không được.

Xem ra ngay cả thái độ bình thường nhất cũng không có, nói chi là yêu thích cuồng nhiệt như tiểu học muội phô trường khẳng định.

" Chị tính khi nào đưa em về ra mắt ba mẹ chị? " Dù sao cũng nên biết nhà chị ấy, tranh thủ trong hai năm này tạo chút ít ấn tượng tốt đẹp với ba mẹ của học tỷ.

" Nhuế sẽ không thể quen cuộc sống nơi đó của chị, sẽ rất thiệt thòi..a "
Chẳng qua nàng chỉ nói đúng sự thật, nhưng tiểu học muội chính là tức giận đem một bên da thịt nơi hõm cổ của nàng cắn qua.

Còn là cố tình cắn khá đau, sau đó nghiêm khắc không cho học tỷ tự hạ thấp chính mình.

" Đau..." Có cần cắn mạnh đến mức này hay không? Cũng may còn có lương tâm cắn ở vị trí có thể dùng cổ áo che giấu, nếu không lại khiến đám người Tiểu Đoá nhìn vào lại suy đoán lung tung.

" Đau cho chị nhớ, ăn nói lung tung " Nếu như còn không ngăn chị ấy tự hạ thấp mình, nhất định học tỷ sẽ lại so sánh gia cảnh.

Sau đó sẽ tiếp tục chùn bước, đúng là cần phải nghiêm khắc ngay từ khi mới hình thành ý niệm.

Không phải nàng không muốn đưa Tôn Nhuế về thăm nhà, nhưng hiện tại lịch học của nàng quả thật rất dày đặc.

Nơi nàng ở nếu như không có từ ba ngày nghỉ trở lên, tuyệt nhiên không có thời gian về thăm họ.

Nhưng ở thời điểm này, nếu như muốn có số ngày nghỉ như trên.

Xem ra chỉ còn dịp nghỉ Tết truyền thống sắp đến, nhưng tết đến Tôn Nhuế cũng phải quay về nhà của mình.

" Tết năm nay, em sẽ đón giao thừa cùng chị, quyết định vậy đi " Đúng là chỉ còn duy nhất một dịp này mà thôi, bao nhiêu năm nay cũng chưa thử qua cảm giác cùng tình nhân đón mừng khoảng khắc chuyển giao đó.

" Không được, em phải về với ba mẹ.

Nhuế, chị không muốn em sau khi quen với chị liền trở nên hư hỏng " Cho dù bình thường nàng rất nuông chìu tiểu học muội, nhưng những lúc cần nghiêm khắc vẫn phải nghiêm khắc.

Đối với Khổng Tiếu Ngâm mà nói mỗi khi Tết đến, chính là dịp cần phải ở bên cạnh cùng với gia đình mới là chuyện thiêng liêng nhất cần làm.

" Được rồi, chị nói sao thì là như vậy đi "
Người ta biết chị rất truyền thống, nhất thời cũng không dễ thay đổi được.

Nhưng dù sao từ đây đến Tết cũng còn một tháng nữa, không sợ không có cơ hội thay đổi quan điểm.

Tốt nhất là dịp Tết năm nay ba mẹ liền có lịch công tác hết cả đi, như vậy chính là đường đường chính chính có thể về quê đón giao thừa cùng học tỷ..