[Tam Tiếu] Đá Mọc Mầm

Chương 19: 19: Mi Mục Nhiễm Một Tầng Sương Dày Đặch






Rất nhiều năm sau này Khổng Tiếu Ngâm chính là không quên được, năm đó bản thân như thế nào bị tiểu học muội áp chặt cả một đêm.

Chuyện đáng xấu hổ nhất không phải việc bọn họ như thế nào phát sinh, chính là nàng thoạt như rất giống bị cưỡng bức, nhưng bộ dạng nghênh hợp sau đó tất cả đều không giống.
" Tôn Nhuế...không thể nhanh như vậy " Một chút lý trí quay trở lại với Khổng Tiếu Ngâm, sau nụ hôn đó có vẻ như Tôn Nhuế đã không thể nhẫn.
Cũng khó trách học tỷ lại sinh ra loại phản ứng này, chị ấy lớn lên tại một vùng nông thôn, lại thuộc trường phái chú trọng vào việc học là chính.

Nghe nói ngày trước còn quen với La Tử Kiện, thậm chí ngay cả một nụ hôn chân chính nghiêm túc còn chưa thử qua.
" Học tỷ, ngay từ giây phút em nhìn thấy chị lần đầu tiên.

Mỗi một ngày của em đã vượt quá 24 tiếng, trải qua vô cùng chậm rãi " Tiểu học muội ăn một ít thống khổ nhìn vào nàng, đem tất cả ủy khuất bao nhiêu năm qua một lần kể lại.
Có những chuyện đến thời điểm hiện tại, Khổng Tiếu Ngâm mới có thể nghe được từ chính miệng Tôn Nhuế nói qua.

Thì ra tiểu học muội không phải mưa dầm thấm đất, từ khi bước vào ký túc xá mới nuôi dưỡng loại cảm xúc yêu thích nàng.

Ngược lại chính là tiếng sét ái tình, ngay từ khi lần gặp đầu tiên liền quyết định một đời truy đuổi.
" Năm đó chị không biết bản thân mình xinh đẹp đến thế nào, mãi mãi cũng không hình dung ra được "
Lần đầu tiên Khổng Tiếu Ngâm cảm nhận được sự ôn nhu đến vậy từ người đối diện, mặc dù trước đây nàng vẫn thường xuyên được Tôn Nhuế hết mực quan tâm.

Nhưng ở trong thời điểm đứa nhỏ đưa tay vẽ một đường tròn lên ngực trái của nàng, sau đó cúi xuống chạm vào một vành môi mỏng.

Nói cho nàng biết đứa nhỏ đó làm sao đuổi kịp nàng, làm sao bị nàng đưa đến cảm thụ hết sự tủi hờn này đến tủi hờn khác.

Những gì ngày hôm này nàng chịu đựng, thật ra so với Tôn Nhuế những năm qua là quá khiêm tốn rồi.

Đối với Tôn Nhuế mà nói, một Khổng Tiếu Ngâm của hiện tại so với năm đó đã có nhiều biến đổi.

Chị ấy biết cách ăn vận hơn, kiểu tóc cũng trở nên hợp thời đại.

Có lẽ nhiều năm sau, cũng sẽ có nhiều biến đổi.

Nhưng mãi mãi lưu lại hình ảnh đẹp nhất trong ký ức của cô, chính là một chiếc blouse trắng vào năm đó mang theo cả ánh nắng, soi sáng con đường vốn dĩ vô cùng tăm tối của một đứa trẻ ngông cuồng, nhìn đời bằng một con mắt phi thường kiêu ngạo.
" Học tỷ, em đợi chị, đợi đến đá cũng có thể mọc mầm rồi "
Trời sinh Khổng Tiếu Ngâm vốn tính rất đỗi mềm lòng, tiểu học muội đưa nàng vào một câu chuyện trước đây bản thân từng ngưỡng mộ.

Ngưỡng mộ người khác sao có thể tìm được một người yêu thương họ thật lòng, ngưỡng mộ chân tình một tình yêu vì người truy đuổi.
Kể từ sau khi chia tay với La Tử Kiện, thậm chí có là một nam nhân ưu tú như Vương Thiên Hựu, nàng cũng không thể có một chút khái niệm muốn tìm hiểu.

Từng nói rằng bản thân của mình không phải mẫu người của tình yêu, sẽ không ai có thể khiến cho mình dụng tâm thật sự.

Nhưng thời gian chính là đã minh chứng, nàng không phải không thể yêu, chẳng qua người cần yêu chưa đến.
" Tôn Nhuế, em thật sự sẽ không giống như những gì họ nói? "
Mặc dù tiểu học muội đã luôn miệng thề với nàng, tất cả những gì diễn ra trong mười ngày đó đều cố tình tạo dựng.

Nhưng lời nói của Tiểu Miêu, vẫn luôn là một nhát rất chí mạng với Khổng Tiếu Ngâm tính đến thời điểm này.
Nếu như biết rằng câu nói đó khiến Khổng Tiếu Ngâm ám ảnh, Tôn Nhuế cũng không đồng ý cho Tiểu Miêu đem nó ra nói dù chỉ một lần.

Cô biết nhất thời rất khó có thể khiến chị ấy quên đi, lại không đủ ngôn từ hoa mỹ, chi bằng trực tiếp một chút dùng hành động chứng minh.
Vai áo trễ nãi kéo xuống lệch hẳn một bên vai, Khổng Tiếu Ngâm hai tay bị trói chặt trên đỉnh cầu có một chút biểu tình.


Nhưng Tôn Nhuế chính là muốn tiền trảm hậu tấu, liền dem da thịt từ một bên hõm cổ của nàng chiếm hữu.

Mỗi một lần tiểu học muội cố tình đánh dấu, nàng chính là đều hít phải một luồng khí lạnh.
" Đau..." Khổng Tiếu Ngâm chỉ biết Tôn Nhuế có vẻ như hôn rất sâu vào địa phương này, ngoại trừ cảm giác tê dại ra cũng không biết vùng da thịt vốn đã chuyển màu ấn tượng.
Một luồng khí ấm thổi vào từng địa phương cô đã đi qua, giống như thay hành động cách đó không lâu xoa dịu.

Khổng Tiếu Ngâm chính là con cá nhỏ, vô tình lọt vào lưới lão ngư ông.
" Ưn..."
Nàng không hề hay biết sau đó lại đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, lúc cảm nhận được một bên bra của mình lệch khỏi vị trí, cũng là lúc nơi đó chạm phải một tầng kích thích trước nay chưa từng có.

Tiểu học muội thoạt nhìn nhỏ tuổi hơn nàng, nhưng đối với những loại chuyện này lại trưởng thành hơn hẳn.
Mặc dù có một ít men say, nhưng Khổng Tiếu Ngâm đủ tỉnh táo biết bản thân mình không hề bị chất kích thích làm lu mờ lý trí.

Muốn trách chính là nên trách nàng đối với Tôn Nhuế cực hạn cưng chìu, đứa nhỏ muốn gì đều có thể khiến nàng bất phân phải trái.
Năm đó La Tử Kiện chỉ hôn nàng rất khẽ, đã khiến Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy anh ấy không đứng đắn.

Hiện tại đứa nhỏ chính xác vùi đầu vào một bên ngực vô thức chơi đùa, cũng chỉ có thể khiến Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy vô pháp từ chối.

Mặc nhiên lại xuất hiện một cảm giác có phần hưởng thụ, loại cảm giác này một phen doạ Khổng Tiếu Ngâm sợ hãi chính bản thân mình.
" Học tỷ, chỗ này so với lò sưởi còn có công dụng hơn "
Tiểu bạch thỏ không thể nói là quá mức nóng bỏng, so với những cô gái trong lớp của Tôn Nhuế vẫn có chút khiêm tốn.


Nhưng người ta chính là cảm thấy vừa tay lại vừa miệng, cũng không hẳn là lớn như quả dưa hấu liền trở thành đặc sản.

Có người không thích ăn dưa hấu, lại đặc biệt yêu thích quả đào tiên.
Khổng Tiếu Ngâm hiện tại rất ít khi mở mắt, bộ dạng Tôn Nhuế dùng chiếc lưỡi ma mãnh trêu đùa hạt đào nhỏ liên hồi, khiến cho nàng không thể không xấu hổ.

Nhưng đứa nhỏ thật biết cách khiến người khác cảm thụ trạng thái lưỡng cực, chính là một bên cực hạn có cảm giác thập phần ướt át, bên còn lại khô hạn đến đáng thương.

Khiến cho Khổng Tiếu Ngâm không biết nói như thế nào mới phải, nàng chỉ biết cảm giác khô hạn còn lại chính là đặc biệt khó chịu muôn phần.
Nhận thấy học tỷ có biểu hiện đòi hỏi, nhưng chính là nói ra không được khiến cho Tôn Nhuế muốn ra sức khi dễ.

Mãi mê đem một bên ngực của nàng mút mát đến sưng đỏ, đợi đến khi Khổng Tiếu Ngâm kích thích chịu không nổi liên tục cắn môi dưới, mới chiều chuộng nàng giải quyết sự khô hạn nơi còn lại.

Quả nhiên có những thứ được sinh ra vốn đối xứng, thì không nên để rơi vào trạng thái bất đối xứng.
Tê dại chính là hai từ Khổng Tiếu Ngâm hình dung về nửa thân trên của mình, nàng hoàn toàn bị Tôn Nhuế triệt để chiếm tiện nghi.

Trước đây nàng đối với bản thân cho rằng có tiên khí, chính là đối với những loại thân mật này có nghĩ cũng không nghĩ đến.

Nhưng đến cuối cùng Khổng Tiếu Ngâm hiểu rõ, thật ra nàng vốn dĩ cũng chỉ là người phàm thất tình lục dục.
" Khoan đã..."
Đã đi đến nước này, cho dù có khờ khạo cách mấy cũng biết bước tiếp theo Tôn Nhuế sẽ làm gì nàng.

Quả nhiên khi một bên váy của nàng bị tác động, cảm nhận được giữa hai chân có dị vật kéo lê từ đầu gối đến tận đùi non.

Chính là lúc Khổng Tiếu Ngâm rụt rè khép chặt hai chân, nàng không phải cự tuyệt, chẳng qua đó là phản ứng tự nhiên nhất của một nữ nhân chưa từng cùng người ta trải qua ân ái.
" Không sao cả, em có thể dừng lại được mà..."
Mặc dù lời nói có vẻ như rất cao thượng, nhưng Khổng Tiếu Ngâm nhìn ra được sự mất mát đến đáng thương của tiểu học muội.


Đứa nhỏ này chẳng qua chỉ muốn nàng thoải mái hơn, dù cố gắng ngược đãi sự đòi hỏi của bản thân, có điều nét mặt đều đã hiện hết cả lên rồi.
" Thật sự có thể nhẫn được sao? " Dù sao nàng cũng chưa từng đi đến loại chuyện này trước đây, đương nhiên có chút rụt rè, nhưng không hẳn là cự tuyệt.
" Học tỷ, chị khi dễ em.

Chị biết người ta chính là không thể nhẫn..."
Đã cố gắng tỏ ra bản thân rất cao thượng a, vì chị tất cả đều có thể kìm chế xuống.

Nhưng chị còn ở dưới thân người ta nói ra những lời này, em chính là càng lúc càng khống chế không nổi.
" Bộ mặt của Nhuế lúc này rất khó coi " Quả nhiên chịu ủy khuất, hệt như một đứa trẻ cầm chắc kẹo trên tay, nhưng chỉ có thể nhìn không thể nào ăn được.
" Học tỷ ~, bất quá...bất quá người ta sẽ rất nhẹ nhàng có được không? " Cho đến hiện tại em liền biết, khi em ở trên cơ thể của chị, đạo lý gì đó đều không thể dùng được.
Không nói rõ có bao nhiêu tuyệt vọng khi nhìn thấy chị ấy rất lâu không trả lời, nhưng đột nhiên ở trong không gian mập mờ ánh đèn từ hành lang cho vay mượn, Tôn Nhuế nhìn thấy một cái gật đầu rất khẽ của Khổng Tiếu Ngâm.
" Coi như là món quà chị tặng thay cho bộ mô hình bị em chán ghét..."
Làm sao nghe không được chị ấy lại tính đến chuyện cũ, nhưng hiện tại Tôn Nhuế liền giả vờ không chú ý đến nửa vế sau, nửa vế đầu đã đủ phần cân lượng.
Tuy rằng đúng như Tôn Nhuế nói, đứa nhỏ thật sự đã rất cố gắng nhẹ nhàng tiến vào cơ thể nàng.

Nhưng xử nữ chính là xử nữ, cho dù có bao nhiêu tuổi vẫn không tránh khỏi sự non nớt vốn có của một xử nữ.
Cơn đau bất chợt đánh ụp mọi giác quan của Khổng Tiếu Ngâm, khi Tôn Nhuế đưa tay xuyên qua thứ vật cản mỏng manh nằm sâu trong cơ thể nàng.

Khổng Tiếu Ngâm luôn đánh giá bản thân có khả năng chịu đau rất tốt, nhưng lần đầu tiên của nàng vẫn khiến Khổng Tiếu Ngâm cả đời quên không được.

Cơn đau đó tựa hồ có thể khiến nàng ở trong tức khắc, mi mục nhiễm một tầng sương mù dày đặc.
Tiểu học muội không thể giúp nàng gánh chịu cơn đau này, nhưng lại biết cách khiến nó nhanh chóng vơi đi.

Không lâu sau, Khổng Tiếu Ngâm dần dần đón nhận sự di chuyển nhịp nhàng của dị vật xâm phạm, cơn đau trước đó biết rõ thân phận lui về quá khứ.
———
TBC.