Đánh giá: 5.7/10 từ 3 lượt
Thể loai : huyền huyễn,tiên hiệp...
Trong lòng ai cũng có mục đích và ước muốn của mình cho nên vì muốn đạt tới một cấp độ cao hơn nên Hoành Thiên Thần Hoàng đã chấp nhận thử thách nguy hiểm đó chính là tiến vào Luân Hồi, thành tựu Luân Hồi Thần Hoàng đầu tiên trên dòng sông lịch sử.
Hắn ở kiếp trước là một cường giả có thể độc hành trong vòng vây muôn vàn kẻ địch, vì bảo hộ Thần tộc mà chiến đấu ngót vạn năm trên đất Ma Thần tộc, thậm chí nhiều hơn khoảng thời gian sinh sống ở Thần tộc quê hương.
Kiếp này ""làm lại"", vẫn sở hữu Vạn Quân chi lực cùng gần-như-là bất tử thân thể, quyết tâm đi cắn nuốt toàn bộ Thiên Hỏa và Thần Lôi,... vốn là Thiên Địa Chi Chủng (con của trời đất), để bù đắp lại kiếp trước không có võ kỹ vô song, mà khổ thay phải dùng chính thân thể của mình đón lấy võ kỹ vô song của người khác!
Và có lẽ, sẽ có các kiếp sau nửa...
*tác giả tâm sự: đây là bộ truyện, dù không phải đầu tay bởi mình đã luyện thử trước đó rất nhiều rồi, nhưng cũng là lần đầu đem ra chia sẽ với mọi người.Thế nên, khó tránh khỏi sai sót, #cầu_xin_sự_rộng_lượng.Cũng như câu văn có khi hơi khó hiểu...
Về truyện này, thiên về mặt nội dung, mang hơi hướng huyền ảo một chút, chứ không phải hoàn toàn là Tiên Hiệp, mình sở dĩ đặt như vậy là vì tình huống có dính đến Tiên Hiệp tuy nhiên không quá chú trọng vào một nhân vật duy nhất (đặt là cốt để nhiều người chú ý tới) mà bao quát hết một tá người khác, nhằm xây dựng một thế giới chân thật của ừm, Tiên Hiệp.
Chuyện sẽ có tình cảm, tuy nhiên giữa cuộc chiến sinh tử tồn vong, tất nhiên là không được nhiều, sắc thì thôi, tại mình viết sắc nó nặng.Rất nặng, và cũng không thích làm hư tác phẩm coi-như-là-đầu-tay này.
Có nhiều tình huống khó hiểu, bạn đừng lo, mình sẽ giải thích từ từ hết.Và có một điều chắc chắn, đây không phải truyện của nv chính não tàn, mặc dù mấy chương đầu có vẻ thế, và tuyến nv phụ sẽ lẫy lừng chứ không hề lép vé.
Một điều cuối, nói về tính chân thực, xin bật mí là Bắc Chính Hoàng - Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ - cũng sẽ có lúc phải làm người thường, bình thường nhất, tức là vẫn Luân Hồi, nhưng sẽ mất đi tất cả ưu thế của mình, cũng chính là Bắc Chính Hoàng sẽ không một đường tiến thẳng.Xưa đã không, nay cũng sẽ không.
Bình luận truyện