Tam Thiên Lưu Hành

Chương 39: Nhập Luyện Huyết




**Chương 39: Nhập Luyện Huyết.

Tác giả: Tà Lão Ma**

Giờ khắc này, hai mắt Đoạn Tam đã lồ lộ ra những tia nóng bỏng, không thể nào chờ thêm hơn để được thử viên Lang Huyết đan này.

Lập tức hắn nhờ lão trượng bố trí cho mình một nơi yên tĩnh,thông báo bế quan.

Xoay chân xếp bằng ngồi chính giữa căn nhà Đoạn Tam lấy ra thủ trạc kiểm kê lại.

Hai bình đan dược, qua giám định, chúng đều là nhất phẩm Lang Huyết đan.

Bật nắp một bình đan dược ra, đan hương tức khắc tự xông vào mũi Đoạn Tam.

Hắn một ngụm liền đem đan dược nuốt xuống bụng, nhắm mắt lại cảm nhận.

Lang Huyết đan từ từ đi vào cổ họng rồi rơi xuống đan điền, chẳng mấy chốc đã phân giải thành một luồng khí nóng du nhập qua hết thảy gân cốt, huyết nhục.

Đây là một quá trình nói sảng khoái cũng rất sảng khoái, mà nói đau đớn thì cũng rất đau đớn.

Đối với người tĩnh tâm quan sát hướng đi của những luồng khí tức kia như Đoạn Tam thì chắc chắn sẽ không hề để ý đến sự chuyển biến đau đớn ở bên ngoài.

Còn với những người nuốt xuống rồi ngồi đó ục mịch chẳng làm gì hết thì sẽ thấy cực kỳ đau đớn, như xé thịt luộc da.

Xuyên qua lục phủ ngũ tạng, luồng khí nóng kia như bị giữ lại ít lâu sau là bị đồng hóa!

“Ùng…ục!”

Lục phủ ngũ tạng, lúc này giống như một cái vạc dầu sôi nóng bỏng, không ngừng vui vẻ, hí hửng hấp thụ những luồng khí nóng bồi bổ cho mình.

Đoạn Tam nhắm nghiền hai con mắt, toàn thân đổ mồ hôi không ngớt, những luồng cặn bã thông qua những lỗ chân lông lưu động ra bên ngoài.

Thật lâu sau đó, trong người Đoạn Tam những luồng khí nóng dần dần tiêu biến.

Hắn bật dậy hai mắt trợn trắng, quơ tay múa chân vài phát chợt phát hiện lực lượng đột nhiên lại tăng lên rất nhiều lần, đây chắc chắn không phải là cảm giác đột phá từ đại thành lên đỉnh mà phong mà là….

“Luyện Tạng đại thành một bước lên Luyện Huyết nhập môn…ha ha ha, không hổ là Lang Huyết đan, hảo đan, hảo đan ha ha ha”

Đoạn Tam, hắn thực rất không ngờ được dược tính của Lang Huyết đan này lại mạnh mẽ tới như vậy, chỉ một viên liền giúp hắn bước vào Ngoại Cảnh Luyện Huyết cảnh giới.

Hiện tại mặc dù không thể tiếp tục phục dụng thêm đan dược để đề thăng cảnh giới vì đề phòng căn cơ rối loạn.

Nhưng mà qua lần thử này Đoạn Tam liền nhận ra đây chắc chắn trăm phần trăm là Lang Huyết đan loại siêu hạng, cực kỳ trân quý a.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, thơm tho lấy lại dáng vẻ tiên phong đạo cốt xong xuôi, Đoạn Tam mới cho mời bốn người tàn tật nguyên lão vào.

“Tiếp dẫn sứ đại nhân!”

Lão trượng cùng ba người khác cùng nhau mở cửa đi vào, cung kính hảo hảo thi lễ.

“Cầm lấy”

Nhìn ba người thi lễ với hắn, Đoạn Tam có chút hơi khó chịu, nhưng cũng không mấy quan tâm.

Hắn phất tay đem bốn chiếc bình sứ vứt lên tay bốn người:

“Tự suy xét đi!”

Đoạn Tam cười cười nói.

Bốn người đứng yên đó, 8 con mắt nhìn nhau rồi đồng loạt mở ra bình sứ, chợt họ trố mắt lên, hai tay run run cùng lúc quỳ xuống ấp úng nói:

“Tạ đại nhân ban đan, chúng ta…?”

“Dĩ nhiên sẽ không miễn phí…nuốt Hoại Cổ này vào các ngươi được đan”

Đoạn Tam mắt híp đem 4 con Hoại Cổ đưa cho bốn lão, tựa như đang thử thử xem họ sẽ hành động gì tiếp theo.

“Hoại Cổ?”

“Một khi nuốt vào mạng 4 người các ngươi sẽ vĩnh viễn thuộc về tay ta. Chỉ cần không phản bội, Hoại cổ sẽ không phát tác, nhưng nếu có ý định thì….”

Hắn cười lạnh nói.

Bốn người chân tay run rẩy, biết mình đang ở trong thế khó, nuốt không được mà bỏ cũng không xong.

“lão phu sống chẳng được mấy năm nữa thà nâng cao một chút tu vi sống lâu thêm một chút chăm cho tụi nhỏ trưởng thành vẫn là hơn!”

Lão trượng nhìn trong tay Hoại Cổ với ánh mắt kiên quyết hô lên:

“Ta nuốt!”

Nói xong lão liền cho Hoại Cổ vào miệng nuốt xuống.

“Lão trượng nói phải, mạng già sắp xuống lỗ còn tiếc cái quái gì nữa?”

Vị lão bà bà mắt mù duy nhất trong bốn người cắn răng cũng nuốt vào.

Có người mở đường hai lão giả mắt mù và cụt tay cũng đem Hoại Cổ nuốt xuống, đem mạng sống bán cho Đoạn Tam.

“Hảo! ta cần chính là người như vậy, 4 bình Tôi Thể đan này mỗi bình trong đó có 10 viên hết thảy, cộng thêm mỗi người 1 bình Tẩy Trạch linh dịch để tẩy trừ tạp chất, coi như là chút thưởng cho sự can đảm của các ngươi.”

Đoạn Tam sảng khoái lấy ra thêm 4 bình Tẩy Trạch linh dịch nữa đưa cho bốn lão.

Sở dĩ hắn hào phóng như vậy cũng là vì có lý do, thứ nhất là hắn hiện đã có Lang Huyết đan tu luyện cho nên hai loại đan cùng dịch này đã không còn đủ hấp dẫn hắn nữa.

Thứ hai là vì trước đó tại Thanh Sơn thành lúc có nhiều tiền hắn đã lỡ mua dự trữ quá nhiều, giờ chẳng biết tiêu làm sao cho hết.

Nên thôi thì tặng cho 4 người làm động lực tu luyện ở tuổi lúc xế chiều cũng là một phương án không tồi.

“Lão phu có vẻ như ngoài lão trượng ra còn chưa biết danh tính ba người đây a!”

Đoạn Tam ngụ ý nhàn nhạt mở miệng.

“Quỷ bà thất thố, xin đại nhân trách tội!”

Người phản ứng nhanh nhất không ai khác là lão bà bà mắt bị mù

Tiếp đến mới là lão ngồi xe lăn và lão câm, hai người này lần lượt nói ra danh hào: Cơ Quan lão và Đao lão.

Mỗi danh tự của bốn người đều mang một ý nghĩa riêng biệt:

Quỷ bà chọn chữ “Quỷ” là bởi bà bà này thích chơi độc dược, nên dùng chữ đó làm danh cho mang hơi vị ác độc, âm hiểm.

Lão trượng thì là chữ “trượng” bởi thường hay chống gậy nên bị tiều lóc chóc chọc từ đó lấy mang danh này cho tới nay.

Cơ Quan lão chọn “Cơ Quan” là bởi lão thích chế tạo các lọai cơ quan thuật, đủ thứ các loại hình con rối điều khiển. Tuy nhiên cho cùng cũng chỉ là phàm vật bình thường không thể so sánh với các cơ quan thuật trong tu chân giới.

Đao lão thì khỏi nói tất nhiên là lấy đao làm danh, sau lưng lúc nào cũng vác theo một thanh cự đao.