Tam Thái Tử

Chương 909: Long kỵ sĩ(2)




- Lão La Căn, ngươi không dùng bí pháp cấm kỵ của Chúa tể Quang Minh đấy chứ?
Nhìn kim quang đang dần hiện lên trên không trung trong tiểu viện của Lý Lân, Giáo hoàng Liệt Diễm thần sắc biến đổi.

- Đoạt số mệnh đại pháp, đây là bí pháp mà Chúa tể Quang Minh thu hoạch được từ một thế giới cổ xưa thần bí, có thể thông qua đó đoạt lấy số mệnh của người khác, lão phu phải đem toàn bộ số mệnh của lớp hậu bối gia tộc La Căn tập trung vào một người, bởi vì đây chính là hy vọng của gia tộc La Căn.
Lão La Căn thần sắc bình tĩnh, nhưng câu nói vừa rồi lại làm cho hai vị cường giả Chí Tôn đỉnh phong còn lại phát lạnh.

- Lão La Căn, ngươi không sợ đoạn tuyệt một thế hệ của gia tộc La Căn hay sao?
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng hỏi.

- Vì hy vọng, hy sinh một thế hệ gia tộc La Căn thì đã sao?
Lão La Căn ngạo nghễ nói. Gia tộc La Căn là huyết mạch trực hệ của Chúa tể Quang Minh, luôn luôn tự cao, cho dù Giáo hoàng tôn quý của Giáo Đình Quang Minh, trong mắt lão cũng bất quá chỉ là nô bộc cấp cao nhất mà thôi, bởi vậy khi Chúa tể Quang Minh biến mất, Chúa tể U Minh uy áp đại lục, Giáo Đình Quang Minh lòng người bàng hoàng, gia tộc La Căn cũng cảm nhận được nguy cơ diệt vong. Thân là nhất mạch trực hệ của Chúa tể Quang Minh, lão La Căn cảm thấy gia tộc La Căn phải có trách nhiệm giữ gìn pháp chế của Chúa tể Quang Minh, không thể để cho Chúa tể U Minh tiếp tục hoành hành. Đồng thời, lão cũng biết rõ cường giả cấp Chúa Tể cực kỳ khủng bố, đã vượt qua cực hạn mà cấp Chí Tôn có thể đối kháng. Cho nên lão đem hết tất cả hy vọng đặt vào tương lai, chờ mong số mệnh của gia tộc La Căn có thể hùng hậu nhất trong một thế hệ, thậm chí không tiếc tất cả, vận dụng cấm pháp di dời số mệnh bị Chúa tể Quang Minh coi là cấm kỵ, mục đích là làm xuất hiện một cường giả trẻ tuổi tiền đồ vô lượng, số mệnh như cầu vồng.

Hỏa Thần thở dài, được sinh ra ở gia tộc La Căn, vừa là may mắn, cũng là bất hạnh của những thanh niên này.

Bảy đạo cấm chế trình độ cực cao, chồng chất lên nhau, ngay cả lão La Căn, ba vị cường giả đỉnh phong dưới cấp Chúa Tể cũng chỉ có thể đứng quan sát, đợi cho đến khi mặt trời mọc, bảy đạo cấm chế biến mất, mới có thể biết được kết quả cuối cùng của đêm nay. Nhưng thần sắc ba người cũng không thoải mái, thần niệm bao phủ toàn bộ gia tộc La Căn, tất cả hành động của những người thừa kế của gia tộc đều được bọn hắn theo.

- Lại có ba người đi vào! Lần này chỉ có một gã cường giả Đế cấp. Người bên trong vẫn không có ai đi ra, cũng không biết kết quả sẽ thế nào đây.
Hỏa Thần trầm giọng nói.

- Không vội, những tiểu tử này đều đã đi vào, hiện tại mới chỉ là món khai vị mà thôi.
Lão La Căn trầm giọng nói.

Quả nhiên, sau đó có rất nhiều cường giả lục tục tiến vào, tất cả đều là cường giả được những người thừa kế chiêu mộ, đêm nay đồng loạt tiến vào, mà những người thừa kế của gia tộc đều đã lĩnh ngộ ý tứ của lão La Căn, bắt buộc phải là người cuối cùng, cưỡng đoạt vị trí người thừa kế chính thức của gia tộc. Mà những người thừa kế không có hành động, chứng tỏ đã buông bỏ tranh đấu, cam nguyện trở về làm người bình thường.

Vù!

Một đạo thân ảnh xuất hiện phía trước bảy đạo cấm chế, phía sau hắn có mười mấy thân ảnh, cả đám khí thế bất phàm, trong đó chí ít có hai người là cường giả Đế cấp, còn lại cũng là cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong.

- Tiểu tử này là người thừa kế thứ nhất của gia tộc La Căn, không ngờ lại là người đầu tiên tự mình hành động!
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói. Không có ai đi ra, cũng không biết Lý Lân có còn sống hay không. Mặc dù biết biện pháp đào thải này của gia tộc La Căn cực kỳ tàn khốc, nhưng trong bản năng, Giáo hoàng Liệt Diễm cảm thấy Lý Lân không có khả năng cứ như vậy mà bị giết, dù sao hắn có thể dùng tư thái ngựa ô, đánh bại mọi người trở thành người thừa kế vị trí tộc trưởng của gia tộc La Căn, số mệnh của hắn đã rất mạnh, càng là người như vậy càng khó có thể bị giết chết. Huống chi tâm tư của lão La Căn hắn cũng hiểu rõ, nếu đã để Lý Lân lưu lại trong tiểu viện, tất nhiên đã có chuẩn bị.

Giáo hoàng Liệt Diễm có nghĩ vỡ đầu cũng không thể tưởng được chỗ dựa lớn nhất của Lý Lân lại là chính bản thân hắn, vô địch dưới cấp Chí Tôn khiến cho hắn có thể quét sạch mọi địch thủ.

Mặc dù Ma Đa Lạp không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn khó thoát khỏi bị giết, Lý Lân giết đến đỏ mắt cũng không muốn lãng phí thời gian trên người hắn. Bảy đạo cấm chế đỉnh phong ở bên ngoài nói cho Lý Lân rằng một đêm huy hoàng giờ mới bắt đầu.

- Con bà nó, lão La Căn quá độc ác, muốn đẩy ta tới chỗ chết hay sao?
Lý Lân cười lạnh, hiện tại cho dù hắn muốn chạy trốn cũng đã không thể nữa rồi.

- Đến đây đi, chỉ cần vào đều sẽ phải chết!
Tượng đất còn có ba phần thổ tính, bị người xem như một con chuột bạch thí nghiệm, nắm quyền sinh sát trong tay, trong lòng Lý Lân sinh ra tức giận, nếu lúc trước còn ôm tâm tư nếu người khác không đến trêu chọc ta, ta cũng không giết người, thì hiện tại đã hoàn toàn thay đổi, không ai ngờ được rằng ma vương mạnh nhất gia tộc La Căn đã được sinh ra ngay tại thời điểm nhìn thấy bảy đạo cấm chế này.

Vung trường thương màu vàng trong tay, trên mặt Lý Lân lộ ra thần sắc cực kỳ vừa lòng. Lý Lân thân thể cường đại, thân mình thích hợp dùng trọng binh, cây trường thương này chính là dùng một khối thần thiết hoàn chỉnh rèn thành, mặt trên khắc ký hiệu dày đặc, sau khi Lý Lân xóa bỏ vài đạo ký hiệu có tác dụng giảm bớt sức nặng thì ước chừng khối lượng tăng lên khoảng mười vạn cân, khiến cho Lý Lân cực kỳ vừa lòng.

- Ta đã cảm thấy thần binh này có chỗ kỳ lạ, thì ra tên kia đã phong ấn đại bộ phận sức nặng của nó, hiện tại mới là diện mạo sẵn có của thần thương.
Lý Lân nhẹ nhàng vung lên, lực lượng khủng bố rít gào, thần thương mười vạn cân vung lên cực kỳ thoải mái, nhẹ nhàng như không có trọng lượng.

- Không tệ không tệ! Nếu lúc trước có thứ này trong tay, cho dù là cự long cũng có thể một thương đánh chết.
Trên mặt Lý Lân tràn đầy ý cười, thu thập xong địch nhân, cũng nên hưởng thụ chiến lợi phẩm.

Lý Lân trở lại tiểu viện của mình, kiến trúc nguyên bản vốn có đã hoàn toàn hóa thành bột mịn, ở giữa đã trở thành một quảng trường bằng phẳng, trên quảng trường, một con cự long Ma Long đang rên rỉ.

- Thịt Ma Long của không biết so với thịt rồng thì như thế nào? Thịt rồng trên trời, thịt lừa trên mặt đất, mặc dù đã gặp không ít thần long cự long, nhưng đây là lần đầu tiên được ăn thịt rồng.
Lý Lân nói xong, nhịn không được trào nước miếng. Thực lực đạt tới cấp Thánh Nhân là có thể không cần thông qua ăn cơm để bổ sung năng lượng, nguyên khí thiên địa đủ để mang đến cho hắn lực lượng sung mãn. Nhưng không thể phủ nhận, khí quan tồn tại trên thân người cũng không phải vô dụng, ăn cơm vẫn là phương thức nhanh nhất, hữu hiệu nhất giúp tăng trưởng khí lực và khôi phục nguyên khí.

Ngao rống!

Ma Long gào thét, trong long nhãn tràn đầy vẻ sợ hãi, như muốn cầu xin Lý Lân tha thứ, con kiến còn muốn sống huống chi là Ma Long bay lượn trên trời.

Lý Lân không mảy may rung động, tình yêu của hắn chưa bao giờ dành cho kẻ địch và súc sinh, một thương bổ ra, nổ nát thần hồn của Ma Long, đồng thời thúc dục trường thương, xuyên thủng Ma Long, Lý Lân thúc dục chân hỏa trong cơ thể, bao phủ lên xác Ma Long.

Một màn này nếu bị người khác nhìn thấy, khẳng định sẽ mở trừng mắt, không phải làm không được, mà là có năng lực làm cũng sẽ không động thủ.

Dùng chân hỏa nấu nướng, cho dù là Ma Long đều bị nướng chín rất nhanh, một cỗ mùi thơm thấm vào ruột gan truyền ra.

Bên ngoài mấy đạo cấm chế, có ba người đang lén lén lút lút tiến vào. Bọn họ đã đi qua được hai đạo cấm chế, ngay lúc này đã ở chính diện đối mặt với đạo cấm chế thứ ba. Mặc dù những cấm chế này là ngăn cản từ bên trong ra ngoài, nhưng một khi đã tiến vào, muốn đi ra cực kỳ không dễ dàng.

- Sư huynh, ta cảm nhận được khí tức của thánh kỵ sĩ Ma Đa Lạp, khẳng định hắn đã đánh chết mục tiêu, hiện tại chúng ta tiến vào có thể sẽ không ổn.
Ba người là đồng môn, từ khi bắt đầu đi ra ngoài lịch lãm vẫn ở cùng một chỗ, sau đó được người thừa kế thứ chín của gia tộc La Căn chiêu mộ, trong ba người bọn họ, đại sư huynh tu vi là Đế cấp, hai người khác cũng là cấp Thánh Nhân đỉnh phong, được xem là một tiểu đội có thực lực bất phàm. Lúc trước bọn họ cũng tràn đầy tin tưởng, nhưng khi vượt qua được hai đạo cấm chế, cảm nhận được khí tức của Ma Đa Lạp cùng với Ma Long, những người này có chút do dự.

- A? Sao lại có mùi thơm như vậy?
Trong ba người, một nữ tử duy nhất khịt khịt mũi, không lý giải được, nói. Nàng là tam sư muội, diện mạo tuy rằng bình thường, nhưng dù sao cũng là nữ nhân, các phương diện đều tinh tế hơn so với nam nhân.

- Quả thật mùi vị rất quen thuộc, đây là...
Nhị sư huynh là một người cao gầy, am hiểu truy tung và ám sát.

- Không tốt, đây là mùi vị thịt Ma Long, chẳng lẽ...
Đại sư huynh thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi, nhưng nhìn ánh mắt y, chỉ sợ tuổi không nhỏ. Rất nhanh y nhớ tới lần đã được ăn thịt Ma Long, đúng là mùi vị này.

- Nơi này tại sao có thể có mùi thịt Ma Long? Chẳng lẽ...
Nhị sư huynh chưa nói xong thì không dám tiếp tục nữa, Ma Long quả thật có, vả lại không chỉ có một con. Những người thừa kế mạnh nhất của gia tộc La Căn đều dùng long làm tọa kỵ, ở bên ngoài, tất cả Ma Long lớn nhỏ không dưới hai mươi con. Nhưng Ma Long ở nơi này hẳn là chỉ có một con duy nhất, chính là Ma Long có thực lực Đế cấp của thánh kỵ sĩ Ma Đa Lạp.