Tam Thái Tử

Chương 904: Đề nghị của Giáo hoàng Liệt Diễm




- Hừ, Liệt Diễm, ngươi mặt dầy thật, lại muốn giao lưu với đối phương!

Một đạo thần niệm bá đạo xông vào, thiếu chút nữa phá tan thần niệm của Giáo hoàng Liệt Diễm, ngay cả Lý Lân cũng chịu ảnh hưởng, sắc mặt trắng ra.

- Hừ, đây là khu vực giáo đình Quang Minh ta truyền giáo, Tư Kha Đạt là cường giả trưởng thành ở nơi này, theo lý nên thuộc về ta quản lý. Gia nhập giáo đình Quang Minh là việc nên làm. Một tán tu như ngươi cũng muốn chiếm lấy tuyệt thế thiên tài sao? Loại người này ngươi căn bản nuôi không được.
Giáo hoàng Liệt Diễm căn bản không ngại, về thực lực có lẽ hắn không bằng Hỏa Thần, nhưng so đấu thực lực, Hỏa Thần xuất thân tán tu tuy cũng sáng lập ra đạo trường của mình, tạo lập giáo phái của bản thân, nhưng vẫn còn thua xa không thể so sánh với giáo đình Quang Minh sau lưng Giáo hoàng Liệt Diễm.

- Hừ, giáo đình Quang Minh mỗi năm thu nạp nhiều cường giả như vậy, nhưng chân chính có thể trưởng thành thì không tới nổi một phần vạn, đây cũng coi là giảng dạy tốt sao?
Hỏa Thần khinh thường nói.

- Sóng lớn đãi cát còn lưu lại mới là vàng thật, những người đó bị đào thải chỉ có thể nói nên bọn họ không phải siêu cấp thiên tài thực sự.
Giáo hoàng Liệt Diễm nói.

Hai người tranh chấp đã ảnh hưởng đến cân đối của cả Chiến trường giết chóc, lại thêm lão La Căn tiến vào, mạnh mẽ ngăn cản loại giao lưu không nên xuất hiện này.

Chiến trường giết chóc biến mất, còn lưu lại những người thừa kế gia tộc La Căn mờ mịt nhìn về phía trước. Ba mươi tám người tiến vào, hiện giờ còn hoàn hảo không hao tổn chưa đến mười người, còn lại đã bị đào thải thành bùn đất.

Gia chủ La Căn vô cùng đau lòng, những người chiến tử này cũng là tinh nhuệ của gia tộc La Căn, nếu dụng tâm dạy dỗ, tuy không thành được tuyệt thế cường giả, nhưng ít nhất cũng có thể thành cường giả cấp Thánh Nhân, trụ cột vững vàng để gia tộc phát triển.

Giáo hoàng Liệt Diễm không có cảm giác gì với việc này, chuyện có thảm thiết hơn hắn cũng đã gặp, mấy trăm đến cả nghìn người cùng tiến vào, kết quả là đi ra chỉ còn hai người. Kết quả này đến cả người chủ trì là Giáo hoàng Liệt Diễm cũng nghĩ mãi không thông, đến cuối cùng mới biết, thì ra hai người thắng trận để đấu một trận công bằng, lại phát rồ giết chết những người tham dự, cuối cùng hai người lưỡng bại câu thương, cả hai cùng ngã.

Giáo hoàng Liệt Diễm đi về phía Lý Lân, Hỏa Thần cũng không hề tỏ ra yếu kém.

- Ngươi gọi là La Căn- Tư Kha Đạt hả, ngươi suy nghĩ sao với đề nghị của bản hoàng?
Giáo hoàng Liệt Diễm mở miệng nói thẳng.

Tất cả người thừa kế của gia tộc La Căn đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Lý Lân, trong mắt đầy ao ước và đố kỵ. Bọn họ cùng tham gia tuyển lựa, vì sao chỉ có Lý Lân được giáo đình Quang Minh lựa chọn, Đại Năng cấp Chí Tôn còn tự mình đến mời, mà bọn họ thì không ai hỏi tới, đợi phân phối cuối cùng.

Trong đó có mấy ánh mắt cực kỳ phức tạp, ánh mắt La Căn- Lạp Bích Ti nhìn Lý Lân cực kỳ phức tạp, người thừa kế thứ tư này bản thân từ đầu đã khinh thường, nào biết đâu lại là giả dạng lừa người. Hơn nữa lại là cường giả số một trong số những người trẻ tuổi của gia tộc La Căn. Rabis rất muốn hỏi Lý Lân tu luyện thế nào, nàng thân là người thừa kế thứ năm của gia tộc, nắm trong tay rất nhiều tài nguyên, lại liều mạng tu luyện, vì sao vẫn bị Lý Lân bỏ lại phía sau.

Mấy ánh mắt phức tạp khác chính là đám người thừa kế thứ nhất, bọn họ bị Lý Lân đánh một trận tơi bời, mất đi túi không gian, nếu không phải sau khi Lý Lân rời đi, bọn họ lại đoạt trang bị không gian của mấy người thừa kế khác, sợ rằng thân thể đã không còn gì rồi.

- Tiểu tử, giáo đình Quang Minh rất nhiều khuôn phép, không có tự do, theo lão phu tốt hơn, tự do tự tại, không ai ước thúc. Bản tôn không phải khoe khoang, dưới cấp Chúa Tể, có thể vượt qua ta chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Hỏa Thần tự tin nói.

Lý Lân trầm ngâm hồi lâu, vẫn quyết định đi giáo đình Quang Minh, dù sao đó từng là thế lực số một đại lục, nội tình thâm sâu, có rất nhiều tài nguyên Lý Lân khuyết thiếu, ví như công pháp, vũ kỹ, đan dược... Huống hồ hắn gia nhập giáo đình Quang Minh cũng còn có tâm tư dựa bóng mát của đại thụ, dù sao khí tức của hắn cũng không được để người khác thấy, nếu không bị Chúa tể U Minh cảm giác được, hắn cũng không nắm chắc lần thứ hai thoát chết.

- Ta muốn đi giáo đình Quang Minh!
Lý Lân mở miệng nói.

Giáo hoàng Liệt Diễm vô cùng vui mừng, đắc ý nhìn Hỏa Thần. Quyết định của Lý Lân không đơn giản chỉ khiến giáo đình Quang Minh có thêm một thiên tài trẻ tuổi, mà quan trọng hơn là khiến Giáo hoàng Liệt Diễm lần đầu tiên chiếm thượng phong trước mặt Hỏa Thần, sau cơ hội này, hắn tin rằng bản thân tất có thể dũng mãnh tinh tiến, cuối cùng vượt qua Hỏa Thần, trở thành cường giả vô địch dưới Chúa Tể.

Hỏa Thần tràn đầy thất vọng, Hỏa Thần Giáo hắn sáng lập cũng có sức ảnh hưởng không nhỏ, nhưng còn cách biệt rất lớn với những cự đầu như giáo đình Quang Minh. Những năm nay hắn vẫn luôn chú trọng bồi dưỡng những thiên tài trẻ tuổi, Hỏa Thần Giáo phát triển cực nhanh. Nhưng nhân tài có thể chân chính khiến hắn coi trọng thì không nhiều. Biểu hiện của Lý Lân tuy không đột xuất, nhưng thủ đoạn ẩn giấu khiến người ta chú ý, đây là một nhân tài biết giấu diếm thủ đoạn cấp yêu nghiệt. Một khi thu được vào giáo, sau khi trưởng thành sẽ có sức uy hiếp cực lớn.

Lý Lân được Giáo hoàng Quang Minh coi trọng, sắp đi giáo đình Quang Minh, tất cả người thừa kế của gia tộc La Căn ai nấy đều thần sắc phức tạp. So sánh đồng cấp, bọn họ quả thực kém Lý Lân nhiều lắm. Đồng thời cũng vì thế mà trong lòng nhẹ nhõm, dù sao bớt đi một đối thủ cạnh tranh đầy ẩn số như Lý Lân, hy vọng trở thành gia chủ gia tộc La Căn cũng lớn hơn.

- Giáo hoàng Liệt Diễm, người này là người xuất sắc nhất của gia tộc La Căn ta, người sao có thể nói mang đi là mang đi được.
Lão La Căn mở miệng nói, cho dù đối phương là giáo đình Quang Minh, lão cũng không hề sợ hãi. Dù sao Chúa tể Quang Minh không ra mặt, cả giáo đình Quang Minh có thể khiến lão kiêng kỵ cũng không có mấy người.

- Hà hà, lão La Căn đừng tức giận, gia nhập giáo đình Quang Minh cũng không phải thoát ly gia tộc La Căn, gia tộc La Căn các ngươi chính là huyết mạch hậu duệ của Chúa tể Quang Minh, vốn là đồng khí liên chi với giáo đình Quang Minh chúng ta, ta thấy Tư Kha Đạt rất được, có thể kế thừa vị trí gia chủ gia tộc La Căn ngươi.

Giáo hoàng Liệt Diễm cười nói, lời của hắn khiến tất cả người thừa kế gia tộc La Căn sắc mặt đại biến.

- Giáo đình Quang Minh cũng muốn nhúng tay vào gia tộc La Căn ta?
Lão La Căn tức giận, có uy thế vô địch.

Giáo hoàng Liệt Diễm lắc đầu, nói:
- Lão La Căn hiểu lầm rồi, hiện giờ thế cục đại lục ngươi và ta đều hiểu rõ, Chúa tể U Minh không động thì thôi, một khi động thủ, cả thế giới giáo đình Quang Minh tất sẽ long trời lở đất, cho dù tất cả cường giả giáo đình Quang Minh liên thủ cũng không địch lại Chúa tể U Minh. Huống hồ Chúa tể U Minh động thủ, gia tộc La căn ngươi có thể đặt mình ngoài cuộc không? Sợ rằng không thể, thảm kịch của gia tộc La Đức ở trước mắt rồi.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

Sắc mặt lão La Căn âm trầm, nghĩ đến Chúa tể U Minh khủng bố. Trong lòng lão cảm thấy vô cùng sợ hãi. Không thể chống đối, không đạt đến cấp bậc đó, thì ngay cả dũng khí đối diện giằng co cũng không có.

- Hỏa Thần, Hỏa Thần Giáo các ngươi an phận một góc, nhưng ta nghe nói Chúa tể U Minh và ngươi có một ân oán từ trăm vạn năm trước, Chúa tể U Minh mà đến, sợ rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

- Ngươi muốn nói gì?
Hỏa Thần lạnh giọng nói. Chuyện năm đó khó nói ai đúng ai sai, nhưng lại vạch ra một dải ngăn cách giữa Hỏa Thần và Chúa tể U Minh, Hỏa Thần nguyện ý gần gũi với gia tộc La Căn, cũng không có tâm tư kết minh với gia tộc La Căn, cùng đối kháng Chúa tể U Minh.

- Kết minh với giáo đình Quang Minh chúng ta, là hy vọng duy nhất để Hỏa Thần Giáo sống tiếp.
Trong mắt Giáo hoàng Liệt Diễm lóe lên kỳ quang. Đây tuyệt không phải suy nghĩ nhất thời của hắn, mà là trải qua đắn đo suy nghĩ, Hỏa Thần Giáo chiếm cứ cả một vùng, thực lực không thể khinh thường. Hỏa Thần là cường giả cấp Chí Tôn, trải qua nhiều lần kiếp nạn mà không chết. Đây không phải chỉ là vận khí, mà còn có thực lực rất sâu. Nếu đem Hỏa Thần buộc vào con thuyền giáo đình Quang Minh, tuy hy vọng đối kháng với Chúa tể U Minh vẫn còn mơ hồ, nhưng thực lực của phe mình tuyệt đối mạnh hơn mấy phần.

Sắc mặt Hỏa Thần biến đổi, trong lòng cân nhắc được mất, Giáo hoàng Liệt Diễm nói không sai, hắn và Chúa tể U Minh quả thực không thể hòa giải, hắn cũng không thể đầu nhập dưới trước Chúa tể U Minh. Hiện giờ hắn đã không còn là đối thủ cùng cấp bậc với Chúa tể U Minh, hợp tác với giáo đình Quang Minh kết cục có lẽ sẽ tốt hơn một chút.

- Ta muốn suy nghĩ một chút!
Hỏa Thần trầm giọng nói.

Giáo hoàng Liệt Diễm gật đầu, trong lòng lại biết, Hỏa Thần bị hắn thuyết phục rồi, kết minh với giáo đình Quang Minh cơ hồ là việc nước chảy thành sông.

- Lão La Căn, gia tộc La Căn các ngươi thì sao đây? Thực sự vẫn muốn thanh cao như vậy sao?
Giáo hoàng Liệt Diễm quay đầu nói.

Gia tộc La Căn là gia tộc trải khắp đại lục, thế lực còn khổng lồ hơn Hỏa Thần Giáo, quan trọng nhất là, một tộc này lại mang trong mình huyết mạch của Chúa tể Quang Minh, địa vị trong giáo đình Quang Minh cực cao. Chỉ là gia tộc La Căn không hề tham dự vào giáo đình Quang Minh, vẫn luôn độc lập phát triển.

Lão La Căn thần sắc bất định, nhất thời khó quyết.