Tam Thái Tử

Chương 886: Rời đi




- Chủ tịch, Nhật Bản vì sao lại chọc giận những thần nhân này, lại một lần nữa bị tàn phá hoàn toàn.
Một gã ủy viên trung ương của Trung Hoa mở miệng nói, trên mặt tràn đầy sắc rung động, quốc gia Nhật Bản này thật là phi thường chán ghét. Vì để một lần nữa trở thành một đại quốc nhất lưu, cam tâm tình nguyện trở thành lô cốt đẩu cầu, trở thành con cờ của Liên bang Mỹ đối phó với Hoa Hạ, trở thành phiền toái không nhỏ đối với chính phủ Hoa Hạ, Hoa Hạ thu thập nó thì lại lo lắng cùng Liên bang Mỹ phát sinh bùng nổ thế chiến, không thu thập nó lại thấy ghê tởm. Hiện tại thì ổn rồi, cái quốc gia chán ghét này đã bị triệt để đưa vào biển rộng, Hoa Hạ giống như đã tháo đi được một cái gông xiềng, tất cả các cấp lãnh đạo của quốc gia đều có một cảm giác thoải mái.

- Không thể khinh thường, Nhật Bản tuy rằng đã bị diệt vong nhưng Liên bang Mỹ vẫn còn đó. Cái tài liệu cơ giáp đã đạt được kia, đã được viện nghiên cứu xác định, trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta so với Liên bang Mỹ còn chênh lệch rất lớn, chúng ta nếu muốn tiếp tục phát triển, thì không phải chỉ vì một cái Nhật Bản nho nhỏ bị hủy diệt mà đắc chí.
Chủ tịch Tịch Trạch Bình đầu óc vô cùng tỉnh táo, đại quốc đánh cờ cũng không phải là một sớm một chiều thắng lợi là vĩnh viễn thắng lợi. Huống chi bọn họ cùng với Liên bang Mỹ đều rõ ràng, lực lượng mạnh mẽ của Nặc Á sẽ không vĩnh viễn sống ở chỗ này, Liên Bang Mỹ cũng không sợ Hoa Hạ, họ sợ hãi chẳng qua là một thần nhân Nặc Á có thể diệt quốc. Làm một người lãnh đạo quốc gia, cần đến thế lực khác che chở vốn là sỉ nhục, bởi vậy thời điểm Tịch Trạch Bình đưa ra mấy điều kiện tiên quyết cực kỳ quyết đoán, cũng là đã làm xong những thứ này, sau khi những thần nhân này rời đi Hoa Hạ vẫn có thể nhanh chóng quật khởi.

- Chủ tịch nói rất đúng, nhưng mà những thần nhân này xuất hiện cũng xác thực Hoa Hạ có rất nhiều truyền thuyết có tính chân thực, đáng tiếc Trái Đất nguyên khí khô kiệt, thời đại thần nhân đã không thích hợp với hiện tại, nếu văn minh khoa học kỹ thuật với tu tiên cùng tồn tại thì đây sẽ là tình cảnh gì?
Có ủy viên trung ương nhịn không được cảm thán nói, đến loại trình độ của bọn họ, quyền lợi đã không phải là thứ theo đuổi duy nhất, tựa như rất nhiều người cầm quyền, nếu có thể kéo dài sinh mệnh, muốn trả đại giới cỡ nào họ đều nguyện ý.

- Hãy tỉnh lại đi! Thần nhân này lai lịch quá lớn, tiếp xúc cùng chúng ta cũng có mục đích. Song phương thực lực không đều nhau, chúng ta ngay cả tư cách giao dịch đều không có, hơn nữa cái tên Hùng Bá Thiên kia là sát tinh trời sinh. Nếu lúc trước lựa chọn ta có một chút tư lợi, chỉ sợ hiện tại ta đã không còn ở đây nữa rồi.
Chủ tịch Tịch Trạch Bình tỉnh táo nói.

Lời của hắn làm cho ủy viên không tự giác toàn thân xuất đầy mồ hôi lạnh, nghĩ đển thái độ lúc trước của mấy người đó đối với bọn hắn, đó là một loại coi thường phát ra từ trong cốt tủy, giống như đối mặt với không phải là người lãnh đạo một quốc gia mà chỉ là một thân cây, một gốc cỏ, một con kiến không nhìn tới.

Trong thần giới Nặc Á, Lý Tôn cắn nuốt tinh khí tám phương, hơi thở trên cả người cực kỳ khủng bố. Ở dưới lực nuốt hút liều lĩnh như thế này, một diện tích lớn của thần giới bắt đầu héo rút, nguyên khí thiên địa trở nên khô kiệt.

Mấy người cùng với Sinh Mệnh chi tổ đứng ở bên ngoài thần giới, thần sắc từng người đều trở nên ngưng trọng

- Tốt lắm, căn cơ rất lớn, Chí Tôn trời sinh quả nhiên rất khủng bố.
Hùng Bá Thiên trầm giọng nói.

- Chí Tôn trời sinh trong cơ thể có sẵn phù văn, đó chính là thần thông chí cường do thiên địa sinh dưỡng, căn cơ nặng vô cùng, hơn rất xa chúng ta, dù chúng ta có kinh qua trăm nạn ngàn kiếp cũng không thế so sánh với Chí Tôn trời sinh được.
Sinh Mệnh chi tổ cảm thán nói.

- Đáng tiếc thần giới tích cóp từng ly từng tí một nguyên khí thiên địa, tuy rằng khủng bố nhưng đối với một cường giả cấp Chí Tôn kia mà nói thật sự là như muối bỏ biển.
Hùng Bá Thiên lắc đầu, cường giả cấp Chí Tôn phun ra nuốt vào nguyên khí với lượng rất lớn. Tại mảnh thế giới hư vôm nguyên khí thiên đị khô kiệt này căn bản không thể bổ sung, tiêu hao sạch cũng sẽ không còn nữa rồi.

- Chúng ta nên sớm rời khỏi nơi này đi thôi, nếu có khả năng, chúng ta nên đi đến Chí Tôn Thiên trước.
Sinh Mệnh chi tổ trầm giọng nói. Nếu Lý Lân chưa chết thì mười phần tất yếu là đi đến Chí Tôn Thiên.

- Chí Tôn Thiên? Nơi đó chính là đại bản doanh của mấy vị Chúa tể Vực ngoại, chúng ta tiến đến đấy không phải là chui đầu vô lưới sao?
Thiên đế Đại Tần vừa mới trở về trầm giọng nói.

- Không, chúng ta mặc dù là cường giả cấp Chí Tôn, nhưng ở trong mắt cường giả cấp Chúa Tể, cấp Chí Tôn chẳng qua chỉ là lớn hơn con kiến, căn bản các ngài sẽ không để ở trong mắt. Lúc trước Chúa Tể Vực ngoại giết chóc là vì bản nguyên thế giới của Thương Long đại lục, hiện tại hết thảy đều đã kết thúc, cường giả cấp Chúa Tể này căn bản cũng sẽ không chú ý gì đến chúng ta.
Hùng Bá Thiên trầm giọng nói.

- Như thế chúng ta có thể đi một chuyến, hy vọng là Lý Lân vẫn còn sống.
Sinh Mệnh chi tổ thấp giọng nói.

- Bất kể như thế nào chúng ta cũng phải xác định Lý Lân còn sống hay đã chết, bản nguyên thế giới Thương Long đại lục đều ở trên người hắn, nếu thế giới niết bàn thành công, tương lai tới chúng ta coi như cũng có một nơi để đi.
Sinh linh Thương Long đại lục tiến vào Chí Tôn Thiên cũng không phải là không thể được, nhưng mà sẽ phải chịu áp chế của Chí Tôn Thiên, vô luận là chiến đấu hay không thì vẫn là cực kỳ chịu thiệt. Hùng Bá Thiên tu vi cấp Chí Tôn, ở Chí Tôn Thiên chỉ dám giả mạo là cường giả Đế cấp, cũng may trước mắt Chí Tôn Thiên là một đại thế giới huy hoàng, phần đông đều là cường giả Đế cấp, vì vậy y mới bình yên ẩn núp ở Chí Tôn Thiên vô tận năm tháng như vậy.

- Hiện tại tình huống địa cầu đã bước đầu giải quyết, học tập văn minh khoa học kỹ thuật cũng đã gia tăng tốc độ nhanh hơn, tuy rằng chỉ cần hơn hai tháng là có thể đóng gói tất cả văn minh khoa học kỹ thuật mang đi, duy một điều rắc rối là, giáo sư trợ giúp văn minh khoa học kỹ thuật của Trung Hoa, những người này đều là người thường, mang đi cũng không phải dễ dàng.
Nguyên tố chi tổ tiến lại gần nói, trừ mấy người bọn họ ra, những người khác đều không có tư cách đưa ra quyết sách. Nặc Á tuy rằng cách xa thế giới, nhưng vẫn thực sự là cường giả vi tôn, mấy người quyết định những người khác đều không có tư cách phản đối. Nguyên Tố chi tổ tuy rắng muốn rời xa tiểu tử Lý Tôn kia, nhưng với việc tham dự đưa ra quyết sách thì nàng cũng sẽ không bỏ qua.

Mất đi thần hồn của ngũ nữ, vậy mà Nguyên Tố chi tổ lại dùng lực chặt đứt liên hệ cùng với ngũ nữ, hoàn toàn trở về trí nhớ thượng cổ. Hiện tại thần hồn của nàng hoàn toàn lấy kiếp trước làm chủ, hoàn toàn buông bỏ việc luân hồi đúng lúc, đổi lấy cảnh giới đỉnh cao.

Ba người Thanh Vi công chúa cũng ngưng tụ thân thể thành công, mặc dù tu vi chỉ là vừa mới bước vào Đế cấp, nhưng nếu năm người liên thủ lại có thể phát huy ra thực lực cực kỳ khủng bố, ngay cả Hùng Bá Thiên là cuồng nhân chiến tranh, đối với hình thức ngũ nữ liên thủ tác chiến cũng cảm thấy tò mò, nghiên cứu thông tin mất mấy ngày.