Tam Thái Tử

Chương 881: Vật kinh khủng




Ở Tây Đô Hoa Hạ, đôi mắt Thiên đế Đại Tần nhìn dọc dòng thời gian nhìn lại quá khứ. Hắn thấy được chiến hỏa ở Tây Đô, lại thấy được Hoa Hạ cổ đại huy hoàng rồi suy sụp. Đôi mắt xuyên thủng hư không, trực tiếp nhìn thấy thời kỳ Hoa Hạ đặt căn cơ.

- Đại Tần, thú vị, lại có một tia liên hệ với bản tôn.
Trên mặt Thiên đế Đại Tần có một nụ cười. Dân tộc Hoa Hạ lúc đỉnh cao của triều Tần lại là huyết mạch thức tỉnh hậu duệ của hắn. Đáng tiếc giác tỉnh không hoàn toàn, hơn nữa nơi này nguyên khí thiên địa gần như tan vỡ, căn bản không thể giúp người được truyền thừa huyết mạch thức tỉnh nhiều huyết mạch hơn. Nhưng huyết mạch Đại Tần cũng đủ mạnh mẽ, lại khắc họa không gian truyền tống trận mạnh mẽ rời khỏi Trái Đất. Cũng chính là những người này rời đi, mới khiến Đại Tần nhất tộc trải qua mấy trăm năm gây dựng Đại Tần đế triều mất đi trong tay Tần Nhị Thế.

- Thiên đế, tại sao ở đây lại có huyết mạch Đại Tần? Vương hầu Đại Tần còn chưa có ai chuyển thế ở đây.
Vũ Vương đi tới Tây Đô, hắn cũng cảm thấy tò mò với đế triều cũng mang theo số mệnh giống Đại Tần này. Đương nhiên, cho dù cả Trái Đất trong mắt họ cũng nhỏ bé không đáng kể, nhưng nơi này là một đại thế giới suy tàn, lại không có chút liên hệ nào với Thương Long đại lục, nhưng hiện giờ xem ra, sự tình căn bản không đơn giản như vậy, kiếp trước của Tam Thái tử Lý Lân sinh ra ở đây, nơi này cũng có một Đại Tần. Tượng binh mã hùng tráng đó thấy thế nào cũng không giống ý tưởng tùy ý đưa ra. Vì năm đó Thiên đế Đại Tần mộ táng có loại tượng binh mã này, hơn nữa số lượng hơn xa nơi này.

- Huyết mạch Đại Tần trên Trái Đất còn xa xưa hơn huyết mạch của trẫm, hẳn là không phải hậu duệ của trẫm.
Thiên đế Đại Tần càng quan sát, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.

- Trẫm muốn đi lăng mộ Tần Thủy Hoàng xem thử. Nơi đó sợ rằng không chỉ đơn giản là chôn theo quần áo và di vật.
Ánh mắt Thiên đế Đại Tần nhìn về lăng mộ Tần Thủy Hoàng khiến Hoa Hạ bó tay hơn nghìn năm mà nói. Với thực lực của hắn lại không thể nhìn thấu nơi đó, điều này khiến Thiên đế Đại Tần cảm thấy vô cùng hứng thú.

Sinh Mệnh chi tổ hóa thành một thiếu niên, du ngoạn khắp cả Hoa Hạ, dấu chân đi khắp cả nước, nàng rất hứng thú với quốc gia này, so với khoa học thuần túy ở nước ngoài, rất nhiều truyền thừa của Hoa Hạ khiến nàng cảm thấy hứng thú. Rất nhiều truyền thuyết khiến Sinh Mệnh chi tổ cảm thấy hứng thú với lai lịch của dân tộc Hoa Hạ.

- Nếu những truyền thuyết kia là thật, thế giới thuộc về Trái Đất này chỉ sợ là một đại thế giới cực kỳ huy hoàng!
Sinh Mệnh chi tổ vừa đi vừa suy tư, khí tức trên người càng thêm mờ ảo.

Thành phố D tỉnh Hoa Đông Hoa Hạ, Nguyên Tố chi tổ từ khi rời khỏi thủ đô liền xuất hiện ở đây. Hai mắt nàng có chút trống rỗng, dường như có gì đó vô cùng quan trọng hấp dẫn nàng.

Nàng chậm rãi bước đi trong thành phố, nhưng không thể nắm chắc được loại dao động này. Cuối cùng nàng ra khỏi thành phố, đi tới ngoại ô. Trên mặt đột nhiên mỉm cười, khí tức mờ ảo bị nàng tìm được, trên mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc. Nàng nhanh chóng tiến lên, phát hiện nơi này là một mảnh đất hoang, khoảng trăm mẫu, khắp xung quanh không có một ngọn cỏ. Chính giữa mảnh đất này, có một ụ đất nho nhỏ nhô lên, dao động kia truyền từ trong ụ đất đó ra.

- Rốt cuộc là cái gì kêu gọi ta!
Nguyên Tố chi tổ mê man nói. Sâu trong thức hải, ngũ nữ bị giam cầm đột nhiên tỉnh táo, nhất là Lâm Vãn Tình, trên mặt có vẻ kinh hỉ khó tin.

Trên bầu trời Vatican, vô số niệm lực tinh thuần hội tụ về đất nước nhỏ bé này. Đây là nơi duy nhất mấy nghìn năm không có biến hóa từ khi văn minh khoa học kỹ thuật của Nhân loại phát triển tới nay. Đất nước không lớn những khắp nơi đều là cây cối xanh biếc, một ít cây cối lớn lạ, căn bản không giống thứ có thể xuất hiện trên Trái Đất. Trong rừng có rất nhiều thánh chức giả chậm rãi bước đi, càng nhiều giáo đồ thành kính không ngại vạn dặm tới đây triều bái.

Hùng Bá Thiên xuất hiện giữa không trung, đôi mắt đầy vẻ tò mò. Ngay khi hắn chuẩn bị bay xuống, một đạo thần niệm đột nhiên từ dưới truyền lên.

Hùng Bá Thiên sửng sốt, không ngờ Trái Đất vào thời đại mạt pháp này lại cảm thụ được thần niệm thuần túy. Điều này khiến hứng thú của hắn tăng nhiều, trực tiếp phá vỡ tầng mây bay xuống.

Ong!

Dao động vô hình từ đại giáo đường trung ương Vatican cuồn cuộn truyền tới, một cấm chế không nhìn thấy ngăn cản giữa không trung, nỗ lực ngăn cản Hùng Bá Thiên phủ xuống.

- Thú vị, xem ra suy đoán của ta không sai, thực sự có người có thể thao túng niệm lực tinh thuần hội tụ mấy nghìn năm.
Hùng Bá Thiên quét thần niệm ra, trong nháy mắt liền hiểu toàn bộ.

Hắn đánh ra một đạo pháp quyết, niệm lực vô hình kia đột nhiên ngưng trệ. Phía dưới truyền tới một tiếng kêu đau đớn, ngay sau đó trong giáo đường truyền tới một mảnh đại loạn.

Hùng Bá Thiên xông vào trong giáo đường, chỉ thấy rất nhiều thánh thức giả vây quanh một lão giả già nua, ai nấy khiếp sợ nhìn Hùng Bá Thiên đột ngột xuất hiện.

- Thì ra là một món bảo khí, xem ra vẫn được chăm sóc trong vô tận niệm lực. Sau vô tận năm tháng vẫn còn có giữ được một bộ phận thần thông.
Hùng Bá Thiên tiện tay bắt lại, một bộ sách dày nặng cổ xưa từ bên người lão giả rơi vào trong tay Hùng Bá Thiên.

- Thánh kinh, quả nhiên lại là thứ này.
Hùng Bá Thiên nhìn lướt qua, trên mặt lộ vẻ khinh thường.

- Giáo hoàng bệ hạ, người này là ai, chúng ta nên làm gì?
Một đại chủ giáo thân thể mập mạp run rẩy hoảng sợ nói.

- Các hạ là ai? Vì sao tập kích giáo đình ta, người muốn đối địch với cả thế giới sao?
Giáo Hoàng được hai thánh chức giả đỡ dậy, trên khuôn mặt già nua lộ vẻ chấn động.

- Đối địch thì sao, loại Giáo Hoàng chấp chưởng thánh kinh như người bản tôn giết không đến một nghìn thì cũng phải tám trăm. Hôm nay ta đến đây, chính là để tiêu diệt những kẻ buồn nôn như các ngươi.
Hùng Bá Thiên lạnh lùng nói.

Niệm lực đối với hắn cũng có trợ giúp, dù sao hắn trà trộn vào Chí Tôn Thiên nhiều năm, cũng có nghiên cứu với thánh kinh của Chúa tể Quang Minh. Sau khi tới Trái Đất, nguyên khí thiên địa khô cạn, bọn họ khóa lấy nguyên khí bản thân không để lộ ra, loại duy trì cường đại này, cũng không thể tăng trưởng một chút nào. Hiện giờ niệm lực giáo đình tích cóp mấy nghìn năm dày nặng như núi, nhưng Giáo Hoàng không thể tu luyện hấp thu, chỉ có thể dựa vào bảo khí thánh kinh trong tay Hùng Bá Thiên để thao túng. Mặc dù loại thao túng này tuy không mạnh mẽ, nhưng đủ để thể hiện ra cái gọi là thần tích, khiến giáo đình luôn duy trì thần bí và mạnh mẽ.

- Ngươi từng nhìn thấy thánh kinh khác, ngươi là người tới từ Vực ngoại!
Giáo Hoàng sắc mặt đại biến, đột nhiên nghĩ tới tin tức liên bang Mỹ truyền lại lúc trước.

- Hà hà, xem ra ngươi biết cũng không ít. Giáo đường này cũng không đơn giản, dường như còn có một ít gì nữa, vừa lúc để bản tôn triệt để vén lên xem.
Nói rồi Hùng Bá Thiên đấm tới. Nắm tay hắn là trung tâm, mặt đất nứt nẻ, toàn bộ kiến trúc bề mặt Vatican trong nháy mắt tan vỡ, dường như động đất cấp chín đột nhiên xuất hiện, toàn bộ Vatican rên rỉ. Thánh chức giả cầu nguyện giống như mưa xuân tụ lại.

Nhìn cơ nghiệp giáo đình tích lũy mấy nghìn năm bị Hùng Bá Thiên một quyền đánh nát, mấy người Giáo Hoàng tràn đầy vẻ phẫn nộ kinh sợ.

- Giết hắn!

Thánh chức giả thành kính gào lên, Hùng Bá Thiên không chỉ đơn thuần hủy diệt Vatican, mà còn phá tan trụ cột tinh thần của tín đồ Thiên Chúa giáo khắp thế giới.

Rất nhiều tín đồ gào thét xông về phía Hùng Bá Thiên.

Đối mặt với những tín đồ tay không tấc sắt này, Hùng Bá Thiên lóe lên một tia hàn quang.

Hắn đột nhiên há mồm, sóng âm kinh khủng truyền ra, toàn bộ Vatican dường như xuất hiện âm bạo kinh khủng, tất cả sinh linh có thính giác trong nháy mắt bị chấn động đến thất khiếu chảy máu, tất cả còn chưa hồi phục lại từ trong khiếp sợ thì đã hồn về Tây Thiên. Cả Vatican mấy trăm nghìn sinh linh bị một tiếng hống của Hùng Bá Thiên hoàn toàn biến mất.

Hùng Bá Thiên hài lòng nhìn kết quả này, sau đó nhìn trận pháp cổ xưa dưới lòng giáo đình, hồi lâu sau lộ vẻ thất vọng, thần lực của hắn tràn ra, xóa đi trận pháp xa xưa còn xót lại trên mặt đất, một cỗ chí tà chi khí bay lên từ lòng đất giáo đình.

- Cảm giác này?
Hùng Bá Thiên cau mày, nhanh chóng lộ ra hoảng sợ.

- Đại bí mật, đại bí mật tuyệt đối! Trời ơi, làm sao lại có thứ kinh khủng như vậy chứ.
Hùng Bá Thiên khiếp sợ nói năng lộn xộn. Hắn thi triển đại thần thông lấy thứ bị giam cầm dưới lòng đất lên, sau đó toàn lực phong ấn, trấn phong vào chố sâu nhất trong nội thế giới của bản thân. Dù là thế, Hùng Bá Thiên vẫn cảm thấy lạnh lẽo từ tận đáy lòng.

- Không được, ta phải nói tình hình ở đây cho bọn họ. Chúng ta đều xem thường Trái Đất.
Hùng Bá Thiên cũng không kịp hủy diệt toàn bộ thế giới phương tây, toàn lực vận chuyển, đi về phía Hoa Hạ.

Tây An, lăng Tần Thủy Hoàng, vẻ mặt Vũ Vương ngưng trọng nhìn trận pháp bay lên. Trận pháp này cực kỳ huyền ảo, cho dù trải qua đại thế giới nổ tung cũng chưa hề bị hủy. Vũ Vương đã đạt đến Đế cấp có thể dễ dàng phá vỡ, nhưng rất nhiều phù văn không trọn vẹn khiến hắn chấn động. Thiên đế Đại Tần một mình tiến vào, Vũ Vương thì ở lại nghiên cứu trận văn gần như biến mất này. Thứ này khác với văn minh tu luyện của Thương Long đại lục, nếu có thể tham ngộ, có lẽ có thể khiến hắn tìm được một con đường tu luyện khác. Với thực lực thiên phú của Vũ Vương, đạt đến Đế cấp đã đến tận cùng, muốn đạt đến cấp Chí Tôn hay cấp Chúa Tể, vậy cần phải đi theo con đường khác biệt.

Bên trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng, Thiên đế Đại Tần vẻ mặt ngưng trọng nhìn quan tài thủy tinh chìm nổi trong dòng thủy ngân, trên đó phát tán khí tức không ngừng, cũng chính loại khí tức này, khiến cả lăng mộ duy trì diện mạo ban đầu. Trong mắt Thiên đế Đại Tần lóe lên thần thông, trong nháy mắt nhìn phá từng đạo phù văn trên quan tài thủy tinh. Ngay khi hắn sắp nhìn vào bên trong, một đạo quang mang chói mắt đột nhiên bạo phát, Thiên đế Đại Tần bị chấn lui ra, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.

- Trên Trái Đất làm sao lại có thể có thứ kinh khủng như thế?
Thiên đế Đại Tần không dám tin tưởng. Trong thời đại mạt pháp này lại ẩn nấp trọng bảo không nhìn rõ cấp bậc.

- Mang về rồi nói!
Thiên đế Đại Tần thi triển đại thần thông mang thủy tinh quan từ trong dòng suối thủy ngân ra, đưa vào trong nội thế giới.

Trong nháy mắt quan tài thủy tinh bị hút ra, toàn bộ dòng thủy ngân bạo phát, thủy ngân nhanh chóng tràn đầy mộ huyệt. Thiên đế Đại Tần chưa từng ngăn cản tất cả, trừ quan tài thủy tinh ra, nơi này còn không ít thứ từ triều Tần, hắn cẩn thận kiểm tra, đều là đồ phổ thông, mất đi khí tức bất hủ của quan tài thủy tinh, nơi này đã khó có thể chống cự sự xâm thực của thời gian, không bằng hoàn toàn chìm vào trong thủy ngân.

Phía tây thành phố D, Nguyên Tố chi tổ nhìn mảnh đất hoang vu này, nhất là cái gò đất ở trung tâm kia, giống như bên trong có lực hấp dẫn vô cùng lớn, đồng thời có một luồng mờ mờ ảo ảo không rõ là cái gì quanh quẩn ở trong lòng.

- Rốt cuộc là tại sao lại như thế này? Rốt cuộc là ở phía dưới có cái gì?
Nét mặt Nguyên Tố chi tổ trở nên khẩn trương, trong lòng sinh ra một chút do dự.

- Rốt cuộc là thời đại mạt pháp này, có thể có cái gì có thể uy hiếp được ta?
Nguyên Tố chi tổ mạnh mẽ kìm nén bất an trong lòng, ầm ầm ra tay, mảnh đất hoang vu này rung động lên, giống như chặt đứt một ngọn sóng cuồn cuộn làm cho hai bên tách ra, đồng thời hình thành một cái hang đất tối om, nghĩ rằng nó cứ đi sâu như vậy mãi vào trong lòng đất.

Nguyên Tố chi tổ thả người bay vào trong đó, khi mặt đất vẫn còn chưa khép lại, tại trong khoảng phạm vi một trăm mét này đã hình thành một vòng xoáy đất đá kỳ dị.