Tam Thái Tử

Chương 874: Đuổi giết trong hỗn độn




- Ta cảm thấy hắn có thể sẽ đi Chí Tôn Thiên trước, chỗ nguy hiểm nhất cũng là chỗ an toàn nhất. Hiện tại, việc duy nhất không thể xác định là, người kia có phải là Chúa tể của Chí Tôn Thiên hay không.
Nguyên Tố chi tổ trầm giọng nói. Cảm giác của nàng đối với Lý Lân cực kỳ phức tạp. Sau khi thức tỉnh, trong cơ thể nàng mang theo cốt nhục của Lý Lân, mấy đạo phân hồn kia cũng khó mà luyện hóa. Nàng không có khả năng nhận Lý Lân, hiện tại, nếu có thể luyện hóa tiểu sinh mệnh trong bụng thì nàng cũng không có chút nào do dự. Lý Lân rõ ràng biết được ý nghĩ của nàng, nên khi rời đi mới đánh một kiện đồ vật thần bí vào trong bụng nàng. Nếu không phải đứa nhỏ trong bụng cùng nàng huyết mạch tương liên, nàng cũng không thể phát hiện ra.

- Ta biết gã đó là ai!
Hùng Bá Thiên trầm giọng nói. Tuy rằng khí tức của đối phương đã biến dạng lớn, nhưng thời gian Hùng Bá Thiên ẩn núp ở Chí Tôn Thiên cũng không phải là ngắn, đối với cường giả của Chí Tôn Thiên cũng biết rất tường tận.

- Gã ta là Chúa tể của Chí Tôn Thiên ư? Chí Tôn Thiên không phải chỉ có ba vị Chúa tể thôi sao?
Sinh Mệnh chi tổ thắc mắc. Nếu Chí Tôn Thiên sản sinh ra vị Chúa Tể thứ tứ, tất sẽ là sự kiện lớn, không có khả năng không có ai biết.

- Gã là Chúa Tể U Minh, lúc ta còn ở Chí Tôn Thiên, gã mới chỉ là cấp Chí Tôn.
Hùng Bá Thiên trầm giọng nói.

- Gã che giấu thực lực? Uy thế của tên Chí Tôn U Minh vừa rồi không kém ba vị Chúa Tể một chút nào.
Thiên đế Đại Tần thần sắc ngưng trọng nói.

- Hiển nhiên là như vậy, chính là không biết ba Chúa Tể Vực ngoại có biết hay không.
Hùng Bá Thiên nói.

- Hy vọng Lý Lân có thể tránh được một kiếp.
Nếu không phải là cường giả cấp Chúa Tể đuổi giết, Sinh Mệnh chi tổ tin tưởng Lý Lân có thể chạy ra một đường sống. Nhưng là đối mặt với cường giả cấp Chúa Tể, đến cấp Chí Tôn cũng khó mà đối kháng, trong khi Lý Lân chỉ là vừa mới đột phá Đế cấp, chỉ có thể dựa vào bản nguyên thế giới. Lấy sự hiểu biết của Sinh Mệnh chi tổ, bản nguyên thế giới chỉ có thể phụ trợ chiến đấu, chưa từng nghe nói có bản nguyên thế giới có thể tự mình chiến đấu. Nếu Lý Lân bị đuổi kịp, tuyệt đối là thập tử vô sinh.

Nặc Á thay đổi phương hướng, dọc theo thần dẫn Lý Lân lưu lại mà đi về chỗ sâu trong hỗn độn.

Ở một phương hướng khác, Lý Lân điên cuồng chạy trốn.

- Đáng chết, tại sao có thể có vị cường giả cấp Chúa Tể thứ tư, Lục Mang Tinh, ngươi lại sinh ra một cái cường giả cấp Chúa Tể giải quyết nguy hiểm cho ta đi!
Lý Lân thúc dục lực lượng Lục Mang Tinh, ý muốn là mở ra cánh cửa thứ ba. Nhưng làm cho hắn buồn bực là, cánh cửa thứ ba kia vô cùng nặng nề, lấy lực lượng của hắn căn bản không thể di động một chút nào.

- Đáng chết, thời khắc mấu chốt lại biến thành đồ trang trí!
Sắc mặt Lý Lân càng thêm khó coi, điên cuồng thiêu đốt lực lượng bản nguyên thế giới, cả người giống như một luồng ánh sáng, lao đi trong hỗn độn.

Ầm ầm ầm!

Trong hỗn độn truyền đến một tiếng gầm rú, một tháp đá màu đen thật lớn đi qua trong hỗn độn. Cái này dừng chỗ nào không dừng, vừa vặn xuất hiện trên con đường đi của Lý Lân.

Lý Lân vốn không muốn để ý tới, nhưng là trong tháp đá màu đen bộc phát ra một đạo ô quang, một cường giả Đế cấp áo đen xuất hiện, ngăn cản đường tiến lên của Lý Lân.

- Mẹ nó!
Lý Lân nổi giận, cả người dung nhập vào trong Đế Thi, thần thông mạnh nhất Thế giới Mộng Huyễn vô cùng cuồng bạo đánh ra.

Tên Đế cấp áo đen kia sắc mặt đại biến, không hiểu nổi, phía trước rõ ràng là một cường giả Đế cấp, như thế nào trong nháy mắt đã trở thành cường giả cấp Chí Tôn.

Thế giới Mộng Huyễn vẫn chưa bao phủ lấy gã Đế cấp áo đen, bởi vì từ trong tháp kia lại xuất hiện một cường giả Đế cấp mặc áo trắng. Hai người giống nhau như đúc, chắc là huynh đệ sinh đôi, trời sinh liên hệ, làm cho hai người có thể tự do truyền tống đến bên người người còn lại, cùng chính là thần thông trời sinh như vậy, mới giúp cho bọn họ tránh khỏi công kích của Lý Lân.

Lý Lân phẫn nộ nhìn hai người một cái, căn bản không có tâm tư ra tay lần thứ hai, cả người hóa thành một luồng lưu quang, biến mất trong chỗ sâu hỗn độn.

- Chuyện gì xảy ra? Người kia giống như là đang chạy trối chết...!
Cường giả Đế cấp áo đen thần sắc ngưng trọng hỏi.

- Có thể làm cho cường giả cấp Chí Tôn chật vật chạy trốn, người truy kích chắc hẳn cũng là cường giả đồng cấp. Chúng ta đi mau, không cần dính vào tranh đấu của những loại đại nhân vật này!
Cường giả Đế cấp áo trắng thần sắc ngưng trọng nói.

Hai người thúc dục tháp đá màu đen bay về một phương hướng khác. Rất nhanh, một thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ. Đây là một thanh niên mặc áo vàng, trên mặt có chút vẻ tà dị, nhưng trên người lại không hề có khí tức, dường như trời sinh ra là một thành viên trong hỗn độn.

- Ngươi là ai?
Cường giả Đế cấp áo đen lao tới, hiển nhiên tính cách của y có chút bộp chộp. Nếu không cũng không ở dưới tình huống không rõ ràng ra tay với Lý Lân.

- Cặp song sinh, thú vị, thú vị, nơi này của ta vừa vặn thiếu hai tên đồng tử, liền là các ngươi đi. Theo ta vào U Minh đi!
Thanh niên áo vàng khẽ cười nói. Người này chính là Chúa Tể U Minh đang truy kích Lý Lân, gã đã sớm khóa chặt Lý Lân, nên ở phía sau truy kích ngược lại cực kỳ nhàn nhã, thậm chí còn có nhàn tâm, thu nhận hai tên đồng tử.

- Làm càn, ngươi là ai, cũng không sợ chém gió đau lưỡi.
Cường giả Đế cấp áo đen sắc mặt khó coi. Tuy rằng y không nhìn thấu tu vi đối phương, nhưng cho dù là cường giả cấp Chí Tôn, lấy thực lực cặp sinh đôi bọn họ liên thủ cũng không phải là vô lực đối kháng.

- Con kiến nhỏ cũng dám tranh cãi, vả miệng!
Chúa Tể U Minh nói, bàn tay to vung lên. Cường giả Đế cấp áo đen cả người cứng đờ, y phát hiện bản thân vậy mà không thể cử động. Ba một tiếng, cường giả Đế cấp áo đen bị quất bay, một chưởng đánh mặt sưng lên.

Một tiếng ầm vang, cường giả Đế cấp áo đen đang bị giam cầm, đột nhiên biến mất. Sau đó, tháp đá màu đen bộc phát ra một trận ô quang, hóa thành luồng ô quang bay về phía xa xa. Hiển nhiên là do một vị Đế cấp khác thấy tình hình không ổn, thúc dục chí bảo thời không chạy trốn.

- Thú vị, hai con kiến Đế cấp vậy mà cũng muốn từ trong tay ta chạy trốn.
Chúa Tể U Minh cười lạnh, đột nhiên đánh ra một quyền, hỗn độn không hề có biến hóa, nhưng là một cỗ lực lượng vô hình vượt qua hư không vô hình, nháy mắt tác động lên tháp đá màu đen.

Một tiếng ầm vang, tháp đá vỡ nát, hai bóng người chật vật từ trong tháp đá chạy ra. Hiển nhiên là Chúa Tể U Minh đã hạ thủ lưu tình rồi, nếu không hai người sớm đã vỡ nát cùng tháp đá.

- Chạy mau!
Cường giả Đế cấp áo trắng la lớn. Hai người hóa thành hai luồng ánh sáng hướng theo hai phương mà chạy trốn.

- Các ngươi vẫn là yên tâm đi theo bản tôn về Chí Tôn Thiên đi, nếu không đừng trách bản tôn thủ đoạn độc ác vô tình.
Chúa Tể U Minh nhướng mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui.

Hai tay một trảo, giam cầm cả phiến hư không, hai cường giả Đế cấp song sinh đồng thời bị giam cầm, sau đó bị vị Chúa Tể này tùy tay đánh ra mấy đạo phong ấn, sau đó trấn áp đến trong thế giới U Minh của gã.

Trên mặt Chúa Tể U Minh lộ ra vẻ vừa lòng, thần niệm đuổi theo Lý Lân, cả người lại biến thành một luồng ánh sáng biến mất.

- Hả? Tên tiểu tử kia vậy mà đến Chí Tôn Thiên trước? Chẳng lẽ hắn bị đánh đến choáng váng rồi?
Chúa Tể U Minh rất nhanh phát hiện phương hướng Lý Lân chạy trốn chính là nơi xuất thân của gã, Chí Tôn Thiên, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hài hước.

- Thú vị, thú vị, ta xem ngươi có thể chạy được bao xa!
Chúa Tể U Minh bắt đầu phát lực, gã không có khả năng cho phép loại truy đuổi này kéo dài thêm nữa.

Phía trước, Lý Lân đang chạy trốn, thần sắc đại biến, hắn cảm giác tốc độ của tên cường giả cấp Chúa Tể kia tăng lên gấp đôi, khoảng cách song phương đang nhanh chóng thu hẹp.

- Mẹ nó, liều mạng!
Lý Lân hét lớn một tiếng, lấy lực lượng Đế Thi thúc dục Lục Mang Tinh, tốc độ kia lại tăng lên, đã khó khăn lắm đạt tới tốc độ cực đại của cấp Chúa Tể.

- Không có khả năng, một con kiến cấp thấp làm sao có thể có được tốc độ như vậy!
Trên mặt Chúa Tể U Minh lộ ra vẻ không tin nổi.

- Sẽ không để cho ngươi chạy trốn. Ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.
Sắc mặt Chúa Tể U Minh hoàn toàn trầm xuống.

Hai người điên cuồng truy đuổi, một người vì bảo mệnh không tiếc bất cứ giá nào, một người vì mặt mũi cũng dốc ra toàn lực. Hai người cùng hướng về một địa điểm, điên cuồng chạy.

Trong chớp mắt, loại truy đuổi giằng co này kéo dài một tháng. Hai người vượt qua không biết bao nhiêu dặm hỗn độn, lúc này khoảng cách tới Chí Tôn Thiên đã cực kỳ gần. Nhưng mà Lý Lân lúc này đã gần như là dầu hết đèn tắt, lực lượng Đế Thi bị hao hết toàn bộ, lực lượng thân mình cũng gần như khô kiệt, trong thân thể quả thật là trống rỗng, quang mang Lục Mang Tinh cũng mỏng manh đi rất nhiều. Lúc này tốc độ Lý Lân đã giảm đi đáng kể, nếu không phải dựa vào ý niệm không ngừng áp bức tiềm lực, e là Lý Lân đã sớm bị Chúa Tể U Minh đuổi kịp.

Lúc này Chúa Tể U Minh cũng không chịu nổi, thần lực vô song này có thể phân giải lực lượng hỗn độn để bổ sung, nhưng là chạy đi với cường độ cao như thế cũng làm cho gã mệt mỏi trong lòng, đồng thời phẫn nộ trong lòng cũng gia tăng.