Tam Thái Tử

Chương 847: Thiên đạo(2)




- Không… Không thể nào… thành công.
Ý thức băng lãnh dao động, thiên đạo cuối cùng cũng chịu mở lời, vật chất này không có hình dạng xác định, giống như luồng ý thức lạnh băng, nhưng nó quả thật tồn tại, thậm chí tu vi còn rất khủng bố.

- Không, chúng ta nhất định thành công.
Sinh mệnh chi tổ quả quyết. Cường giả Đế cấp lặng lẽ đứng sau sinh mệnh chi tổ và Thánh Quân, kiên định đối kháng với ý chí thiên đạo.

- Đúng, chúng ta nhất định sẽ thành công!

Một âm thanh khí phách từ trong Hỗn Độn truyền tới, một bóng người từ trong Hỗn Độn phá không xuất hiện, ngay phía sau là một cây trường thương phát ra khí lực rất đáng sợ.

- Hùng Bá Thiên, người vẫn chưa chết sao?
Sinh mệnh chi tổ ngạc nhiên nói, sự xuất hiện của nhân vật khủng bố này khiến nàng kinh ngạc.

- Khà khà, hai vị thần nữ còn chưa chết, ta làm sao có thể chết được! Cô nàng Nguyên tố chi tổ kia đâu? Ta cảm nhận được hơi thở của nàng.
Nam tử khủng bố tên Hùng Bá Thiên cười nói. Hắn không nhìn thấy thiên đạo đang co cụm lại một chỗ, thần niệm quét về các vị cường giả, trong nháy mắt đã tập trung vào chúng nữ ngay bên cạnh Tần Tuyết Linh.

- Sao? Nguyên tố chi tổ vẫn chưa trở về sao? Vì sao vẫn còn trong trạng thái phân tán?

Hùng Bá Thiên nhíu mày, hơi thở của mấy vị nữ tử trước mắt cho hắn một sự quen thuộc lạ thường, vừa giống nguyên tố chi tổ vừa có phần không giống.

- Còn đang ngủ say, có lẽ sẽ trở về, cũng có thể mãi mãi biến mất.
Sinh mệnh chi tổ nói, nhìn về phía chúng nữ, nhất là trạng thái bình tĩnh của Tần Tuyết Linh, thần sắc có một chút phức tạp mà ngay cả nàng cũng không phát hiện ra.

- Thật là thú vị. Sinh mệnh nữ thần, các ngươi đã gặp hắn chưa?
Hùng Bá Thiên trầm ngâm nói.

- Hắn? Ý người là ai?
Sinh mệnh chi tổ nhíu mày, có chút khó hiểu.

- Ngươi không biết sao?
Hùng Bá Thiên thần sắc thay đổi, ra tay chớp nhoáng, một đạo thần niệm bao vây sinh mệnh chi tổ.

Sinh mệnh chi tổ cũng không đề phòng, bởi vì nàng không cảm nhận được sát khí trên người Hùng Bá Thiên.

- Chuyện gì thế này? Tại sao lại không có? Lẽ nào…
Hùng Bá Thiên trầm ngâm, dường như đã phát hiện ra một chuyện gì đó khó tin.

- Hắn rốt cuộc là ai?
Sinh mệnh chi tổ hỏi.

Hùng Bá Thiên trầm ngâm, một lâu sau lắc đầu, nói:
- Nếu hắn đã trả đại giới để biến mất trong trí nhớ của các ngươi thì ta cũng không thể nói gì. Ngươi chỉ cần biết rằng hắn chính là đại nam nhân mạnh nhất thời của chúng ta.

- Nam nhân mạnh nhất sao? Rốt cuộc là ai cơ chứ?
Sinh mệnh chi tổ trầm ngâm khó hiểu.

Hùng Bá Thiên không muốn dây dưa gì đến con người thần bí này, tránh tiết lộ cơ mật, quay đầu nhìn về phía thiên đạo.

- Thì ra ý thức thiên địa sau khi trở thành thiên đạo quả nhiên mất đi công bằng, bây giờ thực lực của ngươi là cấp Chí Tôn e là do đoạt lấy cơ duyên của triệu vạn sinh linh mới có được.

Đùng một cái, cây trường thương phía sau Hùng Bá Thiên bay tới, nháy mắt nằm gọn trong tay Hùng Bá Thiên, mũi tên chỉ thẳng về thiên đạo.

- Ngươi chính là cường giả thời kỳ thái tổ, cớ gì vẫn ở trạng thái đỉnh cao!
Thiên đạo truyền tới âm thanh ngờ vực, thân ảnh không hình dạng từ từ hiện ra, cuối cùng hóa thành một bóng người mơ hồ.

- Lúc trước thái cổ đại chiến, ta bị cường giả Chí Tôn Thiên đánh bay vào bên trong Hỗn Độn, được người giúp tiến vào trong Chí Tôn Thiên ẩn nấp, mãi đến giờ, ta mới phát hiện một bí mật lớn. Thiên đạo, sau thái cổ đại chiến có người đã chỉ dẫn cho cường giả Chí Tôn Thiên, ngươi nói xem người này là ai?

Hùng Bá Thiên nhắm thương thẳng phía trước, tràn ngập sát niệm khủng bố.

- Người nghi ngờ ta?
Thiên đạo âm thầm truyền lãnh âm đến.

- Không phải nghi ngờ vì đó chính là ngươi! Có thể nắm rõ tin tức cùng với nơi ẩn nấp của thần linh Thương Longđại lục , ngoại trừ thiên đạo do ý chí thiên địahóa thân thành thì không ai có thể làm được. Hiện tại ngươi lo lắng như vậy là muốn trốn vào thế giới mới, e rằng không chỉ là vì ứng kiếp, mà còn muốn nắm giữ nhóm các vị cường giả thay đổi trời đất của kế hoạch này.

Lời nói của Hùng Bá Thiên để lộ ra rất nhiều bí mật cổ xưa, rất nhiều sự việc ngay cả sinh mệnh chi tổ cùng thời cũng không biết được.

- Hùng Bá Thiên, những điều ngươi nói là thật chứ? Thiên đạo cấu kết với cường giả Chí Tôn Thiên sát hại cường giả bản thổ, như thế có lợi gì cho hắn?
Không nói thái cổ đại chiến, cứ cho là thượng cổ đại chiến, thiệt hại lớn nhất vẫn là thiên địa, hắn làm suy yếu thế lực bản địa không phải là dẫn sói về nhà sao? Sinh mệnh chi tổ nghĩ không ra, chẳng lẽ thiên đạo do ý thức thiên địa sinh ra có khuynh hướng tự sát?

- Hắn muốn thoát khỏi thân thể thiên đạo, trở thành Chúa Tể Giả vô thượng.
Hùng Bá Thiên trầm giọng nói.

- Chúa Tể Giả? Là thiên đạo không phải là thành chúa tể của tất cả rồi sao?
Sinh mệnh chi tổ không hiểu được, trong lòng cực kỳ lo lắng, cho dù biết kết quả có thể khiến nhận thức của nàng đảo điên, nhưng vẫn không chịu được muốn làm cho rõ ràng.

- Thiên đạo tuy rằng là chúa tể tất cả, nhưng lại không thể bất tử bất diệt được, cái gọi là cơ hội cho thiên địa niết bàn trùng sinh, có thể thành đại thế giới Hỗn Độn dường như là không thể. Sinh tử vốn là luân hồi, thiên địa cũng không thoát khỏi được điều này. Hắn muốn vượt ra ngoài thế giới, trở thành chúa tể vĩnh hằng.
Hùng Bá Thiên nói xong, hướng về phía thiên đạo nói thêm:
- Thiên đạo, ta nói đúng chứ?

- Hừ, ta là chúa tể thiên địa, ta làm gì căn bản không cần các người chõ mồm vào.
Thiên đạo nói với giọng lạnh lùng, khí phách tỏ ra rất hống hách.

- Quả nhiên là như thế, sinh linh thiên địa là do thiên địa dưỡng dục thành, cả ngươi cũng thế, người lấy tư cách gì tự cho mình là Chúa Tể Giả chứ?

Hùng Bá Thiên trầm giọng nói.

- Ta trời sinh là chúa tể, là đại thế của thiên địa, chỉ là mấy sinh linh kiến hôi các ngươi sao có thể so sánh chứ.
Thiên đạo cười nhạt.

- Xem ra quyết định quay về của ta là chính xác, thiên đạo hôm nay đáng bị tru diệt!
Hùng Bá Thiên nói.

- Hôm nay ta giết người trước, rồi giết sạch tất cả sinh linh, sau đó hút ra lực lượng bản nguyên thế giới cường đại của tân thế giới, ta sẽ là chúa tể, dù là ai cũng không thể thay đổi được.
Thiên đạo hống hách nói.

Khí tức xung quanh tràn ngập, thiên địa pháp tắc xuất hiện trong Hỗn Độn, hóa thành từng cái pháp tắc thần hoàn, cuối cùng hóa thành mười hai đạo thần hồn hoàn chỉnh sáng lóa. Xung quanh mười hai thần hồn còn có mấy chục thần hoàn bị tàn phá lượn lờ, tuy rằng tàn phá, nhưng vẫn toát lên khí tức đáng sợ.

- Mười hai bản nguyên thế giới hoàn chỉnh, xem ra ngươi đã thức tỉnh từ thời thái cổ trung kỳ.
Hùng Bá Thiên sắc mặc trầm ngâm, trường thương trong tay run run, một luồng lực lượng hủy diệt mênh mông xuất hiện.

Thiên đạo động thủ, cả mười hai đạo pháp tắc biến thành một cái cối xay nghiền nát tất cả, mảng lớn Hỗn Độn ở dưới pháp tắc hỗn loạn vỡ tan.

Hùng Bá Thiên giận dữ hét lên, trường thương giống như Độc Long sát nhập vào bên trong cối xay.

Tiếng gầm rú chói tai vang vọng bên trong Hỗn Độn.

Hùng Bá Thiên biến sắc, ngay sau đó một bá khí mạt triều hồng hiện trên mặt.

Một tiếng nổ vang, cả người hắn bay ngược ra, nắm chặt trường thương dù hai tay đầy máu. Dễ nhận ra hắn bị tổn thương nặng trong đợt tấn công này, tuyệt thế thần thương trong tay tý nữa cũng bị cối xay pháp tắc nghiền nát rồi.

Lồng ngực Hùng Bá Thiên bị đè nén đến thổ huyết, lực tàn phá đáng sợ như cuốn lấy thần thương phát động công kích. Ánh mắt của hắn trầm xuống, hai tay đánh ra từng đạo pháp tắc huyền ảo, chiến lực đáng sợ của cấp Chí Tôn phát huy đến đỉnh điểm.

Thiên đạo vẫn chưa động thủ, xung quanh mười hai đạo thần hoàn hoàn chỉnh lượn lờ, giống như một thành trì kiên cố đáng sợ bao quay bảo vệ hắn.

- Mọi người hãy cùng xuất chiêu.
Sinh mệnh chi tổ tuy chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng vẫn còn nhãn lực, tự nhiên nhìn ra Hùng Bá Thiên mặc dù là tu vi cấp Chí Tôn, nhưng so với Thiên đạo còn kém vài phần.

Sinh mệnh chi tổ, Thánh Quân cùng với sáu vị cường giả Đế cấp khác cùng nhau ra tay, công kích hóa thành cơn lốc đáng sợ cuốn lấy thiên đạo.

Hừ ——!

Một tiếng hừ lạnh truyền lại, bên người thiên đạo vô số những pháp tắc thần hoàn không hoàn chỉnh giống như thanh đao cắt đi bốn phương, tám vị cường giả Đế cấp hợp lực công kích bị đánh tách ra.

- Vẫn chưa đủ, còn cần thêm cường giả Đế cấp gia nhập nữa.
Sinh mệnh chi tổ sắc mặt lo lắng. Tám vị cường giả Đế cấp liên thủ cũng chỉ có thể đánh trợ công, thậm chí không cách nào có thế khiến thiên đạo sử dụng các pháp tắc thần hoàn hoàn chỉnh.

- Ta, Đại Đế Chu Tước cũng đến rồi đây!

Một tiếng hô to từ trong Hỗn Độn truyền tới, thần hỏa tuôn ra đầy trời, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện.

- Đại Đế Chu Tước, không ngờ hắn đang trạng thái trọng thương mà vẫn tham chiến.
Đây là chiến đấu thuộc loại trên Đế cấp, võ giả cấp Thánh Nhân đều đã trốn xa bên ngoài Hỗn Độn.

- Chu Tước kỳ!

Đại Đế Chu Tước hét lớn một tiếng, thần hỏa đáng sợ thiêu trụi mảng lớn hư không. Trong một cái động phủ cổ xưa ở Thương Long đại lục, một nữ tử mặc đồ trắng, dung mạo thanh lệ tuyệt luân nhưng thần sắc lại biến đổi, từ trên người nàng bộc phát ra một ngọn lửa đáng sợ, một cây đại kỳ đỏ thắm bay trên trời, nháy mắt phá vỡ hư không rồi biến mất.