- Ngươi...!
Ma Phương giận dữ và như muốn ra tay.
- Lại thay đổi rồi!
Lý Lân trầm giọng mở miệng ngăn cản cả hai.
Tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía đại điện, bởi lẽ khí tức trong đại điện lại lần nữa thay đổi, một luồng ma khí đen kịt chí âm chí tà trong nháy mắt bạo phát ra và bao trùm lấy cả đại điện.
Một khắc sau thì ma khí đó lại có thay đổi, thần quang từ trong ma khí sản sinh ra như ngọn lửa bắt được vật đốt dễ cháy vậy. Thần quang từ từ lan rộng ra và trong nháy mắt thay thế ma khí mà chiếu sáng cả đại điện.
Ma Phương trầm giọng nói :
- Thế này là thế nào? Lẽ nào đại ca không thể áp chế được con nha đầu đó sao?
- Ma Phương, ngươi mà còn nhục mạ đại tỷ của ta nữa thì ta quyết liều chết với ngươi.
Sau khi Ma Phương hồi phục chân thân thì công chúa Thần tộc biết mình đã quá xem thường Ma tộc và quá xem thường Ma Phương. Cô ta tuy là nhị công chúa của Thần tộc, nhưng xét về thiên phú võ đạo lại thua kém rất nhiều so với tỷ tỷ chí tôn của mình, có thể nói nếu như không có sự bảo hộ của tỷ tỷ mình thì e là công chúa Thần tộc không thể nào sống sót nổi sau thời kì thượng cổ hỗn loạn. Ma Phương thì lại khác, hắn là đệ đệ của chí tôn Ma tộc, bản tính vốn yêu thích chiến đấu và là một thiên tài võ đạo, nếu như không phải trong thời thượng cổ bị cường giả khác đánh trọng thương thì e là hiện nay hắn đã đột phá cấp Chí Tôn từ lâu rồi. Nói chung cho dù là cảnh giới của hai bên ngang nhau, nhưng nếu thực sự chiến đấu thì công chúa Thần tộc biết rằng mình vốn không thể so bì được.
- Hừ!
Ma Phương hừ một tiếng, hắn không tiếp tục nói những lời khiêu khích với công chúa Thần tộc nữa, bởi lẽ tình hình bên trong đại điện thật không ai biết rõ, trong tình thế này thì cho dù hắn có ra tay giết hết người của Thần tộc cũng không có chút ý nghĩa gì.
- Hi hi... Ca ca, muội hình như cảm nhận được khí tức của cha thì phải!
Một tiếng cười non nớt vang ra. Tuy là bên trong tiếng cười đó đã bị kìm lại rất nhiều, nhưng bên ngoài toàn là những cao thủ Thánh cấp trở lên, hiện tại tất cả lại đang toàn tâm toàn ý chăm chú vào tình hình bên trong đại điện, nhất cử nhất động bên trong tự nhiên không thể qua được mắt họ.
- Đừng có nói chuyện, huynh cảm giác được khí tức của mẹ, lần này chúng ta tiêu rồi, về nhà nhất định mẹ sẽ giáo huấn chúng ta thật nghiêm đấy.
Giọng nói của một bé trai vang ra, trong mắt mọi người như hiện lên hình ảnh nhỏ bé của một bé trai với nét mặt nhăn nhó và gượng gạo.
Trong lòng Lý Lân vô cùng kích động, không sai, đó chính là giọng của hai đứa con trời đánh nhưng vô cùng dễ thương của mình. Hai đứa tiểu quỷ này nhất định là đã nhận xét sai tình huống rồi, lời của chúng nay đã bị tất cả nghe thấy cả rồi.
Cường giả của hai tộc Thần Ma mặt biến sắc, bởi vì có như thế nào họ cũng không tin những lời đó là mình đã nghe nhầm, căn bản không hề có sự trở lại của chí tôn hai tộc mà chỉ có hai đứa trẻ có được truyền thừa của họ đang trong đó mà thôi.
Ma Phương tỏ ra có chút ấm ức, nếu như không phải là đại ca của hắn chuyển thế thì sao hắn lại có thể để một tên nhóc Nhân tộc đem đi sức mạnh mà đại ca hắn để lại chứ.
Lý Lân tiến lên một bước ngăn hắn lại và nói :
- Ngươi muốn làm gì?
Ma Phương lạnh lùng nói :
- Tiền bối, sức mạnh của đại ca tôi không thể để kẻ khác kế thừa được, cho dù là con nối dòng của ngài thì cũng không được.
Đại ca chính là tín ngưỡng của Ma Phương, nên cho dù có phải đắc tội với một cường giả thần bí của thượng cổ thì hắn cũng không hề khách sáo.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Hừ, sức mạnh mà đại ca ngươi để lại là dành cho người có duyên, xem ra con trai ta chính là người có duyên đó. Lẽ nào ngươi lại có dã tâm muốn chiếm sức mạnh đại ca ngươi để lại để làm của riêng?
Nói xong Lý Lân điều động sức mạnh toàn thân và chuẩn bị cho việc khai chiến.
Ma Phương có chút ngông cuồng, thể hiện rõ sự cố chấp của mình mà nói :
- Tiền bối, dù ngài có nói thế nào thì sức mạnh của đại ca tôi nhất định phải lưu lại cho Ma tộc, đại ca sẽ quay lại, nhất định sẽ quay lại!
Lý Lân cũng không còn cách nào khác, có lẽ trận chiến này là không cách nào tránh được, chỉ hi vọng hai đứa trẻ mau chóng kế thừa được sức mạnh và cũng hi vọng Triệu Ngọc Anh khôi phục lại thêm càng nhiều thực lực hơn.
Sinh mệnh chi tổ cũng đứng cản đám người Thần tộc lại, nét mặt nàng như có chút lo lắng. Nếu như là trong trạng thái đỉnh cao thời thượng cổ thì đám người này e là còn không chịu nổi một cái tát tay của nàng, nhưng hiện nay tình thế không giống vậy, nàng mới khôi phục và chỉ ở tu vi Đế cấp, đối phó với một người còn khó nữa là.
Trong lúc hai bên chuẩn bị vung gươm tuốt giáo thì bên trong thần điện lại vang ra giọng nói của hai đứa trẻ.
- Yaaa..! Ca ca, sao trong đầu muội lại có nhiều những kí ức lạ lùng như vậy, có điều là vị tỷ tỷ này thật là rất xinh đẹp và vô cùng oai phong!
Lời của Băng Băng vừa truyền ra ngoài thì nét mặt của công chúa Thần tộc lập tức tỏ ra phấn khích.
- Là bản thể chuyển thế của đại tỷ, là bản thể chuyển thế của đại tỷ!
Công chúa Thần tộc vô cùng kích động, lúc này người của Thần tộc không còn có ý muốn đánh nhau với sinh mệnh chi tổ nữa, họ lo bảo vệ bản thể chuyển thế của Thần tôn mình còn không hết nữa là.
Giọng nói khổ não của Thiên Thiên truyền ra :
- Suỵt! Muội muội, việc này không thể nói ra được, trong đầu huynh cũng có, nhưng có điều đó lại là một người xấu, hơn nữa còn là vô cùng xấu nữa. Lần này thì thảm rồi, mẹ muốn huynh thành một người tốt, vậy mà lần này huynh lại thành kẻ xấu rồi.
Ma Phương cũng rất kích động, Ma tộc vốn làm việc theo bản tính, không phân thiện ác. Đại ca của hắn vốn là chí tôn của Ma tộc, tuyệt đối không thể cho là người tốt được. Nhưng đại ca hắn hiện nay lại bị một tên nhóc nói là một kẻ cực kì xấu xa thì hắn cảm thấy không bằng lòng cho lắm. Nhưng nghĩ kĩ lại thì tiểu tử này cũng chính là bản thể chuyển thế của đại ca mình nên hắn liền bỏ qua không chấp, bản thân nói bản thân thôi mà, không thể xem là nhục mạ được.
- Tiền bối, đắc tội rồi!
Ma Phương cung kính nói với Lý Lân rồi nhanh chóng hóa thành Phương Thiên Họa Kích bay thẳng lên trời phát ra uy lực vô cùng khủng khiếp.
- Chư tướng nghe lệnh, đại ca sắp chuẩn bị quay lại rồi, hãy đem những nỗ lực suốt trăm vạn năm của chúng ta lấy ra đi.
Theo tiếng gọi của Ma Phương, binh đao khắp các phía liền rung lên thành tiếng rồi sau đó một số ma binh phóng thẳng lên trời xuất ra những tàn cốt và máu tươi với uy lực vô cùng khủng khiếp mà phóng thẳng vào bên trong thần điện.
Lý Lân mặt biến sắc, muốn ra tay ngăn cản lại.
Ma Phương mở miệng cản Lý Lân :
- Đó là xương và máu của đại ca tôi, chúng tôi đã đợi cả trăm vạn năm cuối cùng mới thu hồi lại được một phần.
Rất nhanh, những máu tươi và xương cốt đó liền tiến vào trong đại điện, tiếp sau đó là tiếng kêu kinh hãi của Thiên Thiên truyền ra.
Băng Băng không chút do dự mà nói lời trách móc :
- Ca ca, sao huynh lại ăn những thứ đó, thật là ghê tởm quá đi!
Thiên Thiên giọng khổ não nói :
- Muội tưởng là ta muốn như vậy sao, những thứ này tự động bay vào trong người ta đó chứ. Ai da, làm sao để bỏ nó ra lại đây?
- Ngươi tưởng là Thần tộc ta không có chuẩn bị gì sao? Đại trưởng lão!
Công chúa Thần tộc không cam tâm bị xem thường, quay sang nói với trưởng lão Thần tộc đứng bên cạnh mình.
Trưởng lão Thần tộc gật gật đầu rồi mở đại thế giới của mình đem ra một cổ quan tài thủy tinh. Sau đó lão nhanh chóng mở những cấm chế trên nó, từ trong quan tài, một bóng người từ từ đi ra.
- Thần tôn?
Ma Phương mặt biến sắc và vận nội lực trong vô thức.
- Đây chính là phân thân mà đại tỷ ta để lại năm đó, trong những năm qua bọn ta chưa bao giờ dùng đến.
Công chúa Thần tộc mở miệng giải thích làm cho khí thế của Ma Phương như giảm đi rất nhiều.
Phân thân của Thần tôn dáng người cao, toàn thân mặc áo trắng, một đôi sừng ngọc linh lung nhỏ trên đầu làm nàng trông như là một cửu thiên huyền nữ hạ phàm vậy. Khí thế của chí tôn tỏ ra rất hiên ngang và oai hùng.
Phân thân của Thần tôn lúc đầu nét mặt mơ hồ như là một cái xác không hồn vậy, nhưng rất nhanh trong đôi mắt nàng bắt đầu có những ánh sáng màu vàng kim lóe lên, cuối cùng hóa thành thần quang ngất trời.
- Tỷ tỷ!
Công chúa Thần tộc mặt đầy nét hưng phấn.
- Tham kiến chí tôn!
Trưởng lão và các cường giả Thần tộc chắp tay cung kính hành lễ.
Phân thân của Thần tôn không nhìn những người khác mà đôi mắt dịu dàng của nàng chăm chú nhìn về phía công chúa Thần tộc đang run lên vì kích động :
- Thần Hi, muội đã trưởng thành rồi!
Công chúa Thần tộc nói :
- Đại tỷ, muội đã tìm được chuyển thế chân thân của tỷ, xin đại tỷ hãy mau chóng quay lại!
Thần tôn mỉm cười, nét mặt như không hề để ý đến chuyện đó mà nói :
- Thật à? Tỷ còn tưởng tỷ đã triệt để bị tiêu biến mất rồi! Không ngờ lại còn có thể sống lại được.
Công chúa Thần tộc nói những lời từ tận đáy lòng :
- Đại tỷ phong hoa tuyệt đại, cho dù là thiên địa có bị hủy diệt thì đại tỷ cũng vẫn mãi trường tồn.
Phân thân của Thần tôn cười nói :
- Ha Ha! Tiểu nha đầu lâu ngày không gặp mà bây giờ miệng lưỡi đã ngọt đến vậy rồi à. Thiên địa này làm gì có người thật sự sống mãi không chết chứ. Cho dù là thiên địa vẫn còn thọ mệnh mà lại vẫn muốn tranh nhau để tìm một sinh cơ niết bàn trùng sinh, sinh linh đúng là như vậy, không tiến mà chỉ lùi.