Lý Lân hiếu kì hỏi :
- Cây Sinh Mệnh có thể hấp thu loại sức mạnh này sao?
Sinh mệnh chi tổ mỉm cười nói :
- Dĩ nhiên là được, trừ sức mạnh của hỗn độn ra thì cây sinh mệnh có thể nuốt bất cứ thứ gì. Cho dù là sức mạnh dung hợp của Thần, Ma rất gần với sức mạnh của hỗn độn, nhưng dẫu sao thì nó cũng không phải là hỗn độn, cây Sinh Mệnh tuyệt nhiên vẫn có thể hấp thụ nó.
Lý Lân nói :
- Nếu nói như vậy thì không cần đến huynh phải phí tâm lo lắng rồi. Ngọc Anh, cám ơn muội, có muội ở bên cạnh huynh thật là tốt quá.
Sinh mệnh chi tổ Triệu Ngọc Anh đỏ mặt, theo bản năng nàng xoay người về phía trước.
- Những lời làm người khác nổi da gà như vậy thì ít nói thôi, tâm tư của huynh muội hiểu rất rõ, khi nào huynh đạt đến cấp Chí Tôn thì hãy nghĩ đến tư tưởng xấu xa đó của huynh nhé.
Lời của Triệu Ngọc Anh làm Lý Lân vô cùng gượng gạo, cả Thương Long đại lục này thì người có thể đạt đến cấp Chí Tôn là vô cùng ít, bản thân Lý Lân tuy rằng thực lực tăng nhanh đến mức chóng mặt, nhưng đến Thánh cấp y còn chưa đạt được thì việc đạt đến cảnh giới Chí Tôn quả thật là việc quá xa vời với y.
Nhìn sự trầm mặc của Lý Lân mà Triệu Ngọc Anh không khỏi thở dài, nàng vốn không phải là người lấy thực lực để chọn người yêu, nhưng dẫu sao thì nàng cũng là sinh mệnh chi tổ, thực lực khi đến cảnh giới này của nàng thì cho dù là không đi tìm kiếm kẻ địch thì kẻ địch tự nhiên cũng sẽ đến tìm nàng, mà có tư cách làm kẻ thù của nàng thì thực lực ít nhất cũng phải là cường giả cấp Đại Đế, Lý Lân nếu muốn trở thành chồng của nàng thì nhất định phải có năng lực tự bảo vệ mình, sinh mệnh chi tổ thật không muốn người mà mình yêu lại là người đoản mệnh.
Triệu Ngọc Anh tảng lờ sang chuyện khác rồi cùng Lý Lân kề vai tiến vào bên trong :
- Đi thôi, muội cảm nhận được khí tức của hai đứa trẻ, những thay đổi nơi đây có lẽ là do bọn chúng thu hút đến đấy.
Cả con đường phía trước ngoại trừ những trận pháp Thần cấp ra thì không hề có một cường giả nào của Thần tộc trấn giữ cả. Hiển nhiên là những gì phát sinh bên trong đã làm cho tất cả những cường giả Thần tộc rút vào cả bên trong, còn người thanh niên Thần tộc mà Lý Lân gặp lúc nãy có lẽ do vì thực lực quá yếu mà không thể rút lui lại vào bên trong.
Ầm... Ầm...!
Một áp lực khủng khiếp lan tỏa khắp cả bên trong làm Lý Lân khi tiến vào mà trong lòng vô cùng lo lắng. Cuối cùng thì Lý Lân cũng đem Đế Thi ra rồi nhập vào bên trong nó. Những nơi như thế này căn bản không phải là nơi mà một kẻ thực lực Thần cấp đỉnh cao có thể tùy tiện đi vào được.
Triệu Ngọc Anh chau mày, nàng rất lo lắng cho hành động dựa dẫm vào Đế Thi như vậy của Lý Lân. Có điều nàng cũng không nói nhiều vì nếu như nói quá nhiều điều về việc này thì sẽ làm cho Lý Lân càng cảm thấy thêm tủi nhục mà thôi.
Những tiếng động của một trận chiến kịch liệt từ bên trong truyền ra. Khi cả hai bước vào thì thấy một cảnh tượng rất dị thường. Một đám cường giả cả người bao phủ bởi thần quang đang giằng co với mấy thanh ma binh, trong đó có một người trung niên đang ngồi gục dưới đất. Hiển nhiên là người này trong trận chiến trước đó đã bị đánh trọng thương. Trong số những cường giả đang giao tranh thì có một nữ tử Thần tộc, đối thủ của cô là một thanh Phương Thiên Họa Kích, cây kích này phát ra một khí thế vô cùng hung hãn.
Ầm một tiếng, cô gái này sau khi đỡ một kích của Phương Thiên Họa Kích thì sắc mặt tái nhợt rồi lùi về phía sau, Phương Thiên Họa Kích cũng bị cô đánh văng về phía sau. Lần giao tranh này cho thấy thực lực của hai bên là rất cân bằng.
- Lão ma đầu, ngươi muốn cùng chết chung với ta sao?
Nữ tử Thần tộc lập tức phát ra một khí tức vô cùng khủng khiếp, trong đôi mắt quyến rũ của nàng tràn đầy hận ý và phẫn nộ.
Phương Thiên Họa Kích lúc này phát ra một giọng nói lạnh lùng :
- Hừ! Công chúa của Thần tộc thì hay sao? Nếu như tỷ tỷ của ngươi tại thế thì ta còn nể nang đôi phần, nhưng nếu là ngươi thì còn kém nhiều lắm.
Công chúa Thần tộc nổi giận nói :
- Hừ! Tỷ Tỷ của ta nhất định sẽ quay lại, đến lúc đó thì các ngươi sẽ bị giết chết hết!
Phương Thiên Họa Kích không chút e dè mà giọng còn có chút phách lối nói :
- Đại ca của ta cũng đã thức tỉnh rồi, không lâu nữa huynh ấy sẽ ngưng tụ được ma thể vô thượng. Hắc hắc! Đến lúc đó thì không biết là ai giết ai đây?
- Lão ma đầu, mau thả Chí tôn chuyển thế của tộc ta ra, bằng không thì chúng ta sẽ phát động đại trận triệt để sát diệt các ngươi.
Một lão giả đứng phía sau công chúa Thần tộc sắc mặt âm trầm nói.
Phương Thiên Họa Kích lại phát ra giọng nói đắc ý :
- Khẩu khí lớn lắm, ngươi tưởng là trong trăm vạn năm nay Ma tộc ta không hề làm gì cả à? Tổ trận của các ngươi đã bị ma lực của bọn ta xâm nhập đến phân nửa rồi, hiện nay ta đã có năng lực phá vỡ nó lúc nào tùy thích.
- Không thể nào!
Lão giả mặt biến sắc rồi không nghĩ ngợi gì thêm mà đánh vài pháp quyết vào đại trận cấm chế ở phía dưới.
Đại trận phát ra kim quang khắp tứ phía, những kim quang này lập tức hóa thành những sợi xích tuần tự hướng về phía Phương Thiên Họa Kích mà bao lấy nó.
Ầm... Ầm...!
Phương Thiên Họa Kích đã chặt đứt vài đạo thần quang và phá nát những sợi xích kia, trên thân thể của binh khí này hiện nay toát ra một khí tức mà chỉ có tuyệt thế cường giả mới có được.
Phương Thiên Họa Kích vô cùng cuồng ngạo nói :
- Ha Ha, cấm chế như thế này vẫn còn dùng được sao? Công chúa Thần tộc, đại ca ta sau khi thức tỉnh thì thân thể có chút suy nhược, cũng vừa lúc muốn tìm một cái giường thật ấm áp, ngươi tuy là hơi già, nhưng nhan sắc thì cũng không đến nỗi nào. Hôm nay để ta bắt sống ngươi về làm nô bộc cho huynh ấy xem như là quà vậy.
Lão giả Thần tộc trầm giọng nói :
- Công chúa điện hạ, uy lực của đại trận tuy rằng đã bị giảm đi đôi phần, nhưng nó không tệ như lời lão ma đầu đã nói, nếu như hắn có thể xâm lược đến hơn nửa uy lực thì đã sớm khôi phục nguyên trạng rồi.
Công chúa Thần tộc nét mặt tuy có chút lo lắng, nhưng trong lòng cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Hừ...!
Một tiếng hừ truyền đến, Phương Thiên Họa Kích đánh một đòn tấn công bằng tinh thần vào lão giả của Thần tộc.
Công chúa Thần tộc liền tiến lên phía trước, nàng đưa đôi tay ngọc của mình lên đánh ra một đạo pháp tắc làm phá vỡ đòn công kích tinh thần của Phương Thiên Họa Kích.
- Lão ma đầu, chúng ta hòa giải được không?
Công chúa Thần tộc mở miệng nói, lời của nàng làm cho tất cả cường giả của Thần tộc mặt biến sắc cả đi.
Phương Thiên Họa Kích nói về mối thù khắc cốt ghi tâm của Ma tộc với giọng ngạo nghễ :
- Ha ha! Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý sao? Thần tộc các ngươi đã liên thủ với các chủng tộc khác để phong ấn bọn ta cả trăm vạn năm nay, tộc ta từ trước đến nay đều muốn báo thù, Thần tộc các ngươi hãy chuẩn bị mà đón nhận cơn thịnh nộ của tộc ta đi.
- Oan oan tương báo bao giờ mới dứt, hiện tại thiên địa cũng đã sắp bị hủy diệt rồi, những ân oán của hai tộc chúng ta lẽ nào không để bỏ xuống được hay sao?
Công chúa Thần tộc mặt biến sắc, nàng vốn cũng có suy nghĩ là ân oán của hai tộc thật khó mà hóa giải được, nhưng điều mà nàng không ngờ nhất chính là hận thù của Ma tộc đối với người của Thần tộc lại sâu nặng đến thế, hận thù như đã che hết cả tâm trí chúng rồi.
Phương Thiên Họa Kích cười giận dữ nói :
- Buông tay? Lúc trấn áp Ma tộc của ta thì các ngươi có từng nghĩ đến chuyện buông tay hay không? Hiện nay Ma tộc ta đã giải được phong ấn, những kẻ mà năm đó từng tiếp tay đối phó với tộc ta đừng mong có được ngày yên ổn.
Công chúa Thần tộc thở dài, trầm giọng nói :
- Nếu đã như vậy thì Thần tộc bọn ta sẽ hầu các ngươi!
- Khẹc khẹc...! Tiểu nha đầu ngươi xem ra mà cũng có khí phách lắm. Ma tộc bọn ta tuy là sẽ không bỏ qua cho các ngươi, nhưng trong hoàn cảnh thế giới này đang bị những kẻ ngoại lai đến xâm phạm thì tộc ta cũng quyết không thua kém kẻ khác. Đợi sau khi hoàn toàn đánh bại bọn tà ma Vực Ngoại rồi thì cũng chính là lúc Thần Ma lưỡng tộc khai chiến.
Giọng nói của Phương Thiên Họa Kích làm chấn động cả Vô Lượng Ma Vực, vô số những ma binh rung động không thôi, từ trong chúng phát ra những sát niệm vô cùng khủng khiếp.
Cường giả của Thần tộc mặt biến sắc, họ thật không ngờ rằng sau bao nhiêu năm tháng bị phong ấn thì sức mạnh của Ma tộc không bị giảm sút đi là bao. Nhìn những kẻ thoát được một phần ra ngoài phong ấn với hình dạng của những ma binh thì có thể đoán được đó là những cường giả đứng đầu của Ma tộc, Thần tộc hiện nay thật sự có thể đối kháng được chăng?
Cũng trong lúc hai bên chiến ý bừng bừng chuẩn bị giao tranh thêm lần nữa thì nhóm hai người của Lý Lân bình tĩnh mà tiến vào trong.
Một thần quang và một ba binh liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai người và quát :
- Các ngươi là thần thánh phương nào mà dám tự tiện xông vào Vô Lượng Ma Vực?
Lý Lân trầm giọng đáp :
- Hai người bọn ta không hề có hứng thú gì với ân oán của hai tộc Thần, Ma các ngươi. Lần này bọn ta vào đây là chỉ muốn tìm lại hai đứa con bỏ nhà đi chơi mà thôi.