Tam Thái Tử

Chương 817: Huyết mạch truyền thừa




- Ngươi biết ngươi so với hoàng huynh hoàng đệ đặc biệt hơn, vì trong cơ thể bọn hắn cũng không có huyết mạch Đại Tần, ta nghĩ dung nhập huyết mạch Đại Tần ta từng kế thừa vào trong cơ thể bọn hắn.

Lý Chấn Viễn mở miệng.

Lý Lân có vẻ kinh ngạc. Huyết mạch Đại Tần của Lý Chấn Viễn không phải bị Mộng Tử La đoạt đi rồi sao? Lẽ nào hiện giờ đã bị hắn đoạt về rồi? Hiển nhiên trong đó có chuyện bản thân không biết.

- Xin lỗi, chuyện ngươi nói ta không làm được.

Huyết mạch của một người làm sao có thể chia đều đến trên cơ thể mấy người.

- Ngươi có thể, vì trong cơ thể ngươi là huyết mạch dòng chính Đại Tần, mà ta lúc trước kế thừa chỉ là huyết mạch dòng nhánh. Lúc đầu ta tuy bị rút mất huyết mạch Đại Tần, nhưng huyết mạch bản nguyên vẫn còn đó, mấy hài tử của ta trong cơ thể tự nhiên cũng có loại bản nguyên này, hiện giờ ta đã tiếp cận huyết mạch dòng chính, để bọn họ có huyết mạch vương hầu Đại Tần cấp hai cũng không khó.

Lý Chấn Viễn trầm giọng nói.

- Vì sao người không dung nhập huyết mạch vào trong cơ thể mình, phân tán xuống có ý nghĩa gì sao?

Lý Lân trầm giọng hỏi. Vấn đề của Lý Lân cũng không nói là hắn ích kỷ, mà là vì thực lực Lý Chấn Viễn cường đại, chính là cái gọi là tông chủ Đường tông, thực lực hắn càng mạnh, đại kiếp càng an toàn, nếu hắn vì hút ra huyết mạch mà suy yếu, đối với cả Đường tông sẽ là nguy hiểm chí mạng.

- Những lực lượng này ta không cần nữa, cũng để lãng phí mà thôi, không bằng để mấy hài tử này thu được hy vọng trưởng thành.

Lúc này trong mắt Lý Chấn Viễn lóe lên một tia dịu dàng. Ai dám nói nam nhi không đau thương, chỉ là tình cảm chưa tới mà thôi.

Lý Lân nhìn chằm chằm Lý Chấn Viễn, vẻ mặt càng kinh ngạc.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Sắc mặt Lý Lân có phần khó coi, vì hắn thấy một bóng dáng một người khác trên người Lý Chấn Viễn. Lẽ nào Lý Chấn Viễn không phải là Lý Chấn Viễn, mà là bị cường giả khác đoạt xá?

- Ta cũng không biết, ta là Lý Chấn Viễn, ta cũng là người khác. Không có chủ thứ, không có chân ngã. Ta chính là ta.

Lý Chấn Viễn nói nước đôi, khiến người ta không thể lần được đầu mối, nhưng Lý Lân lại mơ hồ hiểu. Lý Chấn Viễn quả thực đã từng bị người ta đoạt xá, mà người đoạt xá này rất có thể là tông chủ tông môn thần bí này. Chỉ là trong quá trình đoạt xá xảy ra bất ngờ, linh hồn đoạt xá và linh hồn bản tôn lại dung hợp cùng nhau, kết quả là tạo ra một cường giả tốt mã dẻ cùi.

- Nếu ngươi muốn, ta có thể trợ giúp ngươi xóa đi thần hồn xâm lấn, khôi phục chân ngã.

Lý Lân trầm giọng nói thẳng. Khí tức trên người Lý Chấn Viễn cực kỳ cường đại, Lý Lân không mượn lực lượng Đế thi thì căn bản không phải đối thủ. Cho dù vận dụng Đế thi, Lý Lân cũng không quá nắm chắc, dù sao có thể có được mười hai cường giả cấp Thánh nhân theo hầu thì chủ tể rất có thể là cường giả cấp Đại đế. Mà cường giả như vậy Lý Lân không có gì nắm chắc.

- Ta hiện giờ rất tốt, đây là lựa chọn của ta!

Lý Chấn Viễn trầm giọng nói.

Lý Lân bất đắc dĩ thở dài, lúc xưa đánh Lăng Tiêu Tông Lý Lân đã phát hiện Lý Chấn Viễn khác thường. Đáng tiếc lúc đó thực lực của hắn không thể trợ giúp.

- Được rồi! Ta sẽ hết sức.

Lý Lân cuối cùng cũng đồng ý.

Nguyên bản tám vị hoàng tử Đại Đường, hiện giờ chỉ còn lại sáu vị hoàng tử, đại hoàng tử mất tích, nhị hoàng tử cũng chết trong sự kiến Yến Kinh. Đây là vụ án lớn nhất Yến Kinh năm đó, cũng là nguyên nhân quan trọng dẫn tới Lý Chấn Viễn tâm tình nguội lạnh rời khỏi. Còn mấy hoàng tử còn lại thì ngũ hoàng tử Lý Triệt ở Hỗn Loạn Lĩnh đảm nhiệm đầu lĩnh tình báo, tứ hoàng tử bị hắn phái đến Đường Thành đảm nhiệm thành chủ, chỉ có lục hoàng tử, thất hoàng tử, bát hoàng tử vẫn ở bên hắn.

Lần này dung hợp huyết mạch Đại Tần cũng là ba người lục hoàng tử, thất hoàng tử, bát hoàng tử. Về phần ngũ hoàng tử, vì không ở bên cạnh, chỉ có thể bỏ qua cơ hội.

Dưới sơn môn Đường tông, tứ hoàng tử vẻ mặt oán độc rời đi. Trước đây nếu như hắn hận nhất là Lý Lân, thì hiện giờ phụ hoàng Lý Chấn Viễn và mấy hoàng tử cũng trở thành người hắn oán hận. Lý Lân không để ý tứ hoàng tử, những người khác cũng không để ý. Dù sao tứ hoàng tử thiên phú võ đạo cực kém, căn bản không kế thừa được bao nhiêu huyết mạch Đại Tần, cũng lãng phí trên người hắn, không bằng để mấy vị hoàng tử khác tận lực đề cao. Đáng tiếc tâm tư của Đường Hoàng, tứ hoàng tử hoàn toàn không hiểu, hắn vốn cho rằng phụ hoàng bên trọng bên khinh, trong lòng oán hận, tứ hoàng tử hoàn toàn bước lên tuyệt lộ.

Giống như lời Lý Chấn Viễn, trong cơ thể ba người quả thực có ẩn chứa mầm mống huyết mạch Đại Tần, chỉ vì lực lượng huyết mạch bị lấy mất mà ẩn đi không ra. Hiện giờ Lý Lân dùng huyết mạch dòng chính tinh thuần dẫn dắt, huyết mạch Lý Chấn Viễn tìm về chia đều ra ba phần, chậm rãi chuyển vào trong cơ thể ba vị hoàng tử.

Ầm!

Khí tức kinh khủng bộc phát, lực lượng trong huyết mạch Đại Tần bị Lý Lân dẫn động, lực lượng trong cơ thể ba vị hoàng tử như núi lửa bộc phát điên cuồng tăng trưởng. Gần như trong nháy mắt, cảnh giới võ đạo của ba vị hoàng tử đã từ Võ Hoàng sơ cấp tăng thẳng đến Thần cấp. Đồng thời ký ức truyền thừa đến từ huyết mạch không ngừng củng cố cảnh giới võ đạo của họ.

Toàn bộ quá trình đều do Lý Lân chủ đạo, tận mắt nhìn thấy cường giả Thần cấp sinh ra có ảnh hưởng rất lớn với Lý Lân. Ngay trong quá trình này, Lý Lân đột nhiên phát hiện cảnh giới Thần cấp đỉnh phong của bản thân hơi rục rịch. Kết quả này khiến hắn mừng như điên, hắn biết chìa khóa mở ra cánh cửa cấp Thánh nhân đã xuất hiện, chỉ cần hắn nắm giữ đúng cơ hội, đột phá không phải mơ tưởng.

Đường thành đã nằm lại sau lưng, bên cạnh Lý Lân cũng có thêm mấy người.

- Tam ca, phụ hoàng vì sao để bọn đệ rời đi? Bọn đệ hiện giờ đã là cường giả Thần cấp, không kém gì mười hai Thần vệ, có thể giúp đỡ phụ hoàng chống lại các loại nguy cơ.

Bát hoàng tử Lý Dĩnh tràn đầy nghi hoặc. Sau khi bọn họ kế thừa huyết mạch Đại Tần, Lý Chấn Viễn lại yêu cầu bọn họ theo Lý Lân rời đi.

Ba vị hoàng tử tự nhiên không đồng ý chuyện này, nhưng ý chí Lý Chấn Viễn cực kỳ kiên quyết, cuối cùng ba người vẫn gật đầu đồng ý.

- Phụ hoàng chỉ sợ là muốn đi làm đại sự, mà chuyện này với tu vi Thần cấp của chúng ta căn bản không thể dây vào.

Thất hoàng tử tỉnh táo nói. Chính vì hiểu biết nhiều, hắn mới hiểu được, bọn họ ở lại chỉ tạo thành áp lực cho phụ hoàng, ngược lại không bằng nghe lời rời đi, cũng để phụ hoàng yên lòng. Về phần đi theo Lý Lân có chính xác không, thất hoàng tử quyết định trên con đường này phải cẩn thận nhìn xem.

- Vậy chúng ta tiếp tục đề thăng thực lực, đến lúc đó có thể trợ giúp phụ thân rồi.

Lục hoàng tử nói. Kế thừa lực lượng huyết mạch Đại Tần khiến thân thể lục hoàng tử càng thêm mạnh mẽ, quái lực kinh khủng khiến Lý Lân cũng có chút rung động. Đây là thiên phú thần lực của lục hoàng tử, lúc đạt được Thần cấp đã hoàn toàn thức tỉnh rồi. Lý Lân cũng từng thử, chỉ so lực lượng, lục hoàng tử có khoảng một nửa lực lượng của mình. Phải biết Lý Lân là thân thể viên mãn, mà lục hoàng tử chỉ mới bước vào Thần cấp. Nếu lục hoàng tử tu luyện đến tình trạng viên mãn, quái lực sẽ vượt xa Lý Lân.

- Thiên địa sắp tan vỡ, lúc này điều chúng ta cần làm không phải là làm sao trợ giúp phụ hoàng, mà là để bản thân sống sót.

Lý Lân trầm giọng nói. Đọan đường này, Lý Lân đã cảm thụ được nguyên khí thiên địa hỗn loạn, điều này đủ để nói lên thiên địa đã sắp đến bờ tan vỡ rồi. Lúc này hắn phải mau chóng trở về Hỗn Loạn Lĩnh, nếu không thực không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

- Phụ hoàng sẽ không việc gì đâu, thực lực của người mạnh như vậy, thiên địa cũng khó mà diệt được, ta từng thấy phụ hoàng hoạt động trong hỗn độn.

Bát hoàng tử mở miệng nói. Lúc trước Lý Chấn Viễn bị đoạt xá thất bại, đạo chiến hồn thần bí kia và hắn mạnh mẽ dung hợp, khiến thực lực của hắn đột phá đến cấp Thánh nhân, để kiểm nghiệm tu vi, Lý Chấn Viễn từng dựa vào lực lượng thân thể tiến vào hỗn độn thử nghiệm, vừa lúc bị bát hoàng tử nhìn thấy. Điều này khiến hắn vô cùng tin tưởng Lý Chấn Viễn.

- Cấp Thánh nhân, truyền thuyết chính là trời khó giấu, đất khó diệt. Chúng ta cũng không biết lúc nào mới có thể đạt được thực lực như vậy.

Lục hoàng tử vẻ mặt khát vọng nói.

Mọi người im lặng, hiển nhiên thực lực cấp Thánh nhân đối với bọn họ là một áp lực nặng nề.

- Chúng ta khuyết thiếu nhất là thời gian, hiện giờ chỉ có tận lực xông tới. Đến Hỗn Loạn Lĩnh rồi các ngươi cứ yên tâm củng cố tu vi trước, chỉ cần Hỗn Loạn Lĩnh còn đó, sẽ không để các ngươi gặp nguy cơ gì đâu.

Lý Lân trầm giọng nói.

Mấy vị hoàng tử nhìn Lý Lân bằng ánh mắt khác nhau. Bát hoàng tử luôn cực kỳ thân thiết với Lý Lân, lục hoàng tử và thất hoàng tử thì xa cách hơn nhiều, hiển nhiên hai người biết Lý Lân không phải con của Lý Chấn Viễn, nhưng biểu hiện hiện giờ của Lý Lân lại như đại ca gánh vác, ngược lại khiến lục hoàng tử và thất hoàng tử có ấn tượng tốt.

- Đa tạ tam ca!

Thất hoàng tử nói. Đây là lần đầu tiên hắn gọi Lý Lân là tam ca. Từ điểm này có thể thấy hắn đã nhận Lý Lân.

- Thực lực tam ca rất mạnh, có dịp chúng ta phải luận bàn một phen!

Lục hoàng tử xoa tay, nếu không phải đang đi đường, sợ rằng hắn đã lập tức đấu với Lý Lân.