Tam Thái Tử

Chương 802: Mộ sống




Vẻ bi thiên mẫn nhân trên mặt Thiên đế Đại Tần càng đậm hơn, hai tay vung lên, thức thứ hai được xuất ra, nhìn thì giống như thần thông pháp tắc lúc trước, nhưng lại làm cho mọi người cảm giác được hoàn toàn bất đồng.

- Chúng sinh lưu!

Vũ vương trầm giọng nói, trên mặt lộ vẻ kích động. Cái gọi là Chúng sinh lưu chính là thần thông lưu phái do thiên đế quan diễn hỉ nộ ái ố của chúng sinh mà sáng lập ra. Dù ở thời kỳ thượng cổ, cường giả đỉnh cao mở ra thần thông lưu phái cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Rầm…

Ác Sát Phong Linh vương đang chạy trốn, đột nhiên cánh tay ầm ầm vỡ tan, máu thịt tan nát, giống như ngọn núi bị thiên thạch rơi xuống làm nổ nát vậy, như vậy có thể thấy được sự khủng bố của thân thể kia.

Lý Lân không hiểu được, Ác Sát Phong Linh vương đã trốn ra khỏi phạm vi công kích của Thiên đế Đại Tần, chẳng lẽ là thần thông của Thiên đế Đại Tần càng về sau càng khủng bố?

- Thiên đế thắng rồi, Ác Sát Phong Linh vương kia rơi vào trong thần đỉnh của Thiên đế rồi.

Vũ vương nói.

Lý Lân nghe vậy phóng ra thần niệm, quả nhiên cảm nhận được xung quanh chiến trường bị một tầng giam cầm vô hình, loại cảm giác này, Lý Lân rất rõ ràng, đúng là cảm giác về thế giới trong đỉnh mà hắn vào lúc trước.

Thiên đế Đại Tần đánh ra mấy đạo pháp tắc, đánh vỡ thân thể Ác Sát Phong Linh vương, chỉ lưu lại cái đầu lâu. Cuối cùng Thiên đế Đại Tần dùng đại pháp lực mà mạnh mẽ giam cầm, cũng phá vỡ thức hải hỗn loạn, thu lấy tin tức cần thiết.

- Là một nơi thật quỷ dị!

Thiên đế Đại Tần lẩm bẩm, hắn lại ầm ầm ra tay, đánh vỡ cái đầu còn lại của Ác Sát Phong Linh vương, sau đó lại co rút chu vi cấm chế, trong tay Thiên đế Đại Tần lại ngưng tụ ra một cái đỉnh cổ xưa màu đen.

Lý Lân giật mình, trách không được cái thần đỉnh kia dễ dàng bị Ác Sát Phong Linh vương đánh bay, thì ra Thiên đế còn có hậu chiêu.

Đại quân tiếp tục đi tới, dọc theo đường đi, Thiên đế Đại Tần không nói một câu, cũng không giải thích trong trí nhớ của Ác Sát Phong Linh vương có cái gì.

Mọi người càng chạy càng lộ ra thần sắc kinh dị, bởi vì những thứ xuất hiện xung quanh, những người chuyển thế từ thượng cổ như bọn họ cũng không nhìn rõ là thứ gì. Nhìn nham thạch vỡ vụn xung quanh, Lý Lân còn chưa chú ý, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện có chỗ đặc biệt, những khối đá này là những bức tượng bị hư hại, chỉ là tướng mạo rất kỳ quái, không nhìn kỹ thì còn tưởng là nham thạch phong hóa.

Đi được trăm dặm, xung qunah bắt đầu xuất hiện tượng đá còn nguyên vẹn, dù có tổn hại cũng rất nhỏ.

- Nơi này rốt cuộc là nơi quỷ quái gì? Vì sao những bức tượng này làm cho ta cảm giác như đang còn sống?

Vũ vương trầm ngâm nói.

Chư vương Đại tần cũng lộ vẻ sợ hãi.

Thiên đế Đại Tần không giải thích, nhưng ra lệnh mọi người không được phá hư nhưng bức tượng này, cũng may là thiên quân Đại Tần có thực lực cường đại, ngự không phi hành rất dễ dàng, không đụng chạm tới nham thạch.

Lý Lân phóng thần niệm dò xét, tìm kiếm trong những pho tượng nguyên vẹn nhất.

Ông….

Một cấm chế cổ xưa ngăn chặn thần niệm của Lý Lân, nhưng hắn phát hiện những cấm chế này trôi qua năm tháng đã tan rã không ít, đã không phải không thể phá.

Cuối cùng, Lý Lân mạnh mẽ thúc dục tinh thần lực, đâm rách cấm chế cổ xưa kia, trong nháy mắt đã đưa thần niệm dò xét vào trong. Nhưng hắn liền nhanh chóng thu hồi lại thần niệm như gặp phải quỷ.

- Bên trong tượng đá kia là một bộ tàn thi xinh đẹp!

Lý Lân không nhịn được mà nói ra, chư vương Đại Tần biến sắc, tất cả đều phóng thần niệm vào trong dò xét.

- Nếu không thì phá ra thử xem?

Vũ vương có chút chần chừ, hắn đưa mắt nhìn Thiên đế Đại Tần.

Thiên đế Đại Tần lắc đầu, nói:

- Đây là mộ sống! Từ truyền thuyết trước thượng cổ đã có một thời đại rất thịnh hành phương thức mai táng này, nghe nói là có thể lợi dụng thần tượng mà hấp thu linh hồn tản mát của người chết, sau đó có cơ hội sống lại.

- Mộ sống? Nói vậy thì trong vô số tượng đá này cũng có thi hài?

Lý Lân nói tới đây, thân thể cùng linh hồn đều trở nên lạnh lẽo, cấm địa này rộng lớn không biết bao nhiêu, chỉ riêng bọn họ nhìn thấy đã không dưới trăm ngàn pho tượng, nếu trong mỗi một pho tượng đều có thi hài, vậy thì kẻ nào mới có thể làm ra chuyện tình lớn thế này?

Thiên đế Đại Tần lắc đầu, nói:

- Có thể không phải, tuy trước thời thượng cổ thịnh hành loại mộ sống này, nhưng cũng không phải ai cũng làm được. Hơn nữa, ngoài một phần nhỏ tượng đá có hài cốt huyết mạch của người chết, còn lại phần lớn tượng đá chỉ là vật phẩm tuẫn táng, mục đích chính là tăng lực hấp thu hồn lực phiêu tán trong thiên địa.

Nghe được những lời này của Thiên đế Đại Tần, mấy người kia liền dùng thần niệm dò xét những pho tượng khác, phần lớn tượng đá thì bên trong không có gì cả, thậm chí cấm chế trên tượng đá cũng theo năm tháng mà hỏng rồi.

Mọi người lại tiếp tục tiến tới, càng đi về phía trung tâm, tượng đá càng nguyên vẹn, thậm chí trong mộ sống còn có dao động hồn lực mỏng mảnh truyền ra, kết quả này làm mọi người lộ vẻ ngưng trọng.

- Thiên đế, mộ sống này thật sự có thể làm cho cường giả đã ngã xuống sống lại sao?

Vũ vương mở miệng hỏi, bọn họ chuyển thế hoàn toàn khác với mộ sống này. Lúc ở trạng thái đỉnh phong, bọn họ chủ động dấn thân vào luân hồi, thần hồn cùng huyết mạch cùng nhau chuyển thế. Mà trong mộ sống này, phần lớn là cường giả chết đi trong đại chiến, kẻ có tư cách thành lập mộ sống, ít nhất cũng là cường giả cấp Thánh nhân. Đại Tần từng là thế lực siêu cấp thống trị toàn bộ đại lục Thương Long, số lượng cường giả cấp Thánh nhân của Đại Tần so với số cường giả trong mộ sống này quả thật không đáng nhắc tới.

- Trên lý luận thì có thể, nhưng mà cần phải trải qua năm tháng cực kỳ lâu dài, còn phải trải qua đủ loại khổ đau. Trọng yếu nhất là, sau khi sống lại thì còn là người lúc thượng cổ hay không thì không thể biết được.

Thiên đế Đại Tần cũng cảm thấy hứng thú với mộ sống này, vài lần dùng thần niệm dò xét, đáng tiếc là mộ sống có hiệu quả tốt nhất cũng chỉ có thể ngưng tụ một đoàn hồn lực tán loạn mà thôi, sinh ra dao động hồn lực mỏng manh mơ hồ, còn chưa được coi là sinh mạng thể chân chính.

- Một khi đã như vậy, tốn sức xây dựng ra mộ sống này, quả thật có chút được không bằng mất.

Tần vương chen vào nói, thế hệ bọn họ có cách nhìn bất đồng với Lý Lân. Chết trận thì chết trận, sinh ra từ cát bụi thì trở về với cát bụi, kéo dài hơi tàn như thế, không chết không sống như thế, dù tồn tại vô số năm thì có ý nghĩa gì. Tần vương là bản tôn thượng cổ, toàn bộ thần niệm sinh ra ở kiếp này đều bị gạt bỏ, bởi vậy tính cách của hắn hoàn toàn là từ tâm tính của thượng cổ.

- Có thể có người nào lợi dụng mộ sống này hay không? Ta nghĩ rằng, nhiều mộ sống như vậy không nên tập trung xuất hiện ở một nơi này!

Lý Lân nghĩ một chút, hắn cảm giác được, nhiều mộ sống xuất hiện một chỗ như thế, người bố cục này tính toán rất lớn.

Tại lúc mọi người còn không ngừng suy đoán, phía trước xuất hiện một tế đàn đổ nát, một khí tức quen thuộc từ trên tế đàn truyền ra.

- Nơi này có khí tức của Ác Sát Phong Linh vương, chẳng lẽ bản thể của thi thể thông linh kia chôn tại nơi này.

Vũ vương tiến lên, vung tay dọn dẹp đá vỡ trên tế đàn, phía dưới liền lộ ra chi chít hài cốt, trong đó phần lớn đã bị phong hóa thành bột xương, hiển nhiên năng lượng bên trong đã tiêu thất gần hết.

- Những khung xương này cực kỳ to lớn, khác xa với Nhân loại trên đại lục Thương Long, nếu ta không nhìn lầm thì đây đều là hài cốt sinh linh Vực ngoại!

Lý Lân tiến lên, tra xét một phen, quả nhiên phát hiện hài cốt người da trắng, trọng yếu hơn là trên phía lưng còn mọc ra xương cánh. Làm người trái đất, tại thế kỷ hai mốt, kẻ địch số một của người trong nước là Nhật bản, người Âu Mỹ lại được nhiều người trong nước tôn trọng. Bởi vậy, Lý Lân cũng không có địch ý với người da trắng trên đại lục Thương Long, thậm chí, hắn làm lính đánh thuê hoạt động ở nước ngoài, ngược lại còn cực kỳ thân thiết với người da trắng.

- Là người xâm nhập vào đại lục chúng ta lúc trước, nhưng bị cường giả đại lục Thương Long trấn giết tại nơi này.

Thiên đế Đại Tần mở miệng nói, sau đó hắn lại nhăn mày, nhìn vòng quanh tế đàn một vòng, lộ vẻ ngưng trọng.

- Lấy sinh linh Vực ngoại làm chất dinh dưỡng, rốt cuộc người nào lại có thể làm lớn như vậy, hắn đang dùng linh nuôi linh!

Thiên đế Đại Tần tự nói, sau đó đi tới một tòa mộ sống gần tế đàn nhất, tòa mộ này cũng không cao lớn, thoạt nhìn cũng giống như người bình thường, chỉ là có mọc vảy cùng móng nhọn, tướng mạo dữ tợn khủng bố, giống như là Nhân loại cùng hung thú hợp thể.

Thiên đế Đại Tần không dùng thần niệm dò xét, trực tiếp dùng tay đánh nát cấm chế trên mộ sống, dùng đại thần thông mở ra lớp ngoài mộ sống.

Ông….

Một luồng huyết quang kinh khủng từ trong tượng đá vọt lên, theo huyết quang là một tia kiếm khí vô hình, tia kiếm khí này trực tiếp công kích Thiên đế Đại Tần, lại bị hắn giam cầm lại, tò mò đánh giá.

- Trong mộ sống này chứa một cường giả cấp Thánh nhân dùng kiếm, trong huyết nhục thi hồn đều mang theo kiếm ý cường đại.

Thiên đế Đại Tần mở miệng nói, mọi người đi tới, khó hiểu nhìn một nắm máu thịt không lớn lắm này. Tại trong tay Thiên đế Đại Tần, một luồng kiếm ý điên cuồng giãy dụa, muốn thoát khỏi giam cầm của Thiên đế để trở lại trong khối máu thịt kia.