Tam Thái Tử

Chương 801: Ác sát Phong Linh Vương(2)




- Trời ạ, ngự đạo mà đi, Thiên đế rốt cuộc là đạt tới trình độ nào rồi? Chẳng lẽ Thiên đế Nhân tộc đã đạt tới Đế cấp rồi?

Kỳ Lân chí tôn kinh hãi, nếu thật sự như thế, Nhân tộc tuyệt đối có thể nói là khủng bố siêu cấp. Mặt khác, nếu đúng như lời Thiên đế nói, Nhân tộc còn có tám thế lực siêu cấp khác như Đại Tần, vậy thì đối với các tộc khác sẽ tạo nên áp lực cực lớn. Đế quốc khủng bố, Nhân tộc khủng bố.

Hư không đọng lại, nhưng không gian nơi bị trường kiếm chém qua lại có chút bất đồng. Cảnh giới võ đạo của Lý Lân còn kém, không nhìn ra được sự huyền ảo trong một kiếm này. Tuy vậy hắn cũng nhận ra được sự khủng bố của nó, hơn nữa, khi Thiên đế vung kiếm, phong thái thần vận vô thượng kia đã khắc sâu trong đầu Lý Lân.

Rầm rầm…

Một mảnh cương phong màu đen lớn vỡ vụn, cương phong bao phủ bốn phía cũng xé ra một mảnh, lộ ra bầu trời bao la trong sáng.

Trong Cương phong màu đen truyền ra tiếng kêu thảm thiết, không phải là một chỗ, mà là từ bốn phương tám hướng.

- Đau quá, ngươi đáng chết, ta muốn ăn ngươi!

Thanh âm điên cuồng từ bốn phía truyền ra, sau đó, cương phong bốn phía điên cuồng hội tụ về phía trung tâm, hóa thành một thân ảnh quỷ dị. Đó là một quái vật không hơn không kém, trên người mọc ra tám cánh tay dài sắc nhọn, nó có ba cái đầu, chỉ có cái ở giữa mới là hình người, hai cái hai bên thì một cái là hình rắn mối, một cái khác thì hình đầu rùa.

- Thiên đế cẩn thận, Ác Sát Phong Linh vương có thần thông quỷ dị, có thể sử dụng được những thủ đoạn thiên phú của cường già mà nó gặp qua. Ta không bảo chứng được nó có dùng thần thông của ta hay không.

Kỳ Lân chí tôn nói.

- Không sao, chỉ là tà vật do sát khí ngưng tụ thành mà thôi, không làm gì được ta!

Thiên đế Đại Tần tự tin nói.

- Rống…

Ác Sát Phong Linh vương có được trí khôn, nhưng trí tuệ cũng không cao lắm. Nó không cảm thấy được sự khủng bố của Thiên đế Đại Tần qua hai kiếm vừa rồi. Ngược lại, hai kiếm này còn khơi dậy hung tính của nó, ba cái đầu gầm thét, cảm xúc khát máu nguyên thủy phát ra.

Thiên đế Đại Tần từ trên xe bay lên, khí thế bình thản, không để ý tới sát khí của đối phương.

Móng nhọn chộp tới, Thiên đế Đại Tần vung kiếm, trường kiếm cổ xưa chém lên cánh tay của Ác Sát Phong Linh vương.

Keng một tiếng, trường kiếm bị móng nhọn bắt lấy, khuôn mặt ở giữa của Ác Sát Phong Linh lộ vẻ hưng phấn.

Nhưng ngay sau đó, Ác Sát Phong Linh vương đột nhiên cảm thấy có gì không đúng, cảm giác đau đớn từ trên móng nhọn truyền lại, sau đó, cánh tay kia của nó bị chém thành ba đoạn, một luồng hàn quang sắc bén vọt lên.

Thiên đế Đại Tần thuận thế không buông, ra tay nhanh chóng quyết đoán, mỗi một kiếm đều lưu lại một vết thương lên người đối phương. Tuy vết thương không lớn, nhưng nhiều quá thì cũng không chịu nổi. Song phương giao thủ mấy trăm hiệp, sắc mặt Thiên đế không chút thay đổi, chỉ là hô hấp hơi chút dồn dập, còn Ác Sát Phong Linh thì đã không xong, tám cánh tay đã bị chém hết năm, còn lại ba cái dường như cũng không có tác dụng gì.

Sự khủng bố của Thiên đế Đại Tần làm cho Kỳ Lân chí tôn sợ ngây người, khi vừa gặp thì hắn đã biết Thiên đế Đại Tần rất mạnh, nhưng có chết hắn cũng không tưởng được lại cường hãn tới mức này. Đây chính là tà vật khủng bố có khả năng giao thủ với thủy tổ mạnh nhất của Linh tộc, ở trước mắt Thiên đế Đại Tần lại không chịu nổi một kích. Kỳ Lân chí tôn mạnh mẽ nhéo mình một cái, mãi cho đến khi đau không chịu được mới tin là thứ mình nhìn đều là thật. Sau đó Kỳ Lân chí tôn liền nhịn không được mà tràn đầy mồ hôi lạnh, nếu không phải vì nhớ chút ân tình thượng cổ mà dẫn dắt Linh tộc quy phụ, e là lúc đó thế giới này đã không còn tồn tại Linh tộc rồi. Một khắc này, Kỳ Lân chí tôn liền thu hồi ngạo khí, càng thêm thành thật dẫn dắt Linh tộc quy phụ đế quốc Đại Tần.

Rống….

Tiếng gầm khát máu vang lên, mất đi năm cánh tay, Ác Sát Phong Linh vương rốt cục cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng nó không giống sinh linh khác liền chạy trốn, ngược lại tan biến hóa thân, lần nữa hóa thành cương phong màu đen.

Trong lòng mọi người khinh miệt, cho là Ác Sát Phong Linh vương chết chắc rồi, nhưng không nghĩ tới lúc này dị biến nổi lên, hắc khí vô tận từ bốn phương tám hướng vọt tới.

- Đếu là Ác Sát Phong Linh? Ác Sát Phong Linh vương này có thể kêu gọi toàn bộ Ác Sát Phong Linh trong cấm địa sao?

Vũ vương lộ vẻ âm trầm, dùng thần niệm cảm giác, số lượng Ác Sát Phong Linh không dưới ngàn vạn. Số lượng như thế làm cho Vũ vương cũng cảm thấy lo lắng, lúc trước hắn săn giết Ác Sát Phong Linh, hiểu được tiêu diệt thứ này cần tốn rất nhiều hồn lực, dù là chư vương Đại Tần thượng cổ có hồn lực hùng hậu cũng không chịu nổi tiêu hao khổng lồ như thế.

Gràoooooo….

Tiếng rít vang lên, Ác Sát Phong Linh vương biến thành cương phong màu đen cực lớn, phát ra hấp lực khủng bố, Ác Sát Phong Linh bốn phía như bầy yến về tổ mà hội tụ về trong cơ thể Ác Sát Phong Linh vương.

- Không tốt, nó đang cắn nuốt lực lượng đồng nguyên!

Vũ vương cùng Tần vương phóng thần hồn lên cao, muốn giúp đỡ Thiên đế Đại Tần.

- Không sao!

Thiên đế Đại Tần lạnh nhạt nói.

- Nhưng mà, Thiên đế, số lượng Ác Sát Phong Linh rất nhiều!

Vũ vương lo lắng nói.

Thiên đế Đại Tần lắc đầu, ôm kiếm, bình tĩnh tới gần Ác Sát Phong Linh vương.

Tần vương cùng Vũ vương liếc nhìn nhau, thần hồn trở lại thân thể, khẩn trương nhìn bóng lưng cao ngất của Thiên đế Đại Tần, giống như một ngọn núi lớn, làm lòng người trở nên yên tĩnh.

Cương phong màu đen khủng bố xé nát thiên địa, dù là lực lượng cấm địa cũng khó thừa nhận, một ngọn núi nhỏ bị bật gốc, từng ký hiệu cổ xưa trên đó sụp đổ từng mảnh.

Trên mặt Thiên đế Đại Tần lộ vẻ ngưng trọng, im lặng thù hồi trường kiếm, một cái tiểu đỉnh cổ xưa xuất hiện trong tay.

Mọi người đều trở nên nghiêm nghị, hiểu được Thiên đế Đại Tần muốn dùng chí bảo thượng cổ, hiển nhiên Ác Sát Phong Linh vương mạnh mẽ làm cho Thiên đế Đại Tần cũng cảm giác được áp lực.

Gràooo….

Tiếng gầm nặng nề theo gió truyền tới, cương phong màu đen vô tận ngựng tụ thành một hình người hùng tráng.

Rất nhanh, cương phong màu đen bị hấp thu hoàn toàn, thiên địa khôi phục thanh tĩnh, một thân ảnh hình người hùng tráng cao hơn một trượng xuất hiện trước mặt mọi người.

- Sinh linh Vực ngoại?

Vũ vương không nhịn được mà hô to, thân hình này, không thể nghi ngờ là phù hợp với đặc thù của sinh linh Vực ngoại. Nhưng trong Nhân tộc lại có một kẻ khủng bố như vậy, nghĩ thế nào cũng là cho người ta tràn ngập cảm giác bất an.

- Không đúng, làm sao ta cảm thấy đây không phải là một vật còn sống?

Lý Lân đột nhiên mở miệng, thực lực của hắn không phải mạnh nhất, nhưng cảm giác cực kỳ sâu sắc, hơn nữa, sau khi bản tôn Ác Sát Phong Linh vương lộ ra, một tấm bia trong cánh cửa Lục Mang Tinh đồng thời chấn động, giống như là cảm ứng đối với tà vật quỷ dị này.

- Thi thể chí tôn Vực ngoại thông linh, trong Man Hoang Cổ Địa này sao có thể dựng dục ra thứ này?

Thiên đế Đại Tần nhướng mày, hiển nhiên cảm thấy khiếp sợ đối với bản tôn của Ác Sát Phong Linh vương.

Khẹc khẹc….

Tiếng cười lạnh như tiếng kim loại va vào nhau, trong đôi mắt trống rỗng của Ác Sát Phong Linh vương bắn ra hai tia ô quang, lực ác sát khủng bố tràn ra, đột nhiên bắn tới, ngọn núi dưới chân bị mạnh mẽ đánh tan.

Trên người Thiên đế Đại Tần cũng bộc phát ra khí thế khủng bố, đây là lần đầu tiên Thiên đế Đại Tần bộc phát ra, khí tức mênh mông kia kinh sợ tám phương. Cổ đỉnh màu đen trong tay cũng phát ra ô quang, sau đó, Thiên đế vung tay, cổ đỉnh lăng không nện xuống. Tuy cổ đỉnh không lớn, nhưng làm cho người ta cảm giác áp lực nặng nề.

Rầm một tiếng, Ác Sát Phong Linh vương mạnh mẽ đấm ra hai đấm lên cổ đỉnh, cổ đỉnh phát nổ, lực vọt tới bị triệt tiêu hơn nửa phần, sau đó Ác Sát Phong Linh vương dùng một kích thứ hai đánh bay lên hư không.

Ác Sát Phong Linh vương càng lộ ra sát khí màu đen, nháy mắt vọt tới, cận thân giao thủ với Thiên đế Đại Tần.

Thiên đế Đại Tần không có bối rối, đấm ra hai đấm, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã giao thủ trăm chiêu với Ác Sát Phong Linh vương. Song phương ầm ầm tách ra, sắc mặt Thiên đế Đại Tần càng thêm nghiêm nghị, hiển nhiên, so đấu về thân thể, Thiên đế Đại Tần còn kém đối phương rất nhiều.

Gràooooo….

Ác Sát Phong Linh vương phát ra tiếng rít gào khát máu, nó lại lao tới.

Thiên đế Đại Tần không tiếp tục cận chiến, hai tay vung lên, một khí tức huyền ảo từ trên người phát ra.

- Chúng sinh giai thương!

Phát ra giọng nói bình thản, nhưng một câu này của Thiên đế Đại Tần làm cho Ác Sát Phong Linh vương sắp tiếp tục ra tay lại điên cuồng lui về sau.

Trên mặt Thiên đế Đại Tần lộ ra vẻ bi thiên mẫn nhân(trách trời thương dân), đạo pháp này là Thiên đế cảm ngộ được khi du lịch thiên hạ trong thượng cổ, chính là một trong những thần thông cấm kỵ của Thiên đế.

Rắc…

Thân thể khủng bố của Ác Sát Phong Linh vương truyền ra tiếng nứt vỡ, một vết rách tinh mịn trên thân nó lộ ra.

Gràooooo….

Ác Sát Phong Linh vương trừng đôi mắt đen ngòm nhìn Thiên đế, bỗng nhiên nó xoay người chạy trốn về sâu trong cấm địa. Là thần thi thông linh thượng cổ, thân thể khủng bố này chính là căn cơ của nó, hiện tại thi thể xuất hiện vết nứt, bị Thiên đế Đại Tần đánh cho bị thương nặng, Ác Sát Phong Linh vương liền tỉnh táo lại, rốt cục suy nghĩ rõ ràng, thức thời xoay người bỏ chạy.