Tam Thái Tử

Chương 780: Va chạm thời không (2)




Nhìn Lý Lân hưng phấn đầy mặt, chiến đấu càng thêm điên cuồng, trên mặt tông chủ Thánh Thiên tông hiện lên một vẻ sợ hãi. Công kích của Lý Lân càng ngày càng dày đặc, chiêu thức cũng càng ngày càng tùy ý, công kích nhìn như lộn xộn nhưng mỗi khi công kích đều ở chỗ kẽ hở của công kích tông chủ Thánh Thiên tông, cũng trực chỉ yếu hại. Đây quả thực là kẻ đấu chiến thắng trời sinh. Người như vậy chỉ cần bằng vào một niềm chiến ý đã có thể khiêu chiến vượt cấp.

Hai Thái Thượng trưởng lão xuất động cấm khí thượng cổ, công kích kinh khủng kia một lần đánh cho Lý Lân bị thương, nhưng bất diệt thể thần cấp viên mãn trong thời gian ngắn đã khôi phục lại bình thường, có chân khí cuồn cuộn không ngừng của không gian Lục Mang Tinh duy trì, Lý Lân chính là một cỗ máy chiến tranh vĩnh viễn không biết mệt mỏi.

Phụt một tiếng, hung kích Lý Lân chém rụng bả vai của một vị Thái Thượng trưởng lão, một cước đá nát nửa bắp chân của một vị trưởng lão khác. Thần thông Thế giới Mộng Ảo lại càng gọt sạch tu vi ngàn năm của tông chủ Thánh Thiên tông. Đương nhiên, bản nhân hắn cũng không tốt, trước ngực có mấy lỗ vừa to vừa sâu trước sau thấy được ánh sáng, thần hồn cũng khó tránh khỏi bị thương.

Tông chủ Thánh Thiên tông chống đỡ không được nữa, cấm khí cũng không thể giết chết Lý Lân, chỉ sợ chỉ có vận dụng lực lượng của chí bảo thời không. Tuy rằng tất cả chí bảo thời không đều có chứa hai chữ thời không, nhưng Pháp Tắc Thời Không bên trong lại không giống nhau. Giống Pháp Tắc Thời Không của hũ thần chính là luyện tất cả, nhưng mà tông chủ Thánh Thiên tông lại không dám thu Lý Lân vào trong hũ, bởi vì Lý Lân cũng có được chí bảo thời không, dưới sự triệt tiêu của thời không, căn bản khó có thể tạo thành thương tổn quá lớn đối với hắn.

Bởi vậy, hũ thần lơ lửng ở đỉnh đầu tông chủ Thánh Thiên tông, phun thần quang với Lý Lân. Đối mặt loại thần quang màu vàng này, trong nháy mắt tiếp xúc sẽ thấy được khủng bố, bởi vậy chỉ có thể tránh né.

Chiến đấu vốn nghiêng về một bên vậy mà bắt đầu giằng co, cường giả Thánh Thiên tông chưa từng tham chiến bên ngoài thì trên mặt cả đám đều là vẻ ngưng trọng. Hai đại Thái Thượng trưởng lão cộng thêm tông chủ đều không thể đối phó thiếu niên kia, cho dù toàn bộ người còn lại đều lên thì chỉ sợ cũng không có tác dụng quá lớn.

Lý Lân rít gào một tiếng, Lục Mang Tinh biến thành bảo tháp thời không dâng lên từ đỉnh đầu, chiến đấu giằng co như thế làm cho Lý Lân hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, hắn muốn liều mạng.

Một tiếng ầm vang, lực bảo tháp đánh lên trên hũ thần, hũ thần ầm ầm bị đụng bay, ngay tiếp theo tông chủ Thánh Thiên tông được nó bảo hộ cũng nôn một ngụm máu.

- Tiếp nè!

Lý Lân rống to một tiếng, lực thời không bao phủ, cả người tựa như bóng hình mơ hồ không rõ, ngoại trừ tông chủ Thánh Thiên tông cũng thúc giục lực thời không, hai vị cường giả Thần cấp hậu kỳ tham chiến khác vậy mà không thể bắt giữ được tung tích của Lý Lân.

Ầm ầm ầm!

Đối với lực thời không mà nói, nơi gang tấc chính là lãnh thổ vô tận, Lý Lân điên cuồng va chạm với tông chủ Thánh Thiên tông, tiếng rống giận dữ chấn động bốn phía.

- Tông chủ sẽ thắng sao?

Một cường giả Thần cấp của Thánh Thiên tông mở miệng, trong thần sắc lại tràn đầy vẻ rung động. Lý Lân lấy sức một mình đối kháng toàn bộ tông môn thượng cổ, điều này làm cho địa vị vô thượng của tông môn thượng cổ ở trong lòng đệ tử tông môn suy yếu cực lớn.

- Sẽ, tông chủ tế luyện hũ thần vô số năm, cảnh giới cũng cao hơn so với nam nhân đó, cuối cùng nhất định sẽ thắng lợi.

Nữ tử cung trang như là an ủi người khác, nhưng càng giống như đang an ủi bản thân.

- Nam nhân đó rốt cuộc là ai, tại sao lại nghịch thiên như vậy?

Có người khó hiểu hỏi, cũng không phải tất cả mọi người đều tham dự hàng ngũ đuổi bắt hai đứa con nít nghịch thiên. Rất nhiều người là đang trong bế quan bị tông chủ Thánh Thiên tông cường hành triệu hoán ra.

- Không biết, nhưng hắn đã trở thành kẻ địch sinh tử của tông môn, hắn sống thì tông môn diệt!

Nữ tử cung trang lạnh giọng nói. Một tia lo lắng trong lời nói làm cho mọi người xung quanh sinh ra một chút ý kích động.

Hai màu vàng lam lại chạm vào nhau, lần này rõ ràng khác với lúc trước, thần quang màu lam đại phóng, hoàn toàn ép qua thần quang màu vàng, sau đó một thân ảnh đội bảo tháp thời không, trong tay giơ lên một cái hũ thần dầy đặc vết nứt, tay còn lại thì túm lấy một thân ảnh xụi lơ.

Khi mọi người thấy rõ dung mạo của hắn, trên mặt cả đám sợ hãi.

- Buông tông chủ ra!

Hai cường giả Thần cấp hậu kỳ khác xông lên, muốn cướp đoạt từ trong tay Lý Lân.

Lý Lân hừ lạnh một tiếng, lực thời không hóa thành cự quyền, đánh bay công kích mà đến của hai cường giả Thần cấp hậu kỳ.

- Nếu các ngươi tiếp tục không biết điều, lão tử sẽ không khách khí.

Lý Lân cười lạnh đầy mặt. Đồng thời vứt tông chủ Thánh Thiên tông trên mặt đất, trên toàn thân dần dần dâng lên một luồng lệ khí.

- Dừng tay, tất cả dừng tay...

Thanh âm suy yếu vang lên, tông chủ Thánh Thiên tông bị Lý Lân vứt trên mặt đất vậy mà chậm rãi ngồi dậy.

Mọi người phát hiện bộ dạng của tông chủ Thánh Thiên tông vô cùng thê thảm, thịt trên khuôn mặt xuất hiện một lỗ máu cự đại, trái tim nguyên bản đã biến mất không thấy gì nữa, một luồng lực thời không kinh khủng duy trì phát huy tác dụng ở trên vết thương, vậy mà đình chỉ thương thế ở khoảnh khắc nghiêm trọng nhất. Điều này đủ để nói rõ sự lĩnh ngộ của Lý Lân đối với lực thời không đã siêu phàm thoát tục.

- Tông chủ!

Hai vị cường giả Thần cấp hậu kỳ Thánh Thiên tông ầm ầm ngừng thân hình, trên mặt cả đám đều là vẻ đề phòng.

- Chúng ta thua rồi, chiến tiếp nữa cũng là tăng thêm thương vong.

Tông chủ Thánh Thiên tông suy sụp đầy mặt nói.

- Lão già ngươi cũng thật có quyết đoán, nhưng ngươi cảm thấy hiện tại đầu hàng còn kịp sao?

Trên mặt Lý Lân lộ một vẻ cười lạnh.

Đối diện với lời nói lạnh lùng của Lý Lân, tông chủ Thánh Thiên tông lộ ra nét tuyệt vọng.

- Các hạ thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Lý Lân lạnh lùng nói :

- Ta vốn thích diệt trừ hậu hoạn ngay từ khi nó còn trong trứng nước, mà các ngươi vây giết các con ta, còn muốn mưu đồ giết ta để diệt khẩu, có nói như thế nào thì các ngươi cũng là kẻ địch của ta, lẽ nào tiêu diệt các ngươi là điều không nên?

Vô số sức mạnh lôi đình sấm sét sản sinh ra trong chiến đấu đều bị Lý Lân hút sạch, việc tăng trưởng thực lực đã giúp cho Lý Lân ngày càng hiểu rõ hơn về sức mạnh thời không của Lục Mang Tinh, và đối với việc sử dụng chúng cũng ngày càng thêm nhuần nhuyễn. Điều này không những làm Lý Lân xoay chuyển được thế cục mà còn tạo ra cho y một tâm lý vô địch, thượng cổ tông môn thì đã sao chứ? Cuối cùng cũng phải bị ta khuất phục mà thôi.

Giọng của Thích Già từ trong Lục Mang Tinh truyền ra :

- Lý Lân, ngươi tốt nhất nên thu phục bọn chúng, có được sự phục vụ của một tông môn thượng cổ đối với ngươi vô cùng có lợi đấy.

Lý Lân sắc mặt tuy không đổi nhưng suy nghĩ đuổi tận giết tuyệt đối với Thánh Thiên tông cũng dường như đã không còn kiên quyết như trước nữa.

- Đúng rồi, ngươi xong việc thì nên vào trong này một lát, hai đứa trẻ hình như xảy ra vấn đề gì rồi.

Thích Già nói thêm làm nét mặt Lý Lân cuối cùng cũng đã có sự thay đổi.

- Mau giao ra ấn kí bản nguồn của ngươi, bằng không thì chết!

Lý Lân cũng không ngu ngốc gì mà làm chuyện lấy đức phục chúng, bởi lẽ chuyện đó trong thế giới này là không hề có chút ý nghĩa gì cả. Thương Long đại lục vốn là một thế giới tu luyện việc cá lớn nuốt cá bé, sau bao nhiêu năm tháng thì bản chất của nó cũng không hề thay đổi là bao.

Tông chủ Thánh Thiên tông vô cùng do dự, hồi lâu sau thì hắn cũng lộ ra một chút ý định đầu hàng.

Hai vị thái thượng trưởng lão Thần cấp hậu kìhét lên :

- Tông chủ, đừng...!

Tông chủ Thánh Thiên tông trầm giọng nói :

- Trần trưởng lão, Liễu trưởng lão! Truyền thừa của Thánh Thiên tông không thể bị cắt đứt được.

Trần trưởng lão tức giận quát :

- Tông chủ, chẳng lẽ vì truyền thừa mà ta phải đầu quân cho một kẻ không rõ lai lịch sao? Tôi không đồng ý! Tôi nguyện làm ngọc vỡ còn hơn là làm miếng ngói lành.

Những người trong Thánh Thiên tông cũng đồng thanh hô lên, sự kiêu ngạo vì bản thân có được truyền thừa của tông môn thượng cổ làm cho bọn chúng không dễ dàng gì mà chịu quy phục, càng huống hồ là cả một Thánh Thiên tông phải thần phục có một người mà thôi.

Tông chủ Thánh Thiên tông trầm giọng nói :

- Đừng nói thêm nữa, chuyện này ta đã quyết rồi.

Trần trưởng lão nét mặt sa sầm nói :

- Tông chủ, nếu người vẫn quyết định nhất ý cô hành (cố chấp) thì chúng tôi buộc phải liên thủ lại để phế truất ngài.

Tông chủ Thánh Thiên tông sầm mặt lại, tức giận quát :

- Lẽ nào các ngươi chỉ vì thể diện mà để cho tất cả truyền thừa của tông môn bị cắt đứt sao? Các ngươi tuy là thái thượng trưởng lão, nhưng cũng chưa có đủ tư cách để quyết định chuyện của tông chủ ta.

Trần trưởng lão nét mặt sa sầm nói :

- Nếu tông chủ đưa ra quyết định đi ngược lại với lợi ích của tông môn thì những thái thượng trưởng lão có quyền liên thủ lại để phế truất, Lộ Trường Sinh, lẽ nào ngài đã quên mất đi quy định này rồi sao?

Nét mặt Lý Lân lộ ra một nét phấn khích như đang chơi đùa vậy, y đột nhiên ra tay, đem sức mạnh của Thời Không bảo tháp hóa thành một lĩnh vực thời không, trong nháy mắt bao trùm lên Trần trưởng lão.