Tam Thái Tử

Chương 775: Đứa nhỏ thiên phú khủng bố




- Trời ạ, ngay cả ta có vũ nhục ngươi hay không cũng không không rõ, chẳng lẽ ngươi cũng là một linh hồn ngốc?

Lý Lân bi thảm đầy mặt kích tướng nói.

- Ngươi...

Tượng phật màu đen bị làm cho tức chết đi được, nửa ngày yên lặng xuống, hiển nhiên là lười tiếp tục nói chuyện với Lý Lân.

- Được rồi, Thích Già, nói cho ta biết ngươi vì sao bị phong ấn ở trong thanh cự kiếm này?

Thần sắc Lý Lân khôi phục đứng đắn. Hắn phát hiện chất liệu gỗ của thanh cự kiếm này có chút đặc thù, dựa vào lực lượng của Lý Lân vậy mà khó có thể thương tổn mảy may đối với nó, hơn nữa cự kiếm rất nặng, cũng không kém cỏi chút nào so với hung kích, phải biết rằng hung kích là dùng một tòa núi Vực Ngoại Tinh Thần Thiết lớn luyện chế mà thành, thân mình nặng như núi non. Lý Lân không rõ cự kiếm là dùng tài liệu gì luyện chế thành, chỉ cần phần chắc chắn với sức nặng kia đã khiến cho Lý Lân cực kỳ coi trọng.

- Đây là một khối nguyên thạch hỗn độn tạo ra, chắc chắn không dưới Vực Ngoại Tinh Thần Thiết. Nhưng thứ này không thích hợp luyện chế thành thần binh, bởi vì nguyên thạch hỗn độn khuyết thiếu sinh cơ, cũng không thể sinh ra bất kỳ linh tính nào. Cũng chỉ có người sử dụng man lực mới sẽ lựa chọn loại tài liệu đó để luyện chế binh khí.

Thích Già mở miệng, nhưng không có nói mình vì sao bị phong ấn ở trong đó.

- Ta đây có thể lấy nó để luyện vào trong hung kích của ta hay không?

Lý Lân sờ sờ cự kiếm, cực kỳ vừa lòng đối với sức nặng dị thường khủng bố này.

- Rất khó, tuy rằng thần binh của ngươi đã sinh ra linh tính, nhưng chưa có hoàn toàn dựng dục ra khí linh, trước lúc đó chỉ sợ không thể tiêu hóa nguyên thạch hỗn độn cực lớn đó.

Thích Già quan sát hung kích của Lý Lân mở miệng nói.

Lý Lân nhìn kỹ thannh cự kiếm cực lớn này, càng nhìn càng thì thích.

- Không thể luyện thì không thể luyện, đây là đồ tốt, sức nặng như thế chính là thứ tốt dùng để đánh lén.

Hai mắt Lý Lân tỏa ánh sáng, sau đó thu nó vào không gian Lục Mang Tinh. Sau đó Lý Lân lục soát cự nhân Thanh Đồng với sáu gã tử sĩ Thần cấp kia. Trên người tử sĩ Thần cấp chỉ có binh khí có chút giá trị. Mà bản nguyên thế giới trong cơ thể của bọn chúng vào thời điểm tự nổ thần hồn cũng đã bị hủy rồi, điều này làm cho Lý Lân cảm thấy có chút đáng tiếc. Bản nguyên thế giới của cự nhân Thanh Đồng bị Lý Lân đánh tan dung nhập vào trong cơ thể Ám Ảnh, cường hóa bên trong thân thể Ám Ảnh. Có thần hồn cùng bản nguyên thế giới của cự nhân Thanh Đồng thêm vào, thực lực của Ám Ảnh nháy mắt tăng vọt mấy lần, đạt đến bán Thần cấp đỉnh phong. Nếu không phải có Lý Lân luyện năng lượng dư thừa vào trong thân thể Ám Ảnh, chỉ sợ Ám Ảnh có thể mượn dùng luồng lực lượng đó trực tiếp phá vỡ vào Thần Cấp.

- Thích Già, ngươi đi theo bên người cự nhân Thanh Đồng, có biết đứa nhỏ bị Thánh Thiên Giáo tìm kiếm ở nơi nào không?

Lý Lân mở miệng hỏi.

- Ta thức tỉnh không lâu, cũng chưa từng gặp qua đứa nhỏ trong miệng bọn họ, nhưng Thánh Thiên Giáo chắc là còn chưa có bắt được nó, lão phu cũng chưa từng nhìn thấy. Nghe nói hai tiểu tử đó chỉ có một hai tuổi, nhưng cực kỳ trơn trượt, căn bản không phải đứa nhỏ Nhân loại bình thường. Lão phu thậm chí hoài nghi đó là hậu duệ của thần thú thượng cổ, cũng chỉ có hậu duệ của thần thú thượng cổ mới có thể vừa ra đời đã có năng lực trí tuệ như thế.

Thích Già trầm giọng nói.

- Ngươi mới là thần thú, cả nhà các ngươi đều là thần thú.

Đầu Lý Lân đầy hắc tuyến, ở trong đó có con của hắn, dựa theo như lời của Thích Già, vậy hắn chẳng phải trở thành...

Thích Già buồn bực, thật không hiểu lại chạm đến Lý Lân chỗ nào. Quên đi, đi theo người như vậy về sau ngày có thể nhàn.

- Ngươi có biện pháp nào tìm được hai hài tử đó trước Thánh Thiên Giáo không?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Không được, ta hiện tại vừa mới thoát khốn, còn suy yếu, nếu hiện tại có một đạo quả La Hán để cho ta cắn nuốt, có lẽ có thể làm được.

Thích Già nghiêm túc nói.

- Cút!

Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói.

Tàng Long đại lục võ đạo hưng thịnh, nhưng Phật tu chỉ là một chi nhánh của võ đạo, tuyệt không vào chủ lưu, hiện tại phần lớn phật tu phân bố ở Tây Bộ Thương Long đại lục, Lý Lân đi vào Tàng Long đại lục nhiều năm như vậy mà chưa từng thấy một phật tu chân chính.

- Tuy rằng lão phu không được, nhưng con Phệ Thiên Hổ này lại có thể.

Thích Già cuối cùng cũng cho ra một đề nghị hữu dụng.

- Ám Ảnh?

Lý Lân nhìn Ám Ảnh trốn ở trong ngực mình vù vù ngủ say, thần sắc rất kinh ngạc. Tên nhóc này đạt được chỗ tốt cực lớn, hiện tại đang toàn lực tiêu hóa.

- Ngươi không biết sự khủng bố của Phệ Thiên Hổ, chỉ cần là thứ có linh tính đều không thể chạy thoát khỏi cảm giác của nó. Tại thượng cổ, Phệ Thiên Hổ là đạo tặc xú danh rõ ràng, bất kỳ cấm chế nào cũng không có tác dụng đối với nó.

Thích Già cảm khái nói. Có thể làm cho một con Phệ Thiên Hổ đi theo đó là cơ duyên lớn cỡ nào, chỉ là Lý Lân phí của trời không biết vận dụng.

- Tiểu tử kia, ngươi có thể tìm được hai đứa trẻ kia không?

Lý Lân nhìn Ám Ảnh còn buồn ngủ hỏi.

Meo meo grào ——!

Ám Ảnh có chút bất mãn đối với việc Lý Lân quấy rầy giấc ngủ của nó, mở to một đôi con ngươi còn buồn ngủ đáng thương nhìn Lý Lân.

- Ít giả bộ đáng thương đi, tìm được hai đứa trẻ kia thì cho ngươi một thần hồn Thần cấp.

Lý Lân trầm giọng nói.

Meo meo grào!

Ám Ảnh nháy mắt cái có tinh thần hơn, vù một tiếng nhảy lên đỉnh đầu Lý Lân, quanh thân phát ra một luồng dao động quỷ dị.

Nửa ngày Ám Ảnh meo meo grào một tiếng, thân hình phóng đại đến một trượng, sau đó chở Lý Lân xông lên cao.

Tòa thành thị này lớn vượt quá tưởng tượng, khi Lý Lân bay về phía trời cao mới phát hiện, tòa thành thị này vậy mà vây quanh một mảnh núi non liên miên ở trong đó, mà phương hướng Ám Ảnh bay đi chính là trong một mảnh đồi núi bên cạnh núi non.

Lấy tốc độ của Ám Ảnh, gần như là trong nháy mắt đã bay đến bên trong đồi núi. Lý Lân đứng trên lưng Ám Ảnh biến sắc, cái loại cảm giác huyết mạch tương liên này khi Lý Lân bước vào đồi núi nháy mắt tăng vọt vô số lần.

- Ở nơi đó!

Sắc mặt Lý Lân đại biến, nháy mắt lực thời không cuốn theo Ám Ảnh, thuấn di một cái xông qua.

Ở bên trong một tòa sơn cốc nhỏ duy mỹ giao giới giữa đồi núi với núi lớn, lúc này khởi động một vùng Thần Vực màu vàng sáng lạn. Một đám người quay xung quanh ở bên ngoài cốc nhỏ, trong đó chỉ cường giả Thần cấp thôi đã có mấy người rồi. Đứng ở trước Thần Vực màu vàng là một nữ tử mặc cung trang màu trắng.

- Đứa nhỏ, bản tôn chính là Thái Thượng trưởng lão của Thánh Thiên Giáo, cháu theo ta tu hành thì tương lai sẽ có thể trở thành tuyệt đại cao thủ.

Nữ tử cung trang màu trắng lớn tiếng nói.

- Nói bậy, các ngươi đều là người xấu! Băng Băng không tin các ngươi!

Một thanh âm nữ đồng non nớt thanh thúy truyền đến từ bên trong Thần Vực.

- Đứa nhỏ, cháu hiểu lầm, chúng ta không phải là người xấu, chỗ chúng ta có rất nhiều đồ ăn ngon đồ chơi hay, cháu thu hồi Thần Vực, dì sẽ cho cháu hết được không?

Nữ tử cung trang màu trắng cực kỳ có kiên nhẫn, đáy mắt tràn đầy vẻ hưng phấn không che giấu được.

- Không cần, các ngươi không phải người tốt, ta muốn ca ca, ta muốn phụ thân, ô ô...

Tiểu cô nương nói xong khóc lớn lên, người ở bên ngoài nghe mà mày đều không khỏi nhăn lại.

- Khanh trưởng lão, không cần do dự, tiểu nha đầu mà thôi, chúng ta liên thủ phá vỡ Thần Vực.

Một lão giả phía sau nữ tử cung trang trầm giọng nói.

- Không được, Thần Vực của tiểu nha đầu này không đơn giản, tùy tiện phá hư sẽ thương tổn đến cô bé. Thể chất của cô bé cực kỳ nghịch thiên, tuyệt đối có thể tu luyện điển tịch cao nhất của Thánh Thiên Tông tới đỉnh phong, mầm tốt như vậy tuyệt đối không thể xuất hiện vấn đề gì. Nếu không đều là sự tổn thất của Thánh Thiên Giáo chúng ta.

Nữ tử cung trang không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

- Được rồi, hai đứa nhỏ đó cũng không biết tới từ nơi nào, một đám đáng sợ nghịch thiên. Ta chưa từng gặp qua cao thủ Thần cấp ngậm núm vú cao su.

Lão giả cảm khái nói.

- Hiện tại đã phong tỏa toàn thành, đảo loạn thiên cơ, không thể có chút tin tức để lộ, đây chính là cơ hội của Thánh Thiên Giáo chúng ta, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nữ tử cung trang trầm giọng nói.

- Tông chủ đã tự mình đi tìm tiểu tử trơn trượt kia, nghĩ chắc không bao lâu nữa sẽ trở về. Tiểu nha đầu này cũng phải nhanh một chút, vừa mới nhận được tin tức, cửa thành hình như xảy ra chuyện bất ngờ, đã có cường giả đi ngang qua xảy ra xung đột với tử sĩ Thần cấp.

Lão giả trầm giọng nói.

- Ta sẽ nắm chắc cơ hội, các ngươi trước tiên lui ra, ta xem xem có thể lợi dụng ảo thuật mê đảo nó hay không.

Nữ tử cung trang áo trắng bất đắc dĩ mở miệng nói.

Nữ tử cung trang đi đến trung ương Thần Vực, trong ánh mắt nhìn về phía thân ảnh nho nhỏ trong Thần Vực tràn đầy nóng bỏng! Nếu như ngọc thô như thế có thể vào môn hạ của mình, tất sẽ có thể khiến nhất mạch của mình phát dương quang đại. Nữ tử cung trang dường như thấy được sự quật khởi của một thế hệ thần nữ, đương nhiên không có khả năng bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này. Rắc rối duy nhất là thủ hạ trước kia quá mức thô bạo, làm cho tiểu nha đầu cực kỳ chống đối. Nếu không phải lo lắng xuất hiện biến số, nữ tử cung trang thật sự không muốn vận dụng thủ đoạn bỉ ổi như thế.