Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Ngươi muốn như thế nào?
- Ngươi là kẻ kế thừa sức mạnh của vô tình chi tổ phải không? Có ý
nghĩa, kẻ kế thừa của vô tình chi tổ lại đi con đường hữu tình chi đạo.
Ha ha... Kẻ kế tục lại nỗ lực phủ định ả, có ý nghĩa, thật là có ý
nghĩa.
Đối phương bắt đầu điên cuồng, không màng gì đến hình tượng cường giả
thượng cổ của mình nữa mà ngửa mặt lên trời cười ngạo nghễ.
Tiếng cười của ả vang dội khắp cả Lăng Tiêu tông, tất cả mọi người đều
vô cùng lo lắng, áp lực mà đối phương tạo ra cho họ quả thật là quá lớn.
Cũng trong lúc này, Lăng Tiêu tông lại nổi lên một trận rung động liên
hồi nữa, một luồng ánh sáng vàng kim hoành không mà đến, cuối cùng nó
hóa thành một bàn chân màu vàng kim cố tình đạp lên mặt đầy oán hận của
người phụ nữ mặc y phục cổ xưa kia.
- Chết tiệt! Là kẻ nào?
Mặt của đối phương như sưng phồng lên, chiếc khăn che mặt lúc này cũng
đi rơi ra để lộ một khuôn mặt mỹ miều nhưng in rõ dấu bàn chân đen thùi. Đồng thời sắc mặt lúc này cũng trở nên vô cùng tức giận.
- Không ngờ binh khí của vô tình chi tổ lại có được tính người, lại còn muốn nuốt luôn cả chủ nhân của nó nữa chứ.
Một giọng nói lạnh lùng vang đến, tiếp sau đó là một người đàn ông toàn thân bao phủ bởi ánh sáng vàng kim xuất hiện.
Tất cả đều kinh ngạc nói :
- Thánh Quân!!!!
Chỉ với hai từ mà sức ảnh hưởng của nó thật không thể nghi ngờ được, tất cả người trong Lăng Tiêu tông như ngây người ra. Đó chính là Thánh
Quân, người chưa xuất hiện mà đã có thể bắt đi tất cả những cao thủ Thần cấp trên khắp cả Thương Long đại lục, một tay tạo nên tình trạng vô
Thần cấp trên Thương Long đại lục thời kì qua. Hiện nay hắn lại đột ngột xuất hiện, còn một chân đá văng người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa kia
nữa, khí thế bá đạo này thật làm cho người khác phải sửng sốt.
Người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa tức giận quát :
- Chết tiệt, ngươi là thần thánh phương nào mà dám tự xưng là Thánh Quân hả?
Thánh Quân toàn thân được bao quanh bởi kim quang làm người khác không cách nào nhìn rõ mặt nói :
- Chỉ là một tôn hiệu mà thôi, ta muốn làm thì đã làm rồi. Ngược lại
ngươi rất là thú vị đấy, thông linh thần binh mà hôm nay lại muốn nuốt
chửng chủ nhân của mình. Bản tôn rất hiếu kì muốn biết ngươi là thần
binh nào trong thập đại thần binh thượng cổ?
Đối phương lạnh lùng nói :
- Hừ! Ta không biết ngươi là Thánh Quân gì, nhưng một cước vừa rồi của
ngươi chính là báo hiệu cho sự diệt vong của ngươi ngày hôm nay.
Toàn thân người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa bạo phát ra một ngọn lửa màu
đen, trong nháy mắt nó đã hóa thành một biển lửa trùng trùng. Sau đó
biển lửa đó dần dần tụ thành hình một con hỏa long khổng lồ màu đen rít
gào làm chấn động cả vùng trời rồi xông đến há miệng muốn nuốt lấy Thánh Quân.
- Cẩn thận! Đó chính là lửa thần, nó có thể nuốt chửng mọi thứ mà đốt cháy chúng!
Mộng Tử Tình hét lớn, vận chân khí toàn thân bạo phát ra một chiến giáp
màu đen mặc lên trên người mình, Mộng Tử Tình hiện nay trông không khác
gì một nữ chiến thần cả. Bộ giáp màu đen này có hoa văn rất cổ, khí tức
mà nó phát ra là gần như tương đồng với khí tức của người phụ nữ mặc
quần áo cổ xưa kia. Chiến giáp này chính là bảo giáp mà vô tình chi tổ
để lại cho Mộng Tử Tình cùng với toàn bộ sức mạnh của mình.
Thánh Quân rất điềm tĩnh mà tung ra một chưởng, chưởng lực hình bàn tay
màu trắng của y trong nháy mắt hóa to ra, trong lòng bàn tay xuất hiện
một lốc xoáy màu vàng kim, bên trong lốc xoáy này lại như chứa đựng một
tiểu không gian màu hoàng kim khác. Hỏa ngục khủng khiếp từ con hỏa cự
long màu đen kia trong nháy mắt đã bị nuốt chửng vào bên trong tiểu
không gian đó và không hề tạo ra chút ảnh hưởng nào đối với Thánh Quân.
Điều này chứng tỏ tu vi của Thánh Quân là vô cùng khủng khiếp, người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa vô cùng kinh ngạc vì điều đó.
- Vùng thế giới này không thể nào chứa đựng nổi một cao thủ như ngươi, hãy đi đến Hồng Mông luyện ngục đi!
Thánh Quân nói giọng bình thản như không hề xem đối phương ra gì cả.
Lúc này dấu chân trên mặt người phụ nữa mặc quần áo cổ xưa đã hoàn toàn
tan biến, để lộ ra một khuôn mặt kiều diễm và lạnh lùng như được tạo
thành từ ngà voi trong suốt vậy.
- Ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào? Ở thượng cổ chưa từng nghe qua đến một nhân vật như ngươi xuất hiện.
- Ta là ai không quan trọng, khi đến Hồng Mông luyện ngục thì tự nhiên
ngươi sẽ biết. Vô tình chi tổ đã bỏ qua quá khứ mà đi một con đường mới, đây cũng là phương pháp tự nâng cao đẳng cấp của bản thân, đại kiếp của thiên địa sau này rất cần đến sức mạnh của vô tình chi tổ, hiện nay bà
ta không thể xảy ra chuyện được.
Thánh Quân điềm nhiên nói, nói xong y liền nới rộng thêm lốc xoáy trong
lòng bàn tay mình, xé rách hư không mà tạo ra một cánh cửa đá khổng lồ.
Trong nháy mắt Thánh Quân vung tay mở cánh cửa đá khổng lồ kia ra, một
đấu chí mạnh mẽ từ bên trong cửa đá toát ra ngoài kèm theo những âm
thanh gào thét với đấu chí vô cùng mạnh mẽ. Bên trong cánh cửa đá như là một không gian chiến đấu, bên trong nó chứa đựng vô số sinh linh với
thực lực vô cùng khủng khiếp, vượt xa cả Thương Long đại lục không biết
là bao nhiêu lần nữa.
- Không ngờ ngươi có thể nắm bắt được cách sử dụng Hồng Mông luyện ngục...
Người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa vô cùng kinh ngạc và lộ ra nét lo lắng khi nhìn thấy điều này.
Thánh Quân mỉm cười, nhẹ nhàng đưa tay làm tư thế mời người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa vào trong.
Người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa vừa mới thức tỉnh nên không cách nào
khống chế hết được thực lực của bản thân, nét mặt ả âm trầm bất định rồi sau đó mặt đầy chiến ý nhìn Thánh Quân mà nói :
- Được, ta cũng muốn đi xem Hồng Mông luyện ngục trong truyền thuyết là
như thế nào, nhưng trước đó ta muốn đấu với ngươi một trận!
Cả người nàng toát ra khí tức nghiêm nghị, nhìn Thánh Quân tràn đấy chiến ý.
Thánh Quân ngạo nghễ nói :
- Được, khi ngươi khôi phục lại tới đỉnh cao, ta sẽ đấu với ngươi một trận.
Người phụ nữ mặc quần áo cổ xưa cắn chặt răng, quay người về hướng Mộng Tử Tình nói:
- Đợi đến khi nào vô tình chi tổ hoàn toàn thức tỉnh, ta sẽ đến tìm
ngươi, ngươi nên nhớ, vô tình chi tổ sẽ không bao giờ tiêu biến đi đâu.
Nói xong người phụ nữa mặc quần áo cổ xưa liền hóa thành một luồng ánh sáng đen mà bay vào bên trong cửa đá.
Thánh Quân vẫn chưa thu lại cánh cửa đá kia mà nhẹ nhàng ném nó về phía
trước cửa Sơn Môn của Lăng Tiêu tông mà lơ lửng trên đó. Sau đó Thánh
Quân nhìn về phía Lý Lân và Mộng Tử Tình đang đứng phía dưới với ánh mắt vô cùng ôn hòa.
Mộng Tử Tình hai tay run rẩy, nét mặt đầy nét phấn khích mà nói :
- Là huynh....?
Lý Lân vô cùng hiếu kì, tuy uy danh của Thánh Quân đã làm chấn động cả
Thương Long đại lục, nhưng lại không hề có một ai biết đến thân phận
thật sự của y. Cho dù là những điển tịch cổ xưa nhất cũng không hề ghi
chép lại chút nào về những gì có liên quan đến Thánh Quân.
Ánh kim quang trên người Thánh Quân dần tan biến, để lộ ra một thanh niên nho nhã nhưng lại có khí thế xung thiên.
- Thừa Càn đại ca!
- Thừa Càn thái tử!
Hai cách xưng hô khác nhau đồng thời bật ra từ miệng của hai người, điều duy nhất tương đồng với nhau là nét mặt của cả hai hiện nay đều vô cùng phức tạp. Mộng Tử Tình thì cảm thấy vô cùng kích động, còn Lý Lân thì
lại có chút khiếp sợ.
- Tử Tình, ta rất mừng vì muội đã lựa chọn con đường đúng đắn. Con đường vô tình tuy là thuận theo trời đất, nhưng nó lại trái ngược với lương
tâm của con người.