Trên mặt Bạch Tố Tố lộ ra vẻ hoảng hốt, vẻ mê say ngay lập tức biến mất, nàng đỏ mặt mỉm cười giãy ra khỏi đôi tay của Lý Lân.
- Không nên cử động.
Lý Lân nói nhỏ bên tai nàng.
Bạch Tố Tố chỉ cảm thấy bên tai nong nóng, một luồng khí nam tính bá đạo nóng bỏng làm cho trong lòng nàng run rẩy.
- Điện hạ, có người đến.
Giọng nói của Bạch Tố Tố so với tiếng muỗi còn muốn nhỏ hơn, ngày trước
chỉ huy thiên quân vạn mã, vậy mà bây giờ hai tay run run vô lực không
thể đẩy nổi đôi tay rắn chắc của Lý Lân đang đè lên ngực.
- Hỏa diễm của ta đã bị ngươi khơi dậy rồi, ngươi phải có trách nhiệm dập tắt nó đi.
Trong đáy mắt Lý Lân giống như một ngọn lửa nóng rực, sau đó hắn giơ tay bế bổng Bạch Tố Tố lên.
Bạch Tố Tố thét lên một tiếng kinh hãi, nhưng bị Lý Lân chuẩn xác ngăn
chặn đôi môi anh đào, sau đó hai người không coi ai ra gì nữa, tiến vào
trong khuê phòng của Bạch Tố Tố.
Có hai người từ bên ngoài tiểu viện đi vào, một người thì vẻ mặt cười đến phát nóng lên, một người thì lại tỏ vẻ bất đắc dĩ
- Vương phi, điện hạ hắn như thế nào?… Như thế nào?
Chu Hân Như thật sự không biết nói Lý Lân tốt như thế nào, thật sự bùng
lên sóng gầm gió cuốn, nhưng thật sự không đúng thời điểm một chút nào,
mà cũng không kiêng kị thời điểm một chút nào.
- Được rồi, có chuyện gì nói cho ta biết đi! Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ sẽ không ra đâu.
Tần Tuyết Linh cất tiếng nói, nàng nói xong trong đầu không khỏi hiện
lên cơ thể hùng tráng của Lý Lân, trong lòng nàng có một nỗi lo sợ khó
hiểu, nhưng mà cái luồng tâm động này rất nhanh bị đè nén xuống, theo
bản năng nàng sờ sờ lên bụng, trên mặt lộ ra ánh sáng huy hoàng của bản
năng làm mẹ.
Chu Hân Như bất đắc dĩ cũng chỉ có thể nói cho Tần Tuyết Linh biết mọi
tình huống Hắc Thủy Vương thành trong khoảng thời gian này, Tần Tuyết
Linh gật gật đầu mời Chu Hân Như cùng với nàng đi dạo toàn bộ Hắc Thủy
Vương thành. Đối với nơi mà Lý Lân quật khởi, Tần Tuyết Linh thật đúng
là rất ngạc nhiên. Tuy rằng lấy thực lực thần niệm của nàng, đảo qua là
có thể nhìn thấu được toàn bộ Hắc Thủy Vương thành, nhưng nàng vẫn muốn
tận mắt đi xem, có Chu Hân như con rắn thổ địa, đương nhiên là có thể
làm tốt việc này.
Một phen mây mưa giằng co đã lâu, Cân Quắc nữ tướng bị Lý Lân ép buộc
liên tục cầu xin tha thứ, thậm chí cuối cùng bất chấp e thẹn đề nghị mời Tần Tuyết Linh tỷ tỷ gánh hộ tai họa, cái kiến nghị này tuy rằng làm
cho trong lòng Lý Lân có chút bốc lửa, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn cự
tuyệt. Từ khi phát hiện ra Tần Tuyết Linh đã mang thai Lý Lân không hề
đụng chạm đến nàng, không phải là Lý Lân không muốn, hắn cũng là một nam nhân bình thường, đúng là những khi thời điểm huyết khí phương cương,
có Tần Tuyết Linh đại mỹ nhân ở bên người, dục hỏa làm sao có thể thiếu.
Điều làm cho hắn không thể hành động chính là vì đứa nhỏ trong bụng Tần
Tuyết Linh, có một lần Lý Lân chuẩn bị cùng Tần Tuyết Linh thân thiết,
trong bụng Tần Tuyết Linh đột nhiên truyền đến sóng động tinh thần non
nớt của đứa nhỏ. Tình huống đột nhiên kia đã dọa cho Lý Lân mềm nhũn,
Tần Tuyết Linh lại càng xấu hổ đạp cho Lý Lân một cước bay ra ngoài,
nàng lại thể nếu đứa nhỏ chưa sinh ra thì Lý Lân không thể chạm vào
nàng, điều này đã làm cho Lý Lân giận đứa con chưa sinh ra kia đến mức
đau cả răng.
Ngày hôm sau, Lý Lân tinh thần no đủ triệu tập tất cả các bộ hạ cũ thuộc Vệ Quốc quân đoàn, nhìn thấy những bộ hạ cũ đã ly biệt mấy năm, trong
lòng Lý Lân cũng rất nhiều kích động. Khi Lý Lân đưa ra quyết định, đưa
toàn bộ lực lượng của Hắc Thủy Vương thành di chuyển đến Trung vực Hỗn
Loạn Lĩnh thì rất nhiều người đều trầm mặc.
Lý Lân cũng không miễn cưỡng mọi người, hắn nói cho mọi người biết, bản
thân mình có thể còn ở lại Đại Đường một thời gian, nếu ai không muốn đi theo hắn tới Trung vực dốc sức hắn cũng tuyệt đối không bạc đãi mọi
người.
Lần gặp mặt này đã cho mọi người một áp lực rất lớn, nhất là khi nhìn
thấy thực lực của Lý Lân cực kỳ khủng bố. Thực lực của đa số người Vệ
Quốc quân đoàn đều không đến Tiên Thiên, trong lòng lo sợ thì cũng là
điều có thể lý giải được.
Tướng quân Vệ Quốc quân đoàn rời đi, trong đại điện chỉ còn có Lý Lân,
Tần Tuyết Linh, Bạch Tố Tố, Chu Hân Như tổng cộng là bốn người.
- Hân Như, nói cho ta biết tình huống Hắc Thủy Vương thành phát sinh mấy năm gần đây.
Lý Lân dần dần nghiêm túc nói.
Chu Hân Như gật gật đầu sửa sang lại suy nghĩ một chút sau đó nói:
- Từ sau khi điện hạ rời đi, dựa vào quan hệ của chúng ta và Hắc Thủy
lâm, Hán Vương Phủ phát triển cực kỳ nhanh chóng. Mãi cho đến một năm
sau sau khi điện hạ rời đi, năm đó Đế Đô phát sinh đại biến, không có ai biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Đường Hoàng thì lui về ở
ẩn, thái tử Thừa Càn biến mất, sau khi Vũ vương giám quốc, Đại Đường bắt đầu xuất hiện cao thủ nhiều vô kể. Dưới mệnh lệnh của Vũ Vương, Đại
Đường bắt đầu xuất binh càn quét bốn phương, Vệ Quốc quân đoàn lúc ấy
cũng không có tham chiến. Một năm sau, tam đại cao cấp hoàng triều bị
hủy diệt, mọi người trong hoàng thất tam đại hoàng triều đại bộ phận đều bị giết, những người còn lại đều bị cường hành ép đến Đế Đô. Sau đó Vũ
Vương dẫn đại quân tiến tới Hắc Thủy Vương thành, mệnh lệnh cho Vệ Quốc
quân đoàn xuất chinh đi chinh phạt Đại Diễn tông. Lúc ấy Tố Tố chỉ sợ Vũ Vương sẽ gây bất lợi đối với Hắc Thủy lâm, nàng đã phái người đi thông
chi cho đại tỷ Vô Tình. Sau đó chúng ta bị rời đi khỏi Hắc Thủy Vương
thành, Vũ vương đem theo rất nhiều cao thủ đánh vào Hắc Thủy lâm, Vô
Tình tỷ tỷ bị thương nặng, cửu tử nhất sinh mới thoát ra được. Vừa vặn
khi đó Chu Thiên Bảo đệ đệ của ta đi đến Hắc Thủy Vương thành, nó là một người lạ mới đến, lại thông minh giảo hoạt, cho nên ta đã cho nó đem
theo đại tỷ Vô tình đi trước vào trung vực tìm huynh. Sau đó Vũ Vương
tiêu diệt Hắc Thủy lâm nhưng bước chân cũng không dừng lại, đại quân của Vũ Vương thẳng đến Cổ Đế hoang dã cùng với linh thú bên trong đánh nhau một trận, trận này Vũ Vương chắc là đại bại, nhưng cũng toàn thân trở
ra.
Chu Hân Như nói.
- Nói như vậy, mục đích của Vũ Vương ngay từ đầu cũng không phải là Hắc Thủy lâm?
Lý Lân chen vào hỏi.
Bạch Tố Tố gật đầu nói:
- Căn cứ vào tình báo mà chúng ta thu thập được, Vũ Vương ngay từ khi
mới bắt đầu chính là thử thực lực Cổ Địa hoang dã, về phần Hắc Thủy lâm, chỉ sợ là do Vũ Vương tiện tay làm. Khi đó thực lực của Vũ Vương đã cực kỳ khủng bố, Vô Tình tỷ tỷ thế nhưng không phải là kẻ địch thứ nhất.
Thần sắc Lý Lân ngưng trọng gật đầu, Vũ vương đã thức tỉnh được trí nhớ
của kiếp trước, có được cảnh giới võ đạo kiếp trước, hiện tại chẳng qua
là khôi phục thực lực, tự nhiên là vô cùng nhanh chóng.
- Đúng rồi, Vô Tình tỷ tỷ hiện giờ thế nào, tại sao nàng không trở về cùng với huynh?
Bạch Tố Tố tò mò hỏi.
Lý Lân lắc lắc đầu nói:
- Chuyện của Vô tình sau này hãy nói, Hân Như ngươi nói tiếp đi.
Hân Như có vẻ như không được tự nhiên lắc lắc thân mình, bất đắc dĩ nói:
- Huynh gọi ta là Thắng Nam đi, tên của ta trong miệng huynh gọi như thế ta cảm thấy không được tự nhiên.
Lý Lân sửng sốt, hơi xấu hổ sờ sờ lên mũi nói:
- Ngươi dù sao cũng không thể như vậy cả đời. Ta quyết định ngươi vẫn
phải khôi phục thân nữ nhi, Lý Lân ta không phải là người trọng nam
khinh nữ, chỉ cần ngươi có năng lực, nữ nhân thì như thế nào chứ.
Lời nói của Lý Lân làm cho mấy người phụ nữ tỏ ra khinh bỉ, nhất là Tần
Tuyết Linh, nàng nhìn diện mạo của Hân Như, tuy rằng không thể bằng mình nhưng cũng là đại mỹ nhân, ở trong nhà trí tuệ siêu quần, rất khó cam
đoan tên sắc lang Lý Lân này sẽ không có hành động gì.
Ở trên không trung của Hắc Thủy lâm có một con hắc hổ dài hơn một trượng đang bay ngang qua, đôi cánh màu trắng của nó hơi hơi rung động, tốc độ của nó cực kỳ nhanh, ở trên lưng nó có hai đạo thân ảnh ngồi khoanh
chân, đó đúng là Lý Lân cùng với Tần Tuyết Linh.
- Phu quân, nơi này chính là Hắc Thủy lâm phải không?
Tần Tuyết Linh rúc vào trong lòng Lý Lân, nhìn xuống bạt ngàn cây cối rậm rạp ở phía dưới cất tiếng hỏi.
Lý Lân gật gật đầu nói:
- Năm đó ta lần đầu tiên mang binh xuất chinh, bởi vì bị một cao thủ
Tiên Thiên đuổi giết, bất đắc dĩ ta phải bạo phát ra lực không gian Lục
Mang Tinh, kết quả thực là không hay ho chút nào, ta bị truyền vào đến
chỗ sâu trong Hắc Thủy lâm, nơi đó linh thú cấp thấp nhất cũng phải là
cấp ba trở lên, ở trong mắt của chúng ta chính là một món đồ ăn ngon
lành.
- Vậy huynh làm như thế nào mà có thể thoát ra được.
Tinh thần Tần Tuyết Linh đột nhiên tỉnh táo lại, trước đây nàng còn chưa từng nghe nói qua Lý Lân đã trải qua giai đoạn này.
- Ta đã gặp một nữ nhân, một nữ nhân có thực lực mạnh mẽ, là nàng đã cứu ta.
Trên mặt Lý Lân không nhịn được lộ ra một sắc hoài niệm.
- Là ai vậy? Muội có biết không?
Thần sắc Tần Tuyết Linh vừa động, nhưng nàng cũng không vội vàng cắt đứt hoài niệm của Lý Lân.
Lý Lân lắc lắc đầu hơi trầm giọng nói:
- Ta không biết thân phận của nàng, chỉ biết nàng xuất thân từ Trung
vực, chắc là thuộc một thế lực lớn. Đáng tiếc ở trong Trung vực nhiều
năm, nhiều năm ta đều đi tìm nàng nhưng không có tin tức gì của nàng,
bây giờ nghĩ lại cái tên nàng lúc trước đã nói cho ta có thể là tên giả.
Trong giọng nói của Lý Lân không nén được một chút cô đơn.