Tam Thái Tử

Chương 736: Trà trộn vào Liễu gia




Lý Lân gật đầu, sau đó cẩn thận giao tiếp với tiểu sinh linh trong bụng Tần Tuyết Linh, nói ra cũng thật quỷ dị, đứa nhỏ trong bụng Tần Tuyết Linh căn bản làm cho người ta không cảm giác thấy, giống nhau hoàn toàn không tồn tại, nhưng sinh mệnh dao động lại thật sự tồn tại. Nếu Lý Lân không chứng kiến cảnh ấy, có lẽ cũng khó mà lý giải được. Nhưng ngay lúc đó ở trong lòng hắn sinh ra sự hiếu kỳ. Chỉ một đứa nhỏ chẳng lẽ chính là cường giả thượng cổ sáng tạo ra Thế giới Mộng Huyễn chuyển thế? Trước mắt thì rất có thể chính là như vậy. Sau khi Lý Lân giao tiếp, phát hiện tư tưởng của đứa nhỏ rất đơn thuần, hơn nữa dao động tinh thần lộ ra vẻ cực kỳ tò mò, căn bản không giống một lão quái vật. Điều này đủ để chứng minh đây là một sinh mệnh hoàn toàn mới.

Sau đó Lý Lân lấy võ đạo chân khí cùng kiến thức cướp đoạt được của Liễu Phúc từ trong Mộng Ảo thế giới giao cho Tần Tuyết Linh.

Tần Tuyết Linh bắt đầu luyện hóa, lâm vào bế quan. Trải qua biến cố lần trước, cách nhìn của Tần Tuyết Linh đối với lực lượng đã có sự thay đổi rất lớn. Về phần đứa nhỏ, trước mắt đang trong thời kỳ dưỡng dục, về phần khi nào thì có thể sinh ra, chỉ sợ ngay cả Tần Tuyết Linh, người mẫu thân này cũng không thể biết được.

Sau đó Lý Lân di chuyển tới Lĩnh Nam hành tỉnh, mục tiêu trực chỉ Bất Tử sơn, Liễu gia.

Dùng tốc độ của Lý Lân, từ Trung Châu thành đi tới Lĩnh Nam hành tỉnh thế mà cũng mất thời gian ba ngày. Hiện tại Lĩnh Nam hành tỉnh đã hoàn toàn trở thành đại bản doanh của Liễu gia, rất nhiều thành thị bị chướng khí mù mịt bao phủ, những cao thủ mặc trang phục Liễu gia hoành hành, thủ đoạn dơ bẩn ti tiện, làm khơi dậy lửa giận trong lòng Lý Lân. Nhưng Lý Lân cũng không ra tay ngăn cản, không phải hắn không dám, mà là giải quyết một hai người căn bản không có ý nghĩa, cần giải quyết vấn đề từ gốc.

Bất Tử sơn tại Lĩnh Nam hành tỉnh là một khu vực núi non cực lớn, tại đây nếu là không phân biệt được phương hướng, tùy tiện tiến vào thực sự là hành động tự sát, có thể nói tiến vào khu rừng Bất Tử, muốn chết cũng khó. Dần dần khu vực rộng lớn này được xưng là Bất Tử sơn.

Liễu gia cực kỳ thần bí, cho dù Lý Lân đến Lĩnh Nam hành tỉnh, cũng chỉ biết được Liễu gia ẩn giấu trong vùng núi kia, còn vị trí cụ thể, đang tiếc Lý Lân không xác định được. Bất Tử sơn phạm vi cực kỳ rộng lớn, cho dù lấy thần thức Thần cấp của Lý Lân cũng không thể bao phủ toàn bộ Bất Tử sơn, hơn nữa bên trong Bất Tử sơn, rừng rậm trùng điệp, căn bản không thích hợp để tra tìm. Lý Lân quan sát đã lâu, cuối cùng vẫn như cũ không thể tìm ra lối vào.

Lý Lân tiến vào không gian Lục Mang Tinh, kéo tên công tử cẩm bào Liễu Hạ Huệ từ trong cái kén bằng rễ cây lớn ra, Lý Lân phát hiện tình huống bên trong có chút đặc thù. Liễu Hạ Huệ, tên tiểu tử này không có gì thay đổi, khuôn mặt đào hoa vẫn như cũ khiến cho người ta chỉ muốn tặng cho một đấm.

Lý Lân không giết hắn, cũng không sử dụng sưu hồn, chỉ yên lặng như vậy nhìn hắn. Nửa ngày sau Liễu Hạ Huệ từ từ tỉnh táo lại.

- A! Quỷ a!

Liễu Hạ Huệ bắt gặp ánh mắt của Lý Lân lập tức tỏ vẻ sợ hãi.

- Nói cho ta biết nơi ở của các ngươi ở nơi nào! Nhưng ngươi tốt nhất không cần ra vẻ, trong tay lão tử tất có thủ đoạn thẩm vấn.

Lý Lân trầm giọng nói.

Liễu Hạ Huệ nhìn Lý Lân, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ, giống như gà con mổ thóc, vội vàng gật đầu lia lịa.

Theo như Liễu Hạ Huệ chỉ điểm, quẹo trái quẹo phải vòng vo bảy tám lần, Lý Lân rốt cục cảm nhận được khí tức sinh mệnh nồng đậm. Đồng thời trong không gian Lục Mang Tinh, cây Sinh Mệnh hưng phấn chấn động, điều này khiến cho toàn bộ không gian Lục Mang Tinh loạn hết cả lên, cực kỳ náo nhiệt. Tần Tuyết Linh đem tất cả nói cho Lý Lân, Lý Lân dùng thần thức xâm nhập không gian Lục Mang Tinh, cảm nhận được sự khát vọng của cây Sinh Mệnh.

- Không sao, chúng ta chắc là đã đi vào đúng nơi rồi, xem ra Liễu gia có quan hệ rất lớn với cây Sinh Mệnh.

Lý Lân trầm giọng nói.

Khi đi đến trước hộ sơn đại trận của Liễu gia, bắt đầu chuẩn bị dựa vào mình thực lực cường hãn của mình đánh sâu vào, con mắt Lý Lân xoay chuyển, đột nhiên nảy ra một ý.

Cốt cách toàn thân Lý Lân rung lên, dần dần khuôn mặt, dáng người đều phát sinh biến hóa. Hắn thế mà trực tiếp biến thành Liễu Hạ Huệ. Về phần làm như thế có thành công hay không, Lý Lân còn không thật sự quá để ý.

Từ trong cơ thể Liễu Hạ Huệ lấy ra một cỗ huyết khí để mê hoặc đối phương, sau đó tướng mạo Lý Lân đã hoàn toàn biến thành Liễu Hạ Huệ.

Liễu gia lấy tên của một gia tộc, trên thực tế nhân khẩu so với một tông môn còn nhiều hơn. Hòa lẫn vào trong đó, thế nhưng không người nào nhận ra Lý Lân, hắn dựa theo tin tức đoạt được từ trong miệng Liễu Hạ Huệ, hiểu biết về Liễu gia từng chút một, cũng từng bước tiếp cận khu vực trung tâm.

- Đứng lại, ngươi là người nào?

Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía sau Lý Lân truyền tới.

Lý Lân thân mình cứng đờ, chậm rãi xoay người.

- Là ngươi?

Một thanh âm kinh ngạc lại vang lên, người mở miệng là một nữ tử trẻ tuổi dáng người cao gầy, xem tướng mạo cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng dựa theo khí chất để phán đoán, tuổi thật chắc chắn phải rất cao.

Lý Lân thần thức khẩn cấp ép hỏi Liễu Hạ Huệ, rất nhanh đã thu được tình báo về nữ nhân này.

- Tiểu... Nương!

Lý Lân cực kỳ buồn bực hô gọi, không nghĩ tới chỉ vì nhất thời cao hứng thế nhưng tự rước vào thân một tiểu nương. Lý Lân trong lòng buồn bực có thể nghĩ.

Nữ tử từng bước một đi tới, đã tới gần đến trước người Lý Lân. Lý Lân đáy lòng hoảng hốt, sau đó kiên trì mở miệng nói:

- Tiểu nương, không biết ngươi giữ ta lại có chuyện gì?

Nữ tử dùng sức lao về phía trước, cả người dường như hòa vào trong lòng Lý Lân.

- Ngươi cái tên oan gia đáng chết này, chỉ lo tìm kiếm mỹ nữ mới, ngay cả người ta cũng không gặp, đêm nay canh ba, chỗ cũ không gặp không về.

Nói xong hung hăng nhéo một cái lên hông Lý Lân, lực đạo cũng không lớn, nhưng ở vị trí này lại đặc biệt đau.

Biến cố bất thình lình này làm cho Lý Lân quá sợ hãi, hắn bất chấp cái khác, thật nhanh kéo dài khoảng cách, thần sắc trên mặt giống như gặp quỷ.

- Oan gia, ngươi làm sao vậy? Không phải là ngươi muốn trốn tránh đấy chứ?

Nữ tử nhướng mày, rất là không vui nói.

Lý Lân da đầu run lên, ai có thể nghĩ đến chính mình lại xui xẻo như vậy, gặp phải “người quen”, lại còn là loại người quen này.

- Tiểu nương, chúng ta...

Lý Lân cảm thấy mình thật sự không biết nên nói cái gì, trong lòng thầm mắng đồ hỗn trướng Liễu Hạ Huệ đến cẩu huyết đầy đầu. Nữ tử được Lý Lân xưng là tiểu nương trước mặt này chính là tiểu thiếp của phụ thân Liễu Hạ Huệ, nói một cách khác Liễu Hạ Huệ thế mà lại cùng với cha mình chung một nữ nhân. Không phải Lý Lân chưa nghe nói qua loại việc hoang đường phát sinh ở những nhà giàu có này, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy khiến cho hắn khó có thể chấp nhận.

Nàng kia tiến lên từng bước, lập tức đánh về phía Lý Lân.

- Oan gia chết tiệt, mới rời đi có vài ngày liền đã quên người ta, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi đã quên, người ta cho dù liều mạng bị lão già kia biết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Nữ tử muốn nhào vào trong lòng Lý Lân, đáng tiếc lại bị Lý Lân đẩy ra.

- Ta còn có việc, đi trước một bước!

Lý Lân vội vàng chuồn đi.

- Ngươi đứng lại đó cho ta!

Nữ tử hô to, Lý Lân giống như bị quỷ truy đuổi, càng chạy nhanh hơn.

Nữ tử dậm chân oán hận, trong con ngươi che dấu dưới lớp son phấn hiện lên vẻ mờ mịt.

- Có cổ quái, Liễu Hạ Huệ, tên tiểu khốn kiếp kia không có khả năng có định lực giống như thế này. Chẳng lẽ...quên đi, ở Liễu gia thật sự là quá mức nặng nề, nếu tên tiểu khốn kiếp kia có thể mang đến một chút lạc thú cũng không phải chuyện xấu!

Nữ nhân thản nhiên cười, đáng tiếc bởi vì trên mặt có một tầng phấn dày nên đã ảnh hưởng tới vẻ phong tình.

Tiến vào bên trong Liễu gia Lý Lân chưa từng bao giờ khẩn trương như thế, ngẫm lại cũng có thể hiểu được, loại chuyện phá vỡ luân lý như thế khiến cho bất luận kẻ nào gặp đều phải nhíu mày.

Lý Lân hành động phi thường nhanh chóng, Liễu gia rất nhiều cao thủ phân tán đi ra ngoài, khiến cho sức phòng hộ trong tộc không mạnh, nội tình của gia tộc ẩn thế khiến cho Liễu gia cho dù trên dưới không có người cũng có khí chất tự tin nồng đậm.

Lý Lân rất thuận lợi đi tới bên trong Liễu gia, hắn không đi tìm gia chủ Liễu gia , bởi vì Lý Lân từ trong miệng Liễu Hạ Huệ được biết, gia chủ Liễu gia tuy rằng không phải cường giả Thần cấp, nhưng bên người người hắn quanh năm đều có một cường giả Thần cấp cường hãn bảo hộ, mà Liễu gia rốt cuộc có bao nhiêu cường giả Thần cấp, thậm chí ngay cả Liễu Hạ Huệ thân làm trưởng công tử đều không biết rõ. Bởi vậy Lý Lân trước khi thăm dò được tình hình cụ thể, cũng không muốn gây náo loạn lớn ở Liễu gia.

Ngay khi Lý Lân còn đang do dự thì một người dáng hình phúc hậu vội vàng đi đến, thậm chí bởi vì đi quá nhanh, thiếu chút nữa va phải Lý Lân.

- Đại công tử!

Người đó nhìn thấy Liễu Hạ Huệ do Lý Lân giả trang, lập tức cung kính nói.

Lý Lân làm bộ gật đầu, thần thức rất nhanh đã tra ra thân phận người này từ miệng Liễu Hạ Huệ, sau đó kiêu ngạo mở miệng nói:

- Điền quản gia, chuẩn bị cho ta một căn phòng trống, càng bí ẩn càng tốt.