Tam Thái Tử

Chương 693: Long châu




Phía dưới, trận thế do trên trăm vị cường giả bán Thần cấp của Long tộc, đánh về phía nguyên linh đang phụ thân vào trong Ngao Kim, phát động ra công kích cường đại nhất. Tiếc là công kích của bọn họ không có tác dụng gì đối với nguyên linh, quả nhiên nguyên linh đã hiểu rõ trận pháp này, mỗi một lần công kích, hắn đều thong dong tránh thoát. Làm cho cường giả Long tộc có mặt phía dưới lộ vẻ khó coi.

Tại lúc mọi người đã thúc thủ vô sách, hài cốt Hắc Long khổng lồ lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một bộ xương khô hình người màu đen. Trong hốc mắt đầu lâu, sinh mệnh chi hỏa hừng hừng thiêu đốt.

- Hài cốt cũng có thể hóa thành hình người?

Chẳng những Ngao Kim, ngay cả những trưởng lão Long tộc phía dưới cũng rất khó hiểu.

Nhưng bọn họ càng thêm khiếp sợ là, trên bộ xương khô đen thui này lại xuất hiện từng vết máu nhàn nhạt, sau đó lan tràn ra toàn thân, trong nháy mắt đã sinh ra máu thịt. Gần như chỉ trong mấy hơi thở, một bộ xương khô lúc trước đã sắp hóa thành một người thanh niên đứng thẳng tắp, mỗi tấc trên thân đều là tác phẩm hoàn mỹ nhất. Nhưng khi nhìn lên khuôn mặt, mọi người liền sửng sốt.

- Chuyện gì thế này? Vì sao khi hài cốt Hắc Sát Long tổ hóa thành hình người, còn có thể trùng sinh ra một thân huyết nhục nhưng không có mặt. Tên tiểu tử Nhân loại này có lai lịch gì, vì sao có thể làm được những chuyện này?

Thanh trưởng lão hô to.

- Ta cũng không biết, ta chú ý tới hắn là vì cảm nhận được trên người hắn có huyết mạch của Thần Thánh Cự Long. Ai có thể nghĩ tới, hắn lại tu luyện Thần Ma Quyết, có được thân thể có cường hãn hơn cả hoàng tộc chúng ta!

Ngao Kim Bình buồn bực nói, thứ mà những người như hắn luôn theo đuổi, nhưng Lý Lân lại không để vào mắt, trong lòng Ngao Kim Bình tự nhiên sinh ra vài phần buồn bực.

Giữa không trung, người không mặt xuất hiện, hai tay bắt đầu kết ấn, tốc độ cực kỳ chậm rãi, nhưng, từng luồng khí tức khủng bố từ đôi tay sinh ra.

- Pháp tắc!

Ngao Kim biến sắc, khí tức quanh thân điên cuồng vận chuyển, cũng hóa thành thủ đoạn mạnh nhất, muốn ngăn cản công kích của người không mặt.

Ùng ùng…

Người không mặt xuất thủ, một chưởng đánh bay Ngao Kim ra ngoài mười dặm, sau khi đánh nhau liên tục, tình hình chiến đấu đã hoàn toàn nghịch chuyển.

- Không, không có khả năng, ngươi chỉ là một bộ xương khô, sao có thể có được lực lượng như vậy!

Dù Ngao Kim không tin nổi, nhưng tiếc là thực lực người không mặt vẫn trên gã một bậc, trọng yếu nhất là, đối phương nắm giữ thần thông cực kỳ khủng bố, dù là gã cũng không cách nào chính diện chống lại.

Gràooo…oo….

Một tiếng rồng ngâm từ dưới mặt đất truyền lên, trên mặt Ngao Kim lộ ra một tia tàn nhẫn, gã đột nhiên vung tay, vùng đất trên Tổ Long tỉnh bắt đầu bộc phát ra năng lượng kinh khủng. Luồng năng lượng kinh khủng này vọt về phía Ngao Kim, bị gã mạnh mẽ nuốt sạch, sau đó, thân thể gã bắt đầu biến hóa, từng phiến vảy màu vàng từ trên thân mọc ra, hai tay dần trở thành long trảo. trên cái trán trong suốt xuất hiện một cái sừng bén nhọn, lóe ra hàn quang lạnh lẽo. Một cái đuôi rồng dài hai trượng từ sau vươn ra. Khuôn mặt anh tuấn mọc đầy vảy rồng màu vàng, toàn thân hóa thành nửa rồng nửa người, lợi trảo nhọn hoắt tràn ngập sát niệm lạnh lẽo.

Ùng ùng ùng…

Ngao Kim hóa thành một tàn ảnh, đại chiến cùng người không mặt. Thực lực song phương ngang nhau, trong khoảng thời gian ngắn, trận chiến này khó mà phân ra thắng bại.

- Nguyên linh ở trong Long tộc trăm vạn năm, nắm giữ rất nhiều thứ của Long tộc, hiện tại, chỉ có lấy ra vật kia mới có thể hoàn toàn trấn áp được gã.

Thanh trưởng lão rtaafm giọng nói.

- Cái gì?

Ngao Kim Bình khó hiểu hỏi lại, cao thủ Thần cấp của Long tộc không ở đây, còn ai có thể áp chế được nguyên linh có tu vi Thần cấp? Theo tình huống trước mắt, Lý Lân có thể chống cự được, nhưng muốn không để gã thoát đi thì quả thật không đủ thực lực.

- Long châu, là Thần long cảnh giới Tổ long lưu lại!

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

- Long châu? Không phải là Long tinh sao?

Long tộc thuộc Linh tộc, trong cơ thể có tinh linh tồn tại, nhưng bên trong Long tộc đều gọi đó là Long tinh, trong cơ thể bất kỳ Long tộc nào đều có, chỉ là khác biệt lớn nhỏ mà thôi.

- Long châu chính là đạo quả của Long tộc ở cảnh giới Tổ Long, có được cảm ngộ cả đời của tổ long, cũng không phải là Long tinh chỉ có ẩn chứa lực lượng có thể sánh được. Trong lịch sử Long tộc, Long tổ xuất hiện có thể đếm trên đầu ngón tay, mà Long châu truyền lưu trong Long tộc cũng chỉ có hai viên. Trước khi đi, Long hoàng đại nhân đã giao cho ta một viên!

Thanh trưởng lão nói làm cho tinh thần mọi người rung lên, giống như thấy được hi vọng. Một cái vảy của Long tộc cảnh giới tổ long có được lực sát thương khủng bố, huống chi là Đạo Quả Long châu trọng yếu nhất.

- Nhưng lúc trước ta đã mang Long châu trấn áp dưới thánh sơn, Long châu không phải là thứ tầm thường, người thường căn bản không thể tiếp xúc, chỉ có người kế thừa huyết mạch trực hệ nhất mạch Long hoàng mới có thể, Hoàng long nhất mạch, ai nguyện ý gánh vác trọng trách này?

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

Mọi người nhìn nhau, cuối cùng đều tập trung nhìn về một vài người trong đó, bọn họ đều là cường giả bán Thần cấp của Hoàng Long nhất mạch.

- Ta tới đi, già khụ rồi, chút chuyện nguy hiểm này, đừng để người trẻ tuổi làm!

Một trưởng lão già tuổi nhất trong Hoàng long nhất mạch mở miệng nói.

- Thôi đi, Minh trưởng lão ngươi đừng cậy già lên mặt, bên trong Long châu có ẩn chứa cảm ngộ cả đời của Long tổ, dù không thể học được, nhưng nhìn một chút cũng có lợi cho cảm ngộ võ đạo. Loại chuyện này hẳn là Hoàng long nhất mạch cùng đi, há có thể để ngươi độc chiếm một mình!

Một thanh niên trầm giọng nói, hắn chính là người cao thủ bán Thần cấp trong lứa thanh niên của Hoàng long nhất mạch. Thiên phú của Long tộc vượt xa Nhân loại, dù không tu luyện, trưởng thành cũng có thể đạt tới Võ Tôn, chỉ cần hơi có chút thiên phú, tới Võ Tôn trung kỳ cũng không khó gì. Thanh niên này có thể đạt tới bán Thần cấp, có hi vọng tới Thần cấp, tất nhiên được Thần long nhất mạch xem như thiên tài. Đối mặt với cơ hội chiếm được Long châu ẩn chứa cảm ngộ của Tổ Long, hắn tự nhiên không muốn buông tha.

- Ngươi nói gì đó, lão phu có hảo tâm, ngươi lại không hiểu thì thôi, vậy thì giao chuyện này cho ngươi đi!

Minh trưởng lão giận dữ nói.

- Tốt, vậy cảm ơn Minh trưởng lão rồi, Thanh trưởng lão, ta làm thế nào để bắt lấy Long châu?

Trên mặt tên này lộ vẻ vui mừng.

Thanh trưởng lão lắc đầu nói:

- Hoàng Tinh, tâm tính của ngươi còn chưa được, nếu lấy Long châu, rất có thể bị Long châu đoạt xá tâm thần, trở thành hoạt tử nhân!

- Thanh trưởng lão, ngươi cũng khinh thường ta sao?

Ngao Hoàng Tinh lộ vẻ không vui, trong thế hệ này của Long tộc, kẻ có huyết mạch thuần chính nhất có hai người, một là hắn, hai là Ngao Kim Bình bên cạnh Thanh trưởng lão. Ngao Kim Bình thuộc về Kim Long nhất mạch, Ngao Hoàng Tinh thuộc Hoàng Long nhất mạch. Giữa song phương vốn đã có không ít cạnh tranh, giữa hai người lại thường xuyên bị người lấy ra so sánh, không phải đối thủ rốt cuộc trở thành đối thủ. Huống chi, bình thời Ngao Kim Bình đã ép trên Ngao Hoàng Tinh, Ngao Hoàng Tinh khó chịu đã lâu rồi, nhưng thực lực không bằng người ta, làm cho hắn không cách nào phát tiết uất nghẹn này. Hơn nữa, từ khi đột phá tới bán Thần cấp, hai người còn âm thầm phân cao thấp, so thử ai đột phá nhanh hơn, trở thành Thần cấp chân chính. Cơ hội có được Long châu Tổ Long, Ngao Hoàng Tinh tuyệt đối không muốn buông tha, hơn nữa, đó là thuộc về nhất mạch Long hoàng bọn họ, càng phải lấy cho được.

- Không phải lão phu khinh thường ngươi, nếu Minh trưởng lão đi thì tự nhiên nắm chắc, nhưng ngươi mới tiến giai không lâu, tâm tính thiếu khuyết ma luyện, đột nhiên tiếp xúc loại chí bảo về tinh thần như Long châu này, e là có chỗ hỏng nhiều hơn chỗ lợi đối với tương lai của ngươi!

Thanh trưởng lão lắc đầu nói.

- Không, ta phải lấy được!

Ngao Hoàng Tinh kiên định nói.

Nhìn bộ dạng kiên định của hắn, Thanh trưởng lão thở dài, thật sự không thể tiếp tục cự tuyệt.

- Đã như vậy, ngươi cứ đi đi, Minh trưởng lão, ta hi vọng ngươi đi theo hắn, sự tình trọng đại, không cần trì hoãn thời gian!

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

Minh trưởng lão gật đầu, hai người nhanh chóng phóng xuống chân núi, nơi đó có một cái khe núi nhỏ hẹp, có thể trực tiếp đi sâu trung tâm thâm sơn, đó là mật địa của Long tộc.

Sau mấy phút đồng hồ, hai thân ảnh từ dưới đó xông lên, lúc trước đi thì không sao, khi trở về thì bộ dáng hai người đã có chút khác biệt. Minh trưởng lão còn đỡ, quần áo trên người hơi rách nát, nhìn giống như mới trải qua một trận chiến. Ngao Hoàng Tinh thì chật vật hơn nhiều, chẳng những tinh thần uể oải, khóe miệng còn lưu vết máu nhàn nhạt, hiển nhiên đã gặp phải thương tổn thật lớn.

- Minh trưởng lão, sao lại thế này?

Ngao Kim Bình biến sắc, lo lắng hỏi.

- Ngao Hoàng Tinh không nên lấy Long châu, suýt chút nữa hắn đã bị Long châu chấn nát thần thức, cũng may là đến cuối cùng ta cứu hắn ra được. Thanh trưởng lão, đây là Long châu mà ngươi muốn!

Nói xong, Minh trưởng lão đưa một viên tròn tròng như cục đá bị vây ở trạng thái phong ấn cho Thanh trưởng lão.

- Cực khổ rồi!

Thanh trưởng lão tiếp nhận của cầu đá, đánh ra mấy đạo pháp quyết, mở phong ấn trên cục đá ra. Một hạt châu màu vàng đất lẳng lặng xuất hiện trong tay lão.