- Bích Lạc Hoàng ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn dẫn đến đại chiến nhân tộc và vạn tộc thượng cổ sao?
Người trung niên cả đầu tóc vàng, dáng vẻ hùng tráng hét lớn. Người này chính là cường giả hoàng kim sư tử tộc, là hoàng tộc trong vạn tộc thượng cổ, thực lực của lão sư tử này đã xếp hạng trước năm trong đám người.
- Lẽ nào Trẫm không làm thế này các ngươi sẽ chung sống hòa bình với nhân tộc sao!
Thanh âm tràn ngập hài hước truyền tới, Bích Lạc Hoàng không hiện thân, nhưng một câu này lại khiến lão sư tử cứng họng.
Bích Lạc Hoàng nói không sai, vạn tộc thượng cổ xuất thế không phải để du lịch Thương Long đại lục, mà là vì chiếm mảnh đại lục này, mà nhân loại lại làm chủ mảnh đại lục này, tự nhiên không thể chắp tay chịu chết. Có thể đoán được, khi thế giới của vạn tộc thượng cổ giáng lâm, chính là lúc vạn tộc thượng cổ khai chiến với nhân tộc.
- Bích Lạc Hoàng, ngươi cấm chúng ta trong này, rốt cuộc muốn làm gì?
Lão sư tử có chút thẹn quá hóa giận hét. Đã không thể tránh khỏi giao chiến, vậy phải rõ ràng vì sao mà chiến. Dù lúc bọn họ mới đến thành Trung Châu, Bích Lạc hoàng triều cũng không biểu hiện địch ý mãnh liệt như thế.
- Không làm gì, chỉ là để vạn tộc thượng cổ các ngươi nhìn xem nhân loại làm chủ mảnh trời đất này rốt cuộc có trách nhiệm gì!
Giọng nói của Bích Lạc Hoàng dần dần trở nên lạnh lùng.
Róc rách!
Thông Thiên Minh Hà đột nhiên phóng thẳng lên trời, vô số thi thể từ trong minh hà chấn động ra, vừa tiếp xúc với không khí bên ngoài thì nháy mắt đã hóa thành tro bụi.
Gào...!
Một tiếng rít gào chấn động cả thành Trung Châu từ phía dưới Thông Thiên Minh Hà truyền ra. Âm sát chi khí vô biên xông lên trời, ngưng tụ giữa không trung thành một cái đầu lâu dữ tợn.
- Đây là cái thứ quỷ gì, vì sao còn tà ác hơn cả ma đầu của vô lượng ma vực?
Cao thủ thượng cổ vạn tộc sắc mặt đại biến. Đối mặt với đầu lâu do vô số âm sát chi khí hình thành, mỗi người trong lòng đều dâng lên một cỗ khí lạnh.
- Thông Thiên Minh Hà bạo phát một trận khí tức vàng đất, muốn một lần nữa trấn áp đầu lâu.
- Khặc khặc...! Thông Thiên Minh Hà, trấn áp bản tôn lâu như vậy, đã là cực hạn của ngươi rồi. Sau khi bản tôn thoát khốn, thế giới đáng chết này cũng đến lúc hồi kết!
Đầu lâu hét lớn. Trong lời nói khoa trương cũng đủ khiến mọi người khiếp sợ.
Thông Thiên Minh Hà là cái gì, đó là một trong những trọng bảo để nhân tộc đứng trên đại lục, nhân tộc bất diệt, Thông Thiên Minh Hà sẽ không khô kiệt. Hiện giờ tuy nhân tộc phân liệt, nhưng nội tình thâm hậu, cao thủ ùn ùn, lực lượng Thông Thiên Minh Hà sẽ chỉ mạnh mẽ hơn mà thôi. Dù là thế Thông Thiên Minh Hà cũng không thể áp chế tồn tại này, đối phương rốt cuộc là cao thủ ở mức nào? Thần cấp, hay là cao hơn?
Khặc khặc...!
Tiếng cười quái dị không ngừng, giống như ma chú vô hình khiến cao thủ bốn phương ai cũng biến sắc. Trên hắc vụ, Thông Thiên Minh Hà hoàn toàn giải phóng lực lượng, ý đồ một lần nữa trấn áp quái vật, đáng tiếc người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thông Thiên Minh Hà đã không còn đủ, đã khó có thể hoàn toàn trấn áp vô thượng tồn tại bên dưới.
- Khặc khặc...! Bản tôn vừa xuất thế đã có nhiều tế phẩm như vậy, rất tốt, rất tốt!
Một cỗ thần thức cường hãn quét qua, tất cả cao thủ cấp Võ Tôn ngoài diễn võ trường Thương Thiên ai nấy đều cảm thấy thần hồn run rẩy.
Thông Thiên Minh Hà dường như đạt đến cực hạn, theo một tiếng ầm ầm bay lên trời cao, một cỗ hắc khí nồng đậm đến cực điểm từ bên dưới truyền tới, trong nháy mắt đã phóng tới các cao thủ cấp Võ Tôn.
- Mọi người hiện giờ hợp lực ra tay, nếu không tất cả đều phải chết!
Lão giả uy mãnh của hoàng kim sư tử tộc hét lớn.
Tất cả mọi người sắc mặt âm trầm, nhưng lại nghe lời toàn lực xuất thủ, đối mặt với uy hiếp tử vong, không ai dám bảo lưu thực lực.
Trên trăm cao thủ cấp Võ Tôn toàn lực ra tay đại biểu cho cái gì, trước đó không ai có thể đoán được, nhưng hiện giờ lại thấy rồi. Lực lượng vô biên đó đơn giản có thể diệt thế.
- Khặc khặc...! Một đám kiến hôi mà cũng dám tranh đua với trăng sáng sao!
Hắc vụ hóa thành một cự nhân khủng bố, đỉnh đầu một đôi sừng trâu xung thiên phát tán khí tức phá diệt tất cả.
Cự nhân mở mồm hút một hơi, lực lượng có thể phá tan thiên địa này lại bị một hơi nuốt trọn.
- Thoải mái, bản tôn lâu rồi không ăn năng lượng thuần túy như vậy, cắn nuốt tất cả các ngươi, lại thêm tất cả sinh linh ở đây, cũng không sai biệt lắm khôi phục một phần vạn thực lực rồi.
Cự nhân vẻ mặt hưởng thụ nói.
Lời của cự nhân khiến tất cả mọi người chấn động, nếu hắn nói là thực, vậy trạng thái đỉnh phong cự nhân sẽ có thực lực khủng bố đến thế nào?
Tất cả mọi người đều có vẻ tuyệt vọng. Vô lực đối kháng, căn bản không phải cùng một tầng bậc. Có lẽ chỉ có cao thủ Thần cấp ra tay mới có thể, hơn nữa trước mắt xem ra, sợ rằng một cao thủ Thần cấp cũng chưa chắc có thể thu thập quái vật này.
Ong...!
Hư không xuất hiện một cánh cửa, Bích Lạc Hoàng một thân hoàng bào xuất hiện trước mặt mọi người.
- Chư vị không cần kinh hoảng như thế, quát vật này hiện giờ cũng chỉ tương đương với bán bộ Thần cấp, nếu chúng ta không thể nhân lúc hắn hư nhược diệt đi, đến lúc đó đừng nói là tính mệnh của chư vị, ngay cả thành Trung Châu cũng bị tiêu diệt.
Bích Lạc Hoàng lớn tiếng nói.
- Hỗn đản, bán bộ Thần cấp đã là vô địch, nơi này là đô thành của Bích Lạc hoàng triều, vì sao cao thủ Thần cấp của Bích Lạc hoàng triều không ra tay?
Có người nhịn không được lớn tiếng nói.
- Hừ! Trong tộc các ngươi cũng có Thần cấp cao thủ, vì sao những người đó không ra tay, nơi này mọi chuyện chúng ta đều rõ ràng, hiện giờ chỉ có liên hợp lại mới có thể đối kháng người này!
Bích Lạc Hoàng cười lạnh nói.
- Tên quỷ này muốn làm gì?
Có người sắc mặt khó nhìn. Tà ác như thế sợ rằng vô lượng ma vực cũng chưa chắc có thể nuôi dưỡng ra loại biến thái như thế.
- Trẫm cũng không biết, chỉ là biết hắn không chỉ là kẻ địch của nhân tộc, thậm chí chỉ cần là chủng tộc Thương Long đại lục nuôi dưỡng ra thì đều là kẻ địch của hắn.
Bích Lạc Hoàng trầm giọng.
- Không thể nào, trên đời này sao lại có thể có thứ như thế?
Có cao thủ vạn tộc không tin. Họ càng nguyện ý cho rằng thứ quỷ dị này là một loại sinh linh biến dị, thậm chí là một loại chủng tộc đặc thù cũng có thể tiếp nhận.
- Hừ! Cái thứ này không phải sau khi nhân tộc đứng đầu thiên hạ mới xuất hiện, mà đã tồn tại từ lâu rồi, thậm chí hắn là thứ gì, tạm thời gọi hắn là Diệt Thế Giả đi!
Bích Lạc Hoàng trầm giọng nói.
- Khặc khặc...! Diệt Thế Giả? Bản tôn thích cái xưng hô này.
Cự nhân vừa rồi cắn nuốt năng lượng cười nói. Dường như không hề lo lắng vì Bích Lạc Hoàng nỗ lực liên hợp với những người này.
Bích Lạc Hoàng sắc mặt khó coi trầm ngâm không nói, cao thủ vạn tộc thượng cổ ngoan cố vượt xa tưởng tượng của hắn. Nếu đối phương không muốn hợp tác, vậy chỉ có thể để bọn họ đi chết, với tâm tư tính toán của Bích Lạc Hoàng, làm ra chuyện này không hề có chút lo lắng nào. Tiếc nuối duy nhất chính là lại lãng phí để đối phương phục hồi thực lực nhất định.
- Bích Lạc Hoàng, lập tức thả chúng ta đi, nếu không tộc ta sẽ coi đó là khiêu khích, đợi đến lúc cao thủ tộc ta giáng lâm, chính là lúc Bích Lạc hoàng triều các ngươi bị diệt.
Có cao thủ vạn tộc lớn tiếng uy hiếp.
- Không sai, nếu không phải Bích Lạc Hoàng ngươi tính kế, thành Trung Châu sao lại xuất hiện loại quái vật này. Lập tức thu lại trận pháp, để chúng ta rời đi!
Sắc mặt Bích Lạc Hoàng càng thêm khó coi, cuối cùng thở dài, quay người đi vào trận pháp, không thèm để ý đến cao thủ vạn tộc nữa.
- Khặc khặc...! Xem ra giữa các ngươi đã có nội loạn rồi, hại bản tôn vẫn còn có một chút lạc thú xem các ngươi liên hợp lại. Trăm vạn năm tuế nguyệt quả thực quá nhàm chán rồi.
Cự nhân lớn tiếng nói.
Cao thủ vạn tộc quay người nhìn hắn, đã không thể xông vào cấm chế, mọi người cũng chỉ có thể đối mặt với phản kích của vô thượng cường giả.
- Các ngươi đã muốn động thủ với bản tôn, bản tôn sẽ toại nguyện cho các ngươi, để các ngươi xem xem cái gì mới là kiến hôi thực sự.
Cự nhân thanh âm tràn đầy sát cơ tà ác nhất, còn tà ác hơn ác ma xuất thân từ địa vực gấp mười lần.
- Lên!
Mọi người ai nấy đều hóa thành thân thể cự thú, cự kình mấy nghìn trượng, đại bằng nhìn trượng, thần ưng nghìn trượng, cự hổ nghìn trượng, cự tích nghìn trượng..., đây dường như thành thời đại cự thú tiền sử. Từng đầu cự thú đè ép chiến đấu trường.
- Gì? Huyết mạch các ngươi thực thú vị, lại có thể biến thân như thế. Thú vị, thú vị!
Cự nhân xông tới, một trảo túm lấy lợi trảo của cự ưng tập kích hắn, hai tay dùng sức xé một cái, theo tiếng kêu thảm thiết, một đầu thần ưng cấp Võ Tôn lại bị hắn xé thành hai nửa, ngay cả thần hồn chạy trốn của thần ưng cũng bị hắn cắn nuốt.
- Không tệ, không tệ, lâu rồi không hưởng thụ như thế.
Cự nhân nhai nhai, như là ăn lấy món ngon nhất thế gian vậy.
Mọi người thấy rét lạnh, hạ ý thức muốn chạy trốn.
- Đừng ai mong chạy!
Cự nhân vung tay ném thi thể đầy máu kia, sau đó sải bước đuổi theo cao thủ vạn tộc.
Xì xì!
Cự nhân truyền đến ngoài ý vị tà ác ra, không hề phát tán ra bất cứ năng lượng thực chất hóa, dường như hắn là một đoàn tà ác bản nguyên nhất. Nhục thân hắn vừa ngưng tụ không lâu đã mạnh mẽ như vậy, dường như bẩm sinh là thiên tài địa bảo khó mà lay động.