Tam Thái Tử

Chương 538: A lý-lộ tây pháp




- Sắc long khốn kiếp, ngươi nói ai là khúc củi, các ngươi bắt gã lại cho ta, bổn công chúa muốn lột da của gã.

Bát công chúa thở phì phì nói, đồng thời theo bản năng cúi đầu nhìn bộ ngực hơi nhô ra “chút chút”, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm phẫn nộ.

- Lý Lân khốn khiếp, món nợ này lão tử nhớ kỹ, ta không để yên đâu!

Ngao Vô Không kêu thảm chạy trốn, thực lực của gã hiện tại đã bị Bích Lạc Hoàng tự tay phong ấn, vô cùng yếu ớt, không cần nói tôi tớ cấp Võ Hoàng của Bát công chúa, ngay cả Bát công chúa thực lực Vương tọa ngũ phẩm cũng có thể dễ dàng chà đạp gã. Đối mặt với Bát công chúa đang phát điên, chạy trốn là lựa chọn duy nhất của Ngao Vô Không.

Lý Lân cười tủm tỉm xoay người rời đi, nhìn thấy Ngao Vô Không sống mấy ngày như trong địa ngục mà tâm tình vô cùng sảng khoái.

Đường phố trong Thành Trung Châu cực kỳ phồn hoa, trong phòng trà quán rượu thường xuyên nghe được tin đồn về hắn, bất kể là lời thật hay chuyện bịa, Lý Lân đều mỉm cười lắng nghe. Nhưng tâm tình tốt của hắn không duy trì được bao lâu, bởi vì hắn phát hiện mình bị theo đuôi rồi, hơn nữa khí tức của đối phương cực kỳ quỷ dị, là một loại khí tức trong thần thánh lại mang theo tà ác. Hơn nữa, khí tức thần thánh này còn mang theo mùi vị quen thuộc nhè nhẹ, gióng như là trước kia đã gặp qua rồi.

- Hình như là khí tức của Thiên sứ tộc, nhưng trong đó có xen lẫn tà ác. Rốt cục là thứ gì?

Lý Lân lập tức rời khỏi quán rượu này, liên tục đi vòng vo vài con phố cũng không thể cắt đuôi đối phương. Quan sát bốn phía lại không có người khả nghi, dưới tình huống thần thức bị giam cầm, Lý Lân muốn tìm được đối phương thì rất không dễ dàng.

- Con bà nó, bất kể ngươi là ai, ta cũng không tin ngươi không đi ra, lão tử thật sự muốn nhìn một chút!

Lý Lân không hề có ý tứ cắt đuôi đối phương, mà đi về núi rừng ít người lui tới. Thành Trung Châu rất lớn, tự nhiên không có khả năng nơi nào cũng đầy người, bởi vậy trong thành cũng có núi cao trùng điệp bao phủ, đúng là một thành thị xinh đẹp, còn có thể để đại tộc thế gia xây dựng nơi ở, dễ dàng cho Bích Lạc Hoàng Triều quản lý.

Đi tới trước một mảnh rừng thấp bé, Lý Lân dừng bước lại, hoàn cảnh nơi này không tệ, xung quanh không có người đi lại, chắc là lâm viên tư nhân của một quý tộc nào đó, bởi vì chỉ là bên ngoài nên cũng không có kiến trúc gì.

- Ra đi!

Lý Lân trầm giọng nói.

Xung quanh không có chút âm thanh, nhưng cảm giác quỷ dị lại không biến mất.

Trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười trào phúng, nói:

- Có gan theo ta lâu như vậy lại không có gan bước ra sao?! Chẳng lẽ hiện tại Thiên Sứ tộc lại là hạng người giấu đầu lòi đuôi như thế?!

Trong rừng cây phía trước vang lên tiếng lá cây loạt xoạt, Lý Lân trở nên ngưng trọng, hắn biết đối phương đang trốn trong rừng.

Đồng thời, âm thanh có quy luật từ trong núi rừng truyền ra:

- Ngươi đã gặp người Thiên Sứ tộc?

- Không sai, Công chúa Thiên Sứ tộc đã xuất hiện ở học viện Thần Ma, khí tức trên người ngươi thực quỷ dỉ, ngươi hẳn là không phải là Thiên Sứ tộc thuần túy, phải không?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Khẹc khẹc… Thiên sứ tộc? Ta cũng không phải là loại sinh vật dơ bẩn này. Ta chính là người xuất thế của Đọa Thiên Sứ tộc vĩ đại, A Lý – Lộ Tây Pháp!

Theo giọng nói kiêu ngạo vang lên, một thân ảnh áo đen xuất hiện, sau lưng người này có một đôi cánh màu đen phát ra khí tức tà ác. Thân thể người này hơi cao gầy, da dẻ trắng nõn, diện mạo cực kỳ tuấn mỹ.

- Lộ Tây Pháp? Chẳng lẽ là đại thiên sứ trưởng đã sa đọa Ma Thần - Lộ Tây Pháp?

Lý Lân nghĩ tới thần thoại phương tây kiếp trước, nhịn không được liền mở miệng hỏi.

- Cái gì là đại thiên sứ trưởng, Ma Thần đại nhân vĩ đại sao có thể làm bộc cho chủ thần dối trá, thu hồi lời ngươi vừa nói đi, nếu không thiên tài đọa thiên sứ vĩ đại A Lý Lộ Tây Pháp phải quyết đấu với ngươi!

Trên mặt đối phương đã có chút giận dữ, bộ dáng giống như không hợp liền ra tay.

Lý Lân có chút buồn bực sờ mũi, sau đó nghiêm mặt, cực kỳ đứng đắn nói:

- Thật có lỗi, vừa rồi là tại hạ chỉ là nghe qua tin nhảm, hi vọng ngươi bỏ qua cho tại hạ.

Lý Lân biết rõ, những chủng tộc giống với thần thoại phương tây này rất coi trọng tín ngưỡng, người có tín ngưỡng đều là kẻ điên, một khi chạm vào tín ngưỡng của bọn họ, bọn họ chẳng những bộc phát ra lực lượng không gì sánh kịp, còn hung hãn không sợ chết, làm người ta đau đầu không thôi.

Nhìn Lý Lân có thái độ nhận sai chân thành, sắc mặt A Lý Lộ Tây Pháp trở nên dễ coi hơn nhiều, có chút cao ngạo nói:

- Thực lực của ngươi không tệ, hơn nữa nghe nói ngươi còn bắt giữ còn sắc long của Long tộc kia rồi?

- Không sai, ngươi muốn tới tìm lại mặt mũi giúp gã ta sao?

Lý Lân trầm giọng nói, kiêng kỵ tín ngưỡng của đối phương không có nghĩa là Lý Lân sợ, ngược lại, khi vừa gặp mặt, Lý Lân liền biết đối phương không làm gì được mình, thậm chí uy hiếp của kẻ này không bằng công chúa ngơ ngơ của Thiên Sứ tộc kia.

- Nói chi rứa? Con cháu trực hệ của Ma Thần vĩ đại Lộ Tây Pháp sao có thể xuất đầu vì một con thằn lằn chết chứ, ta thấy ngươi có chút thực lực, nên muốn cùng ngươi làm một giao dịch mà thôi!

A Lý Lộ Tây Pháp trầm giọng nói.

- Giao dịch? Giao dịch gì?

Lý Lân cảnh giác lên, tên này vừa gặp người liền muốn nói chuyện giao dịch, nếu không phải gà mờ thì là một kẻ chơi âm mưu. Đối với người còn chưa xác định loại quan hệ thì trước giờ Lý Lân luôn rất cẩn thận đối đãi.

- Ngươi đang tìm người Tinh Linh tộc?

A Lý Lộ Tây Pháp trầm giọng hỏi.

Trong mắt Lý Lân bắn ra tinh quang, đối phương có thể nghe được mục đích của mình, tự nhiên không phải là nhân vật đơn giản. Xem ra kẻ này thuộc về loại thứ hai, là một kẻ tâm cơ thâm trầm.

- Đúng thì sao? Chẳng lẽ ngươi biết người Tinh Linh tộc ở nơi nào?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Khặc khặc… Không sai, lần này có hai người Tinh Linh tộc xuất thế, một người trong đó đã rơi vào tay ta!

A Lý Lộ Tây Pháp đắc ý nói.

- Cái gì? Người ở nơi nào?

Lý Lân kinh hãi, sau lại mừng như điên. Tìm trong toàn bộ Bích Lạc Hoàng Triều hơn hai tháng cũng không có chút tin tức về Tinh Linh tộc, nhưng bây giờ lại có người đưa tới cửa, đây quả là chuyện trời sập.

- Khặc khặc, người tự nhiên nằm trong tay ta, nhưng tại sao ta phải giao cho ngươi?

A Lý cao ngạo nói.

- Ngươi muốn thứ gì?

Lý Lân trầm giọng nói, hắn cũng biết không có khả năng đơn giản như vậy.

- Ngươi không tệ, xem ra tìm đúng người rồi, muốn người Tinh Linh tộc dùng công chúa Thiên Sứ tộc Diệp Phân Na tới đổi.

- Công chúa Thiên Sứ tộc, ngươi cảm thấy ta là đối thủ của người ta sao?

Lý Lân nhịn không được mở miệng châm biếm, nghe nói sau khi mình rời đi, Công chúa Thiên Sứ tộc Diệp Phân Na lưu lại Thiên Đế Thành khiêu chiến cao thủ nhân tộc. Tuy tính tình nàng vẫn chỉ như một con gà mờ, nhưng bối cảnh sâu dọa người, thực lực cũng phi thường không tệ, hơn nữa còn có Võ Tôn âm thầm bảo hộ. Một đường khiêu chiến có thể nói là cực kỳ thuận lợi, hiện tại Diệp Phân Na đã sớm nổi danh ởThiên Đế Thành, trừ thần vương Mạc Ly cùng thần nữ Trúc Văn Thiến ra thì không người nào có thể áp chế được nàng ta.

- Đây là chuyện của ngươi, ta cho ngươi thời gian hai tháng, bắt lấy Diệp Phân Na để đổi người Tinh Linh tộc, nếu không ngươi vĩnh viễn không tìm được người Tinh Linh tộc.

Đọa Thiên sứ A Lý Lộ Tây Pháp cười ta nói.

- Hừ, không phải ngươi nói Tinh linh tộc có hai người xuất thế sao? Ngươi chỉ bắt được một người, ta có thể tìm một người khác!

Lý Lân không chút thay đổi, dùng công chúa Thiên sứ tộc trao đổi? Không cần nói Lý Lân không có thực lực bắt được, dù có thực lực thì hắn cũng không làm như vậy.

- Ngươi tìm người Tinh Linh tộc vì Sinh Mệnh Chi Tuyền, đáng tiếc, theo hiểu biết của ta, Sinh Mệnh Chi Tuyền nằm trên tiểu cô nương Tinh Linh tộc mà ta bắt được. Kẻ còn lại là người thủ hộ của nàng ta, thuận tiện nói cho ngươi biết, đối phương chính là cao thủ Võ Tôn, nếu ngươi có bản lĩnh thì đi bắt đi!

A Lý Lộ Tây Pháp một bộ ăn chặn Lý Lân.

Lý Lân trở nên lãnh khốc, ánh mắt nhìn A Lý đã có chút sát khí, trầm giọng nói:

- Ngươi lầm rồi, trừ tìm một người khác ra, ta còn có một biện pháp khác, xử lý ngươi thì ta có thể trực tiếp đạt được người Tinh Linh tộc cùng với Sinh Mệnh Chi Tuyền!

Lý Lân trầm giọng quát.

- Hắc hắc, ngươi nghĩ rằng ta tới mà không chuẩn bị gì sao? Muốn đánh chết ta thì phải tìm được chân thân của ta rồi nói!

Dứt lời, thân hình của A Lý tiêu tán giống như gợn nước, vậy mà đây không phải là chân thân của y.

Lý Lân đột nhiên vọt lên không trung, hai mắt lãnh khốc quét nhìn xung quanh.

- Khốn kiếp, không có thần thức tra xét, ngay cả phân thân của đối phương cũng không nhìn thấu.

Sắc mặt Lý Lân có chút âm trầm, khó khắn lắm mới bắt được tin tức về Tinh Linh tộc, nhưng bây giờ lại gặp phải vấn đề không thể giải quyết.

- Tiểu tử nhân loại, ngươi chỉ có thời gian hai tháng, sau hai tháng, ngươi sẽ vĩnh viễn không tìm được người Tinh Linh tộc cùng Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Giọng nói của A Lý mờ ảo vô chừng, Lý Lân đánh ra một chưởng, hủy diệt rừng cây nhỏ trước mắt nhưng cũng không phát hiện được dấu vết của đối phương.

- Cho ta nhìn người Tinh Linh tộc kia một lần, nếu không thì ta làm sao biết ngươi nói thật hay giả?!

Lý Lân biết đối phương còn chưa có rời đi, chỉ là dùng bí pháp ẩn dấu hành tung. Đáng tiếc hắn không thể dùng bí pháp tìm kiếm. Về phần hủy diệt nơi này thì không thực tế, nơi này chính là Thành Trung Châu, là đỉnh cao của hoàng triều, nếu chuyện phá hư pháp luật mà bị hoàng triểu nghe được thì chết chắc. Hơn nữa, nơi này rõ ràng là lãnh địa tư nhân, phá hư quá đáng thì Lý Lân cũng sẽ không chịu nổi.