Tam Thái Tử

Chương 513: Thiên địa càn khôn bảng (1)




- Cao thủ hoàng tộc thượng cổ đã đến thì hãy hiện thân!

Sư Vô Mệnh la lớn. Kêu gọi long mạch sẽ không ngừng tiêu hao số mệnh lực trên hoàng kim sư tử kỳ, nếu không thể trong khoảng thời ngắn tụ hợp đủ ngũ đại hoàng tộc, hành động lần này rất có khả năng gặp phải thất bại, tất cả những gì chuẩn bị trước đây đều vô ích.

- Kiệt kiệt! Tu La tộc ta tự nhiên cũng được tính là một!

Thanh âm điên cuồng kèm theo huyết khí khôn cùng từ đàng xa cuồn cuộn lao đến. Tiếng hô kia nặng nề như uy áp của biển.

- Người trong Huyết Hải cũng đã đi ra! Không biết huyết thống của ngươi thuần túy ra sao? Đừng dùng dòng máu tạp chủng làm ô nhiễm thánh vật của tộc ta.

Sư Vô Mệnh nhướng mày, trầm giọng nói.

- Hừ! Ta là vương tử của Tu La tộc, truyền lưu huyết mạch tinh thuần cao quý nhất của Tu La tộc. Tên Sư tộc kia, sau việc này ta muốn cùng ngươi quyết chiến, ta muốn cho ngươi biết, lời nói cuồng vọng tùy ý vừa rồi phải trả giá như thế nào.

Huyết khí tiêu tan, lộ ra một người thanh niên dáng cao gầy, đầu đầy tóc đỏ. Nếu Lý Lân và thần nữ ở chỗ này, tuyệt đối chỉ liếc mắt một cái là nhận ra hắn, tướng mạo người này và một trong chín đại thanh niên cao thủ của Huyết Hải Tu La tộc giống nhau như đúc. Bất đồng là, người này là thân thể huyết nhục, mà kia chỉ là một đạo huyết khí phân thân.

- Tùy tiện, ngươi đã có được huyết mạch Tu La tộc, tự nhiên được tính là một. Bây giờ còn thiếu một người cuối cùng.

Sư Vô Mệnh gật gật đầu, trên mặt không hề sợ hãi. Sư tộc vốn hiếu chiến, mặc dù không có lần va chạm này, hắn cũng chuẩn bị đi khiêu chiến cao thủ trẻ tuổi của các tộc.

- Vậy hãy để cho ta tới tạo thành một người cuối cùng đi!

Một thanh âm xa lạ truyền đến, nhưng mọi người lại không thể phát hiện người vừa nói ở nơi nào, dường như là người bên cạnh, mà lại như ở rất xa. Tình huống quỷ dị như thế làm cho tứ đại hoàng tộc cao thủ biến sắc

- Người nào giấu đầu lòi đuôi, nếu như là thành viên hoàng tộc, mời đi ra nhận mặt.

Sư Vô Mệnh nhỏ giọng quát.

- Hắc hắc, ta luôn luôn ở tại nơi này, chỉ là các ngươi nhìn không thấy ta mà thôi!

Thanh âm mờ ảo lại truyền đến, ánh mắt mọi người tập trung vào một cây đại thụ, ở nơi đó có một cái đôn gỗ, thanh âm chính là từ trên đôn gỗ truyền ra.

- Ảo Ảnh tộc, không ngờ ngươi đã tu luyện đến cảnh giới vô hình, có thể, ngươi cũng được tính. Ngũ đại hoàng tộc đã tập hợp đủ, chúng ta bây giờ lập tức bắt tay vào phá vỡ phong ấn.

Sư Vô Mệnh thở dài nhẹ nhõm một hơi nói.

- Thương Long Đại nhân, tuy rằng thân phận ngài là thủy tổ Long tộc, nhưng hiện tại vì sự hưng suy của vạn tộc, con cháu hậu bối đành phải bất kính rồi.

Ngao Vô Không nhìn lên hai tròng mắt trống rỗng của khí thể Thương Long mà nói. Thương Long vốn là cao thủ Thăng Long nhất mạch của thời thượng cổ, thân phận cao đến mức khiến người khác nghe danh đã run sợ, cho dù với tính cách của Ngao Vô Không cũng không dám có chút khinh nhờn.

Trên nét mặt của Sư Vô Mệnh cũng lộ nét kinh ngạc, không ngờ trên nét mặt của kẻ nổi danh là khinh đời và dâm đãng của Long tộc này lại cũng có lúc nghiêm túc một cách hiếm thấy.

Mỹ nữ của Thiên Sứ tộc càng thể hiện rõ sự nao núng, nhịn không được mà nhìn thêm vài lần nữa.

Cao thủ của Tu La nhất tộc trầm giọng nói :

- Bắt đầu đi! Ta thực rất muốn xem Thiên Địa Càn Khôn Bảng trong truyền thuyết rốt cuộc là như thế nào!

Tiếp đó liền vận công ép ra một giọt máu tươi phóng vào Hoàng kim Sư Tử Kỳ.

- Khơi mào bức màn vạn thế này đi chứ!.

Âm thanh vô hình của Phiêu Miểu truyền đến, lập tức trên không liền xuất hiện một giọt máu khí tức lạ lùng phát ra, đồng thời phóng vào Hoàng kim Sư Tử Kỳ. Đây cũng chính là giọt máu tươi được phóng ra như đã định của cao thủ Huyễn Ảnh tộc.

Sau đó Ngao Vô Không của Long tộc và mỹ thiếu nữ của Thiên Sứ tộc cũng đồng thời cắn ngón tay ép ra một giọt máu tươi.

Sau khi hấp thụ năm giọt máu tươi huyết mạch của ngũ đại hoàng tộc, Hoàng Kim Sư Tử kỳ phát ra một luồng khí kì lạ, luồng huyết khí hoàng kim đó với sức mạnh vô biên đã nhắm thẳng vào mi tâm của Thương Long. Như một thanh diệt thế thiên đao, trong chớp mắt đã chẻ đôi mi tâm của Thương Long, làm cho năng lượng của Thương Long gần như tan biến hơn phân nửa.

Nhìn thấy cảnh tượng này Ngao Vô Không thở dài mà nói thầm :

- Thủy tổ...

Sắc mắt thoáng một vẻ trầm lắng và đau lòng.

Gràooo Grầmmm.....!

Một âm thanh rồng thét khủng khiếp từ miệng của Thương Long từ trên trời cao phát ra, âm thanh này tuy không bì được với tiếng gầm thét của người khổng lồ, nhưng cũng đủ truyền đi khắp Thương Long đại lục. Tất cả sinh linh trên năm khối đại lục đều bị tiếng rồng thét truyền từ dưới đất này làm kinh động.

Tiếng gầm cũng làm cho một số cấm địa cổ xưa trên đại lục phát sinh nhiều chuyện lạ. Như đất cổ Man Hoang có Man Thú Vương kêu rống thảm thiết, Vô lượng quỷ vực có ma đầu điên cuồng gào thét, Ác quỷ thảo nguyên hoang có ác quỷ hốt hoảng quay đầu lại... cả trời đất đều giống như bị tiếng rồng thét này làm cho đảo lộn.

Vô số lão nhân tiền bối đang bế quan của các thế lực đứng đầu trên đại lục cũng bị tiếng gầm này làm tỉnh giấc, bấm tay đoán chuyện gì đang xảy ra nhưng đều không đoán được gì, thế là thở dài một tiếng mà tiếp tục bế quan suy ngẫm.

Trước cửa Thần Ma học viện, năm đại cao thủ trẻ tuổi ngơ ngác nhìn lên cảnh tượng của Thương Long trên trời cao, thần sắc của mỗi người đều trở nên trầm lắng, nhìn rõ hơn có thể thấy rằng trong ánh mắt của cả năm người đều đang cố gắng áp chế nổi sợ hãi không ngừng của mình. Không ai biết được chuyện gì đang xảy ra, tất cả chỉ lặng thầm quan sát.

Hai hốc mắt cực lớn trên không trung của Thương Long đột nhiên cử động, sau đó thì cúi đầu nhìn xuống sự tồn tại của năm con người nhỏ bé như kiến đó, hai hốc mắt Thương Long lóe lên như gang thép cường triều một luồng khí từ bi sâu thẳm vô biên.

- Vô lượng lượng kiếp đã đến rồi chăng? Trời đất sắp phát sinh biến hóa lớn, chính là các ngươi đánh thức ấn kí cuối cùng của ta đúng không?

Một âm thanh vô hỉ vô bi phát ra, âm thanh bình hòa đó lại phảng phất có sự giải thoát bên trong.

Ngao Vô Không tiến lên một bước, sắc mặt kích động nói :

- Tổ tiên, Long tộc Ngao Vô Thiên xin hành lễ với ngài.

- Long tộc? Đã trăm vạn năm rồi! Long tộc quả nhiên đã được tiếp nối hậu truyền. Rất tốt, rất tốt!"

Hai tiếng "rất tốt" vang lên như tiếng chuông vàng chấn động đến nỗi làm cho cả người Ngao Vô Không run rẩy, sự kính phục Thương Long trong lòng y càng tăng thêm mạnh mẽ.

- Khởi bẩm tổ tiên. Long tộc từ cuối thời thượng cổ đã bị nhân loại đuổi ra khỏi mảnh đất đại lục này, hiện nay các con cháu đang tập trung chỉnh đốn lực lượng chuẩn bị quay trở về nơi ấy. Sự tình bất đắc dĩ đã kinh động đến sự an nghỉ của tổ tiên, hậu bối tội đáng muôn chết.

Ngao Vô Không gấp rút đem những tình hình trước kia mà nói ra. Bởi vì cần phải biết trước mắt y bây giờ là một vị lão tổ tông của Long tộc, ông ta tuyệt đối là một vị cao thủ có hạng của thời thượng cổ, một người như vậy cho dù là bây giờ chỉ còn là một ấn kí nhỏ nhưng vẫn đủ sức sát diệt toàn bộ bọn họ trong phút chốc.

- Vẫn còn sống là tốt rồi. Nhân tộc quả nhiên đã quật khởi rồi chăng? Xem ra ước định năm đó của lão phu và các lão bất tử đó là vô cùng chính xác rồi. Thương Long như nhớ lại được chuyện gì đó rồi u buồn nói.

- Kính xin thủy tổ dạy dỗ làm cách nào để thần hồn của thủy tổ quy tụ trở lại và phục hồi tráng kiện như xưa!

Ngao Vô Không nói lớn, nét mặt y tràn đầy thành khẩn.

- Tiểu tử thật đúng là đầu óc lanh lẹ, hiện nay người Long tộc đều được giống như ngươi chăng? Tiếc rằng ý tốt của ngươi không thực hiện được rồi, ta bây giờ chỉ còn là một ấn kí, đến tàn hồn cũng còn không sánh bằng, không còn cách nào giúp đỡ được ngươi trước khi ta tiêu tán. Nếu thật sự ngươi có lòng thì hãy đi tìm bản thể thật sự của ta đi! Ta cảm giác rằng bản thể của ta vẫn còn tồn tại trên thế gian, có lẽ chỉ như vậy ta mới có một cơ hội sống!

Hai tròng mắt của cự nhân Thương Long lóe qua một nụ cười, giống như không phải là nói về sự sinh tử của bản thân vậy. Thái độ điềm nhiên bất cần đó của Thương Long làm cho các vị cao thủ gật đầu liên hồi.

- Bản thể của thủy tổ đã bị người khác luyện chế thành một thanh chiến đao rồi, nhưng mà từ cuối thời thượng cổ về sau thì chiến đao đã bị vỡ vụn và thất lạc. Người trong Long tộc chúng ta cả vạn năm qua đã tìm kiếm vô số lần, đến hiện nay tìm thấy được chỉ là những mảnh vụn trong số đó, không thể cho là hoàn chỉnh được. Thủy tổ, Kính xin ngài nói cho chúng tôi biết bản thể của ngài hiện đang ở nơi đâu!

Ngao Vô Không nói lớn.

- Thiên cơ vốn ẩn hiện khó lường, không phải sức người có thể đo lường được, sinh tử cũng là như vậy. Nếu lần này Long tộc lại tham dự, ta cũng sẽ không ra tay lần nữa, hi vọng hậu nhân các ngươi có thể sẽ không hối hận vì quyết định hôm nay. Tiểu tử lanh lẹ kia, ta không ra tay cũng là lưu lại một phần long nguyên, còn việc có thể đạt được hay không thì phải xem đẳng cấp huyết mạch của ngươi rồi!

Tiếng nói bình đạm của Thương Long truyền xuống. Tiếp sau đó thân thể long mạch to lớn của y bắt đầu rung chuyển và phân giải. Sự phân giải này phát sinh ra một chấn động như là trời long đất lở vậy, bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số mây đen, tiếp đó là một rừng sấm sét liên hồi, phảng phất như là một sức mạnh diệt thế vậy.

- Thương Long quả nhiên không hổ thẹn là một đại năng giả thời thượng cổ, cho dù chỉ là một ấn kí nhỏ nhoi cuối cùng sắp tiêu vong hoàn toàn mà cũng đã tạo ra một sức mạnh dẫn đến đất trời thay đổi như vậy. Chỉ là Thiên Địa Càn Khôn bảng chăng? Chẳng lẽ truyền thuyết là giả?

Sư Vô Mệnh trầm giọng nói. Công sức bỏ ra thật đúng, còn như khiêu khích mà chạy đến cửa nhà người khác mà diễu võ dương oai, giống như đem cả cái rổ trúc cuối cùng mà đi bắt cá mà thất bại, không những mất danh dự mà đến cả mạng cũng chẳng còn. Thần Ma học viện lực lượng hùng hậu, cao thủ như mây, nếu đi chọc giận bọn họ thì kết quả e rằng là sinh mệnh cũng khó bảo toàn.

- Cũng không phải là đi động phòng, ngươi gấp gì chứ.

Ngao Vô Không bực tức đáp trả.

Sư Vô Mệnh lườm y một cái, quả đúng là tên dâm tặc đã khôi phục lại bản sắc của chính mình, vô lại đến mức không có lí lẽ. Cũng không hiểu được cùng là người trong Long tộc mà cách làm người của cả hai lại có thể khác biệt lớn đến như vậy.

Ônggg.....

Bầu trời đột nhiên bạo phát ra một khoảng không ôn hòa sắc vàng, tiếp cận gần với một con tiểu thanh long vừa xuất hiện ở giữa trời, trong miệng tiểu thanh long thì đang ngậm một quyển trục sắc vàng kim.

- Thiên Địa Càn Khôn Bảng?

Sư Vô Mệnh và cao thủ Tu La tộc đồng thời hô lên. Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công.

- Long nguyên!

Ngao Vô Không cũng vừa vui mừng vừa kinh ngạc tương tự nói. Nhưng chẳng qua sự kinh ngạc của y là đến từ con tiểu thanh long nhỏ bé chứ không phải là quyển Thiên Địa Càn Khôn Bảng mà nó đang ngậm trong miệng.

Thanh sắc thần long vừa chuyển mình thì đã phảng phất như có những linh hồn đang thoát ra vậy.

- Ngăn nó lại!

Ngao Vô Không khẩn trương hô lên. Thiên Địa Càn Khôn Bảng mặc dù quan trọng, nhưng đó là đối với những thế lực lớn mà nói. Còn đối với bản thân Ngao Vô Không thì con tiểu thanh long trên không mới là mục tiêu của y, nó chính là một phần long lực gốc của Thương Long tích tụ mà thành, có thể xem như là thể sinh mệnh và còn lại là do phần tinh túy nhất của long nguyên tạo thành.

Năm người lập tức đồng loạt ra tay, với thực lực của họ thì đừng nói là một phần long nguyên không có ý thức mà cho dù là một vật thể có sinh mệnh cũng đừng mong thoát ra được sự cầm cố mà trốn ra nơi nào khác.