Tam Thái Tử

Chương 426: Tứ phương thái tử




Đối với bạch quang từ trên trời hạ xuống, Lý Lân vô cùng tò mò. Sớm đã nghe nói ông trời nơi này có ý thức của mình, hiện giờ nhìn thấy sợ rằng không chỉ đơn giản là có ý thức nữa rồi. Cái mâm trên đỉnh đầu lão tổ tông Đại Đường lại có thể câu thông ông trời, rõ ràng không phải vật bình thường.

Theo thời gian trôi đi, bạch quang trên trời càng thêm sáng tỏ, hình ảnh trên cái mâm cũng lóe lên như sao băng.

- Tam ca, đệ dường như nhìn thấy huynh trên mâm. Bên cạnh huynh còn có một ít linh thú to lớn.

Bát hoàng tử giật giật áo của Lý Lân nhỏ giọng nói.

Lý Lân gật đầu, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng. Cái mâm tròn kia lại có thể ghi lại những gì xảy ra khi hắn ở trong không gian thượng cổ Diễn Thiên Tông, khó trách Đại Đường lão tổ lại hiểu rõ hắn đến thế. Nếu nói trước đây Lý Lân chỉ cảm thấy tò mò với thực lực của Đại Đường lão tổ, vậy hiện giờ hắn càng hứng thú với cái mâm kia hơn, đến mức kiêng kỵ nhất mà cũng cần hiểu rõ nhất.

- Lão bát, đệ có biết cái mâm kia là thứ gì không?

Lý Lân thấp giọng hỏi.

Bát hoàng tử lắc lắc đầu, thứ đồ vật thần bí này đừng nói là hắn, cho dù là Đường hoàng Lý Chấn Viễn cũng chắc gì đã biết.

Lý Lân vận chuyển huyền công đến đôi mắt, nhìn chằm chằm vào cái mâm kia. Lý Lân cũng nhìn trộm được một ít tình huống khác trên cái mâm, ví như mật địa thần bí ẩn tàng vô số cao thủ Đại Đường, nhìn ra là một mảnh không gian màu đen, có chút tương tự với Man Hoang Cổ Địa.

Ong...!

Hình ảnh trên cái mâm cuối cùng dừng lại ở Tế Thiên Đại Điển. Ánh sáng đen tối trên cái mâm phát tán, cái mâm lớn cỡ nắm tay quay tròn, bắt đầu lớn lên, màu sắc cũng từ màu đen dần dần chuyển sang trắng.

Ong...!

Một cỗ nhân uân chi khí cuốn lấy cả tế đàn, bắt đầu ảnh hưởng đến mọi người bên dưới.

- Cảm giác thực kỳ quái, ta cảm thấy liên hệ giữa ta với cái mâm kia lại mạnh lên.

Trong lòng Lý Lân vô cùng kinh hãi, cái mâm màu trắng bạc này rốt cuộc là thứ gì, vì sao lại thần kỳ như thế, liên hệ quỷ dị không phải là tác dụng của huyết mạch, mà trực tiếp tác dụng lên linh hồn bản nguyên.

Cùng lúc đó, Trên bầu trời kinh đô Trường An của Đại Đường xuất hiện một tầng mây cổ quái, tầng mây đen kịt ngày một dày đặc, lại hình thành một tháp mây màu đen cao đến vạn trượng. Sau tháp mây ầm ầm sụp đổ, trong tháp mây phát ra vạn đạo kim quang, cả biển mây gần như trong chớp mắt hóa thành một mảnh vàng kim, ở chính giữa biển mây, có một tháp đá đơn sơ ba mươi ba tầng đang bập bềnh.

- Khí vận chi hải? Lại lớn đến như thế?

Lý Lân kinh hãi, vì biển mây vàng kim trôi nổi giữa không trung này hoàn toàn giống như khí vận vân hải hắn ngưng tụ trong Hắc Thủy Tùng Lâm, chỉ khác nhau về độ lớn thôi.

- Tại sao lại như thế, cao giai hoàng triều sao có thể hội tụ nhiều khí vận như vậy?

Tác dụng của khí vận Lý Lân chỉ biết chút ít, trừ có thể dựng dục thiên địa linh bảo ra, những tác dụng khác hắn còn chưa biết. Hơn nữa vận khí hắn thu được khi làm Thánh Long Vương trong Hắc Thủy Tùng Lâm cũng khó khăn lắm mới thành hình, chẳng qua chỉ mấy mét vuông thôi, căn bản không thể so sánh với khí vận chi hải mênh mông trước mắt.

- Cảm tạ trời xanh chấp nhận, Đại Đường nhất định không phụ ủy thác của trời đất!

Thế Tông hoàng đế đầu đội cái mâm trắng bạc chắp tay vái trời, khiến cho biển mây chuyển động càng kịch liệt, đặc biệt là tháp đá màu đen ở trung tâm, càng khát ra khí cơ khó nói, dường như đang dựng dục cái gì đó.

Sau đó Thế Tông hoàng đế quay lại hét lên với các vị hoàng tử ở bên dưới:

- Đại Đường chỉ mới tiến giai, cần bốn vị thái tử trấn áp bốn phương, các hoàng tử nghe lệnh!

Theo lời nói của Đại Đường lão tổ Thế Tông hoàng đế, bên cạnh tháp đá ở trung tâm khí vận chi hải hình thành bốn đoàn khí vận hình người, phân ra bốn phương trấn thủ xung quanh thân tháp. Những khí vận hình người này vẻ mặt mơ hồ, không ngừng biến hóa.

- Đại Đường đông phương thái tử Vũ vương Lý Thế Huân!

Lời nói vừa dứt, đoàn khí vận nhìn người ở phía đông khí vận chi hải liền biến đổi khuôn mặt, dần dần trở thành hình của Vũ vương.

- Tạ ơn bệ hạ!

Vũ vương khom người hành lễ, cả người phát ra kim quang, liên hệ với khí vận chi hải đột nhiên mạnh lên vô số lần.

- Đại Đường bắc phương thái tử, Tần Vương Lý Dục!

Dứt lời, quanh người Tần Vương cũng phát ra một cỗ khí vận kim quang, khí tức bản thân dưới sự gia trì của kim quang càng mạnh lên mấy phần.

- Đại Đường tây phương thái tử Sát Sinh Vương Lý Thanh Phong!

Theo lời nói của Thế Tông hoàng đế, một cỗ sát khí kinh người phát ra từ trên người Lý Thanh Phong, khác với kim quang lan tràn của những hoàng tử khác, trên người Lý Thanh Phong lại phát ra sát khí nồng đậm đến cực điểm.

Lý Lân cau mày, sớm đã biết Lý Thanh Phong không đơn giản, trong sách sử Đại Đường ghi lại trừ giết người nhiều ra, không ngờ được lại còn có sát cơ kinh người đến vậy. Để làm chủ tây phương sát lục chi đạo vô cùng thích hợp.

- Đại Đường nam phương thái tử, Trấn Nam Vương Lý Thừa Càn!

Người thứ tư quả nhiên là Thừa Càn thái tử, còn về phong hiệu Trấn Nam Vương sợ là do Tông Nhân Phủ mới định ra.

- Tứ phương thái tử trẫm đã định, trẫm vâng mệnh trời, lại lập thêm một vị thái tử, lập Hán Vương Lý Lân là Đại Đường đệ tam thái tử, nắm giữ vô biên khí vận của Đại Đường!

Theo lời của Thế Tông hoàng đế, một đạo nhân hình khí vận từ trong tháp đá xông ra, lại không lưu lại trong khí vận chi hải, mà theo kim quang phủ xuống, xông vào trong cơ thể Lý Lân.

Ong...!

Một cỗ kim quang yếu nhược lóe lên, một cỗ cảm giác vô cùng quỷ dị xông lên, dường như bản thân tiện tay có thể nắm giữ vân hải vô biên trên đầu.

- Đại Đường đệ tam thái tử, đây là sao chứ, không có đệ nhất đệ nhị, sao lại đột nhiên có một tam thái tử. Hơn nữa nắm giữ khí vận là thế nào, vì sao hoàn toàn khác với tứ phương thái tử?

Tất cả mọi người đều đầy nghi hoặc, xuất hiện vị thái tử thứ năm đã đầy bất ngờ, thế nào còn khác hẳn các thái tử khác.

Thế Tông hoàng đế cười cười, không nhìn vẻ mặt nghi hoặc của mọi người bên dưới, khoanh chân ngồi xuống, thần hồn lại mang theo khí thế ngập trời xông lên khí vận chi hải, cuống cùng nhập vào trong tháp đá.

Ầm ầm ầm...!

Grào grào...!

Khí vận chi hải dậy sóng, một tiếng long ngâm động trời vang lên. Cả trời đất đều rung động theo tiếng long ngâm này.

Một con thần long lân giáp đen bóng lộ ra nửa người giữa không trung, kim quang trong đôi mắt lóe lên, khiế người ta không thể nhìn thẳng.

- Khí vận thần long! Thần vận trấn áp khí vận vân hải của Thương Long đại lục.

Tiếng kinh thán của bát hoàng tử vang lên.

- Đệ biết thứ này?

Lý Lân quay người hỏi.

- Đương nhiên, vì đại lục chúng ta đang ở là trời đất của thượng cổ thương long tu bổ, cho nên thương long mới trở thành thần thú tôn quý nhất trời đất, thiên tử cũng có thêm tự xưng chân long thiên tử. Mà khí vận thần long này lại là hóa thân của thiên địa, giống như một phân thân, trấn áp cả khí vận vân hải.

Bát hoàng tử hạ thấp giọng của mình nói cho Lý Lân.

- Vậy đệ có biết bản vương vì sao lại thành cái gì mà đệ tam thái tử!

Lý Lân buồn bực hỏi.

- Cái này đệ không biết! Trước đây đệ nghe nói Đại Đường muốn phân phong tứ đại thái tử, đệ còn cho rằng tam ca có thể trở thành một người trong đó cơ, không ngờ Sát Sinh Vương lại từ chiến trường phương bắc trở về. Mà tam ca đệ tam thái tử này rõ ràng khác hẳn với tứ phương thái tử, sợ rằng trừ lão tổ tông ra không ai biết là gì.

Bát hoàng tử rất biết nhìn mặt mà nói, vừa rồi lúc Lý Lân thụ phong tam thái tử, tất cả mọi người đều không hiểu gì cả, nói lên trước đó bọn họ cũng không biết gì.

Một khắc khí vận kim long hình thành, bốn cỗ khí tức khủng bố từ bốn phương ập đến.

- To gan! Đại Đường Tế Thiên Đại Điển, ai dám xông vào!

Theo một tiếng hét lớn, tám vị Võ Hoàng áo đen đã đánh về phía bắc, tám người hợp kích, mạnh mẽ ngăn cản người phương bắc lại.

- Đi!

Vũ vương hú dài, bay về phía đông, Tần Vương, Sát Sinh Vương, Trấn Nam Vương cũng bay lên, theo Vũ vương bay về phía đông. Tứ phương thái tử tuy trấn áp bốn phương, nhưng đối phương rõ ràng là cao giai Võ Hoàng, thực lực sâu không lường được, cho dù là Tần Vương lục phẩm Võ Hoàng cũng chưa chắc đã có thể một mình ngăn trở. Cho nên trước đó Thế Tông hoàng đế đã có mệnh lệnh, để tứ phương thái tử hợp lực đối kháng kẻ ở phía đông.

- Hán Vương, ngươi ngăn người ở phía tây!

Một đạo thanh âm yếu ớt truyền vào tai Lý Lân, trong đó có gì đó không thể kháng cự. Điều này khiến trong lòng Lý Lân kinh ngạc, hiện giờ có thể làm được những điều này, sợ rằng chỉ có Đại Đường lão tổ tông hóa thân khí vận kim long kia thôi.

- Được!

Lý Lân bay lên, xông về phía tây. Tất cả hoàng tử vương gia đều bị dọa nhảy dựng lên, có mấy Đại Đường vương gia cửu phẩm Vương Tọa đỉnh phong muốn đi trợ giúp, nhưng sau khi nghe được truyền âm của Đại Đường lão tổ liền thành thực dừng lại. Tròng lòng có chút lo lắng với Hán Vương một mình ngăn cản cao thủ từ phía Tây.

Ầm ầm, sóng lửa nóng bỏng từ phương nam truyền tới, vì cao thủ Hỏa Phượng hoàng triều phía nam không ai cản trở, lại để hắn trong một cái hô hấp đã đến trên đỉnh núi.

- Quay về cho lão phu!

Theo một tiếng hét lớn, một nắm đấm màu đen mạnh mẽ phá vỡ hư không, ngăn cản trung niên áo đỏ từ phía nam tới.

- Ngươi là ai, vì sao nhúng tay vào tranh chấp giữa Hỏa Phượng hoàng triều và Đại Đường?

Người trung niên thần sắc ngưng trọng, nhìn lão đầu hèn mọn đi ra từ trong hư không, khí tức cả người càng thêm cô đọng.