Phủ đệ của Thừa Càn thái tử nằm ở dải đất trung tâm của Trường An vương thành, trải qua thời gian xây dựng vừa rồi, phủ của Thừa Càn thái tử đã trở thành vương phủ lớn gần bằng Vũ Vương phủ và Tần vương phủ. Năm đó hơn bảy mươi vương gia cùng tranh đoạt vị trí Thái tử Đại Đường, mà có quá nửa thua trong đánh cờ chính trị, không ẩn cư tị thế thì sẽ gia nhập viện trưởng lão. Những vương gia rời đi kia chẳng những không khiến khu vực vương thành suy sụp, mà ngược lại còn thêm phồn hoa. Tất cả mọi người đều biết người thừa kế Đại Đường tất sẽ xuất hiện ở vương thành, thậm chí dân gian đã coi khu vực vương thành làm tiểu Đông Cung.
Lý Lân ăn mặc vô cùng chính thức, hoàn toàn khác hẳn với lúc tiến cung gặp Lý Chấn Viễn. Thừa Càn thái tử khác với Lý Chấn Viễn, y có thể dựa vào thực lực bản thân là hoàng tử đời thứ năm mà áp chế hoàng tử các đời trước, đủ để chứng minh sự bất phàm của y. Huống chi có được thân vệ có tu vi Hoàng cấp, có thể thấy năng lực và thủ đoạn của người này là như nào.
Đưa bái thiếp ra, Lý Lân kiên nhẫn chờ hạ nhân thong báo. Gia phong ở phủ Thừa Càn thái tử rất tốt, cho dù là nha dịch gác cửa cũng rất thân thiện. Lý Lân nhìn ra rằng loại thân thiện này không chỉ với một mình hắn, mà là với tất cả mọi người đều như thế.
Phủ đệ của Thừa Càn thái tử cực kỳ rộng lớn, trước sau chỉ sợ cũng không nhỏ hơn hoàng cung Đại Đường là bao. Đại Đưởng ban thưởng cho phiên vương khá hậu hĩnh, chỉ cần phủ đệ của phiên vương không lớn quá hoàng cung, thì cho dù là Ngự sử đại phu cũng không có quyền buộc tội. Huống chi Thừa Càn thái tử đã nắm chắc một nửa là sẽ lấy được thân phận thái tử Đại Đường, nên phủ của Thừa Càn thái tử sẽ là một loại khí thế khác.
- Bái kiến Hoàng bá phụ!
Lý Lân hành lễ với vị nam tử thanh niên hơn hai mươi tuổi kia. Thực lực võ đạo của Thừa Càn thái tử cũng không mạnh, thoạt trông chỉ là Vương Tọa thất hay bát phẩm gì đó, hơn nữa công pháp mà y tu luyện có công hiệu giữ gìn nhan sắc nên trông trẻ hơn tuổi rất nhiều. Không biết vì sao, nhìn y mà Lý Lân luôn có một cái cảm giác cực kỳ quen thuộc, nhưng lại khó có thể nói rõ. Cảm giác này thực mâu thuẫn, điều này khiến Lý Lân phải kinh ngạc với phản ứng của mình.
- Ngươi chính là Hán vương nhỉ! Không cần đa lễ!
Thừa Càn thái tử mỉm cười, vươn tay nâng Lý Lân dậy, vẻ quý khí trong mỗi hành động khiến Lý Lân phải mở rộng tầm mắt. Đây mới là hoàng giả trời sinh, khí chất của y có phần giống Ngũ hoàng tử Lý Triệt trong hoàng tử đời thứ sau, nhưng khí thế thì hơn Lý Triệt vô số lần.
- Hoàng bá phụ, điệt nhi vẫn muốn tới bái phỏng người, nhưng vì bận quá nhiều chuyện, không thể thoát được. Mong hoàng bá phụ bao dung hơn.
Lý Lân khẽ cười nói.
- Không sao, gặp Chấn Viễn chưa? Cha con ngươi bao ngày không gặp hẳn là sẽ có nhiều lời để nói rồi.
- Cảm ơn hoàng thúc đã quan tâm, Lý Lân đã gặp phụ hoàng rồi. Lần này Lý Lân mạo muội đến là muốn mượn hoàng thúc cuốn Thần Binh Thiên Sách.
Lý Lân trầm tư hồi lâu, cuối cùng quyết định mở miệng trực tiếp hỏi. Dù sao mối quan hệ giữa Thừa Càn thái tử và Hán vương phủ cũng không tệ, chẳng những khi hắn ở thời điểm khó khăn y phái thân vệ ra, thậm chí còn đưa ra nhiều ý kiến đúng trọng tâm để Lý Lân nắm giữa và thiết kế Hắc Thủy vương thành. Những hành động đó, mặc kệ là vì mục đích gì, luôn khiến Lý Lân có cảm giác không tệ với Thừa Càn thái tử.
- Thần Binh Thiên Sách? Ngươi muốn thứ đó làm gì?
Thừa Càn thái tử hỏi với vẻ kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt. Số người biết đến sự tồn tại của Thần Binh Thiên Sách trên thế giới này vô cùng ít ỏi, mà người ở đế đô biết nó thì cũng chỉ có Đường hoàng Lý Chấn Viễn, cho nên Thừa Càn thái tử đương nhiên biết ai đã tiết lộ tin tức.
- Điệt nhi cần phương pháp luyện chế Thiết Giáp binh trong đó. Hiện giờ chiến lực của Hắc Thủy vương thành vẫn vô cùng kém cỏi, đám cao thủ Tiên Thiên tán tu lại không dễ hàng phục, ngay lúc này, điều duy nhất điệt nhi có thể nghĩ tới để đối phó địch nhân chính là luyện chế Thiết giáp vệ. Kính xin Thái tử điện hạ giúp đỡ.
Lý Lân nói. Thiết giáp vệ trung thành và tận tâm, vĩnh viễn không phản bội. Thứ này có thể chiêu mộ nhanh hơn, tai họa ngầm cũng giảm đi rất nhiều.
Ông…
Kim quang lóe lên, Thần Binh Thiên Sách màu vàng xuất hiện trong tay Thừa Càn thái tử. Từ lần trước khi Lý Chấn Viễn giả thứ này cho Thừa Càn thái tử, y vẫn mang theo bên mình, bởi vì trên đó ghi lại những ký ức mà y và người nọ từng có với nhau, trải nghiệm ngọt ngào mà lại chua xót.
Cùng lúc đó, Thú Đạo Thiên Thư trong huyệt Quan Nguyên đột nhiên phát ra tiếng lật sách xoàn xoạt, loại tự động thức tỉnh này đúng là lần đầu tiên xảy ra kể từ khi Lý Lân có được nó. Chính là nghe được âm thanh này mới khiến hắn biết rằng suy đoán của mình là chính xác. Thần Binh Thiên Sách này quả đúng là một bộ phận của Thú Đạo Thiên Thư.
- Ngươi thật sự muốn dựa theo ghi chép trên này để luyện chế Thiết giáp vệ?
Thừa Càn thái tử hỏi.
Lý Lân gật đầu với sắc mặt vô cùng trang trọng. Mục đích của hắn không chỉ là phương pháp luyện chế Thiết giáp vệ, mà là lấy Thần Binh Thiên Sách có loại phương pháp này. Hiện giờ hắn đã chắc chắn rằng Thần Binh Thiên Sách và Thú Đạo Thiên Thư chính là bộ phận của một bộ thần thư. Nếu đã như vậy, Lý Lân đương nhiên là sẽ không bỏ qua. Dù sao Thần Binh Thiên Sách hiện giờ đang trong trạng thái phong ấn, không có Lục Mang Tinh thì chẳng có ai có thể phá được cấm chế trên đó ra.
- Ngươi cũng biết hậu quả?
Thừa Càn thái tử hỏi.
- Không sao, điệt nhi chỉ muốn luyện chế một đội Thiết giáp vệ để bảo vệ mình, chứ không phải thành lập quân đoàn khôi lỗi.
Lý Lân nói.
- Chỉ e là không đơn giản như vậy! Nếu bản vương đoán không sai, mục đích thực sự của ngươi chính là bản Thần Binh Thiên Sách này.
Thừa Càn thái tử nhìn chằm chằm Lý Lân như nhìn kẻ thù, tâm cơ như vậy muốn lừa y là không dễ.
Lý Lân nhìn y, im lặng không nói.
- Thứ này là lúc bản vương du lịch đại lục khi còn trẻ ngẫu nhiên có được. Bản vương biết nó là thứ khó lường, nhưng tìm hiểu mười mấy năm cũng không có thu hoạch gì. Sau đó bản vương để lại cho Đường hoàng, Đường hoàng cũng tìm hiểu mười mấy năm mà không ra kết quả, ngươi có chắc là nghiên cứu thấu đáo được nó không?
Thừa Càn thái tử lại hỏi.
- Chuyện như này chính là dựa vào cơ duyên cá nhân, mọi người không hiểu thấu đáo thì cũng chỉ có thể chứng minh thứ này không phải là cơ duyên của cả hai. Hoàng bá phụ, Lý Lân nguyện ý dùng những vật khác để đổi lấy bộ Thần Binh Thiên Sách này của người.
Lý Lân lấy ra mấy đan dược có giá trị liên thành, đây là những đan dược đặc thù nhất trong số đan dược mà Hương Lân đưa cho hắn. Hương Lân đã kẹt ở Luyện Dược sư tứ tinh từ rất lâu rồi, thời gian trước nàng từng định trùng kích lên Luyện Dược sư Ngũ tinh, mặc dù khong luyện chế đan dược ngũ phẩm thành công, nhưng lại luyện chế ra được vài chuẩn linh đan tứ phẩm đỉnh phong. Hương Lân chẳng cần mấy thứ này, nên quăng chung vào đám đan dược bình thường khác rồi giao cho Lý Lân. Có thể nói ngoài mấy dị bảo thượng cổ như Lục Mang Tinh, Thú Đạo Thiên Thư, Thanh Long đao, Bạch hổ, mấy viên đan dược tứ phẩm đỉnh phong này là thứ có giá trị nhất.
Thừa Càn thái tử bình tĩnh nhìn hắn, cuối cùng bỗng nở nụ cười, quăng Thần Binh Thiên Sách màu vàng cho Lý Lân.
- Ngươi rất không tệ, ta tặng thứ này cho ngươi!
- Tặng cho điệt nhi?
Lý Lân ngạc nhiên, có thể mang theo bên mình như vậy chứng tỏ Thừa Càn thái tử rất coi trọng thứ này. Trước khi tới Lý Lân thậm chí đã chuẩn bị là sẽ cướp đoạt, ai ngờ lại được nó một cách bất ngờ như vậy.
- Không sai, từ giờ trở đi thứ này là của ngươi. Ngoài Thần Binh Thiên Sách, một trăm mười tên Thiết Giáp vệ kia cũng giao hết cho ngươi.
Thừa Càn thái tử gật đầu, chứng nhận mình không nói lung tung.
- Vì sao?
Lý Lân ngạc nhiên hỏi. Điều này thật quá không hợp với lẽ thường.
- Bản vương muốn xem Thần Binh Thiên Sách rốt cuộc là thứ gì. Nếu ngươi có thể xem ra, tặng ngươi thì có sao đâu.
Thừa Càn thái tử không chút để ý, nói.
- Vậy điệt nhi đa tạ hoàng bá phụ! Lý Lân tất sẽ không phụ sự nhờ vả, nhanh chóng tìm hiểu rõ thứ này.
Lý Lân gật đầu, nhanh chóng lấy Thần Binh Thiên Sách, không kịp luyện hóa đã bị Thú Đạo Thiên Thư hấp thu vào.
- Lý Lân, ngày sinh tháng đẻ của ngươi là?
Thừa Càn thái tử đột nhiên hỏi hắn một câu hỏi như vậy.
- Ngày sinh tháng đẻ? Điệt nhi không rõ lắm, có lẽ trong cung có ghi lại!
Là một kẻ xuyên việt, Lý Lân không có nhiều trí nhớ về đời trước, ngày sinh tháng đẻ, loại chuyện cực kỳ riêng tư này tất nhiên hắn không rõ rồi.
- Không có? Không thể nào! Mỗi người hẳn là có ngày sinh tháng đẻ của riêng mình, thứ này liên quan đến vận mệnh cả đời của một con người.
Sắc mặt Thừa Càn thái tử dần trở nên ngưng trọng.
- Là sao?
Lý Lân bình thản hỏi lại. Hắn nhớ rõ sinh nhật kiếp trước, nhưng tiếc là hắn là kẻ xuyên việt, không nhắc tới lịch pháp của hai thế giới kiếp trước kiếp này không giống nhau, cho dù có giống thì hắn cũng khó mà suy ra được ngày sinh tháng đẻ của mình.
- Nếu ngươi muốn biết thì sau này có thể tới Khâm thiên giám xem xem. Lão tổ tông chuẩn bị khôi phục Khâm thiên giám, không lâu nữa Đại Đường ta sẽ có đơn vị giải toán thiên cơ. Tra tìm ngày sinh tháng đẻ chỉ là chuyện nhỏ.
Thừa Càn thái tử nói.